Phó Thanh Dã miễn cưỡng lấy lại một chút tỉnh táo sau cơn lửa dục nóng bỏng.
Hắn đang tính châm chọc mấy câu thì Ứng Tranh đã mở miệng, khó khăn ngập lấy qυყ đầυ to lớn, đầu lưỡi ngập ngừng như trừng phạt mà cuốn lấy chất lỏng do tuyến tiền liệt tiết ra từ mã thắt.
Dươиɠ ѵậŧ của người đàn ông thật sự rất bự, hoàn toàn khác với vẻ ngoài thanh tú, nó có màu hạt dẻ, bên trên còn nổi đầy những đường gân, qυყ đầυ lại lớn lạ thường, khiến miệng của Ứng Tranh gần như muốn nứt ra.
Ứng Tranh giả vờ hưởng thụ đến mê mệt, nhưng thực tế trong dạ dày đã phiên giang đảo hải cả lên, cơn buồn nôn xộc thẳng lên cổ họng, nhưng khi nghĩ đến phần thưởng sắp lấy được, sự trả giá này chẳng là gì cả.
Anh nhướng mi, nhìn chằm chằm gương mặt đỏ ửng của chàng trai, vừa thu răng lại vừa tiếp tục nhìn xuống, anh khó khăn nuốt vào một phần ba, khoang miệng vừa vặn bao lấy dươиɠ ѵậŧ.
Bất thình lình bị kẹp một cái, Phó Thanh Dã hít sâu một hơi, hô hấp càng lúc càng nặng nề, hắn khó nhịn ngẩng cái cổ dài lên, cổ họng cuộn lên cuộn xuống, ánh mắt lơ đãng rơi xuống giữa hai chân, chỉ thấy người đàn ông đang mυ'ŧ thứ màu đen thô to, đường cong gương mặt bị kéo căng, đôi mắt đen láy ướŧ áŧ, lẳиɠ ɭơ ti tiện không chịu được.
Phó Thanh Dã vốn dĩ đang nổi giận đùng đùng, vừa nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ này, dươиɠ ѵậŧ búng búng mấy cái trong khoang miệng ướŧ áŧ, lại lớn thêm một vòng, cứng rắn đến sắp nổ tung.
Lửa dục mãnh liệt lấn át lửa giận ban đầu, hai mắt Phó Thanh Dã đỏ sẫm, bàn tay vốn dĩ rời khỏi tóc người đàn ông lại lần nữa dùng sức, đè mạnh gáy anh xuống, đẩy dươиɠ ѵậŧ vào sâu hơn.
Một người dù có kiêu căng ngạo mạn như thế nào đi chăng nữa, dụng vọng mà xuất hiện còn không phải giống như dã thú động dục sao, xương ngón tay thon dài trắng trẻo tàn nhẫn giam giữ đầu của người đàn ông.
Phó Thanh Dã đỏ mắt, theo bản năng chuyển động hạ thân, điên cuồng ra vào trong miệng người đàn ông, dươиɠ ѵậŧ lớn mỗi lúc vào một sâu hơn, cuối cùng hung hăng đâm phải thịt mềm sâu trong cổ họng.
“Ưm!”
Ứng Tranh bị đâm làm cho hít thở không thông, trên mặt hiện lên vẻ đau đớn, khóe mắt trào ra vài giọt nước mắt, khuôn mặt anh tuấn đến mức khiến người ta nín thở cũng biến dạng, trán nổi gân xanh, giữa hàng lông mày chợt thoáng qua một chút yếu ớt rồi biến mất.
Anh theo bản năng muốn đẩy Phó Thanh Dã ra, lòng bàn tay vừa mới chạm đến bắp đùi căng chặt của chàng trai, Ứng Tranh mới nhớ ra gì đó, kìm chế cơn buồn nôn, há to miệng, để người thanh niên tùy ý ấn đầu anh, mãnh liệt cᏂị©Ꮒ miệng anh như cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ.
Dươиɠ ѵậŧ nóng như lửa mở rộng miệng người đàn ông, mỗi lần như vậy qυყ đầυ đều đâm sâu vào trong, rồi nhanh chóng rút ra đưa vào, những đường gân phát họa lên thịt non trong khoang miệng, nước miếng trong suốt nhuộm cho thứ to lớn đen đỏ óng ánh cả lên.