Triệu Tuấn không có bất kỳ kinh nghiệm nào trong việc liếʍ da^ʍ huyệt, hắn hoàn toàn dựa vào bản năng mà liếʍ láp hỗn loạn, nhưng dưới cách liếʍ láp không thành thạo của hắn, Quý Phàm vẫn sung sướиɠ đến mức không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ : "A hưʍ. . . ưʍ. . ."
Triệu Tuấn quỳ xuống đất, hắn nằm sấp ở giữa hai chân Quý Phàm bằng một tư thế rất thành kính, đầu lưỡi của hắn liếʍ lên hai mép thịt trắng mịn một cách bất quy tắc, thỉnh thoảng đầu lưỡi của hắn sẽ lướt qua cúc huyệt đang co rút mãnh liệt ở phía dưới da^ʍ huyệt.
Quý Phàm luồn hai tay vào tóc Triệu Tuấn, sau đó cậu đưa da^ʍ huyệt lẳиɠ ɭơ của mình về phía trước : "Ưʍ. . . Nhanh. . . Nhanh hơn một chút. . ."
Quý Phàm cảm thấy mình sắp phun nước, cậu nắm tóc của Triệu Tuấn, dungf sức ấn chặt người đàn ông vào giữa hai chân mình.
Triệu Tuấn nghe lời ngoan ngoãn đẩy nhanh tốc độ liếʍ láp, không chỉ liếʍ, mà hắn còn mυ'ŧ lên da^ʍ huyệt của cậu.
"A. . ." Sau khi Quý Phàm ngẩng đầu lên thật cao và hét lớn, thì cậu phun nước ra ngoài, bên trong da^ʍ huyệt phun ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt, giống như cậu đang bắn nướ© ŧıểυ, những dâʍ ŧᏂủy̠ kia đều phun lên mặt Triệu Tuấn.
Sau khi phun dâʍ ŧᏂủy̠ xong, Quý Phàm lại ép gương mặt anh tuấn của Triệu Tuấn lên lỗ nhỏ của mình, cậu dùng da^ʍ huyệt lẳиɠ ɭơ cọ lên trên mặt Triệu Tuấn, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng cọ lên gương mặt tuấn tú của Triệu Tuấn.
Quý Phàm vẫn chưa đã ngứa, cậu lập tức ra lệnh cho Triệu Tuấn tiếp tục liếʍ cho cậu.
Triệu Tuấn bắt đầu dùng đầu lưỡi dọn dẹp sạch sẽ dâʍ ŧᏂủy̠ dưới hạ thân của Quý Phàm, hắn hút sạch dâʍ ŧᏂủy̠ của cậu vào trong miệng, cuối cùng hắn nuốt vào trong bụng.
Thấy Triệu Tuấn nuốt sạch dâʍ ŧᏂủy̠ dâʍ đãиɠ của mình, Quý Phàm cúi đầu hỏi hắn: "Uống dâʍ ŧᏂủy̠ của tôi có ngon không?"
Sau khi Triệu Tuấn hít một hơi và nuốt xuống, hắn trả lời nói: "Uống rất ngon."
Quý Phàm chỉ cho là Triệu Tuấn đang nịnh bợ tâng bốc mình, cho nên cậu xem thường nói: "Uống ngon, thì cậu uống nhiều thêm một chút."
Quý Phàm dùng tay ấn vào sau đầu Triệu Tuấn, ấn đầu hắn vào giữa hai chân cậu để đút dâʍ ŧᏂủy̠ của mình cho hắn uống.
Lúc này thư ký đang gõ cửa ở bên ngoài: "Chủ tịch Quý, có tài liệu quan trọng cần anh xem qua "
Quý Phàm không hề kiêng dè, cậu nói thẳng: "Vào đi."
Thư ký bước vào, thấy chủ tịch Quý đang ngồi ở trên ghế, quần áo ở nửa người trên vẫn rất hoàn hảo, nhưng quần áo ở dưới hạ thân đã được cởi bỏ hết, hơn nữa đầu của Tổng giám đốc thị trường đang chôn ở dưới háng của chủ tịch.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, thư ký hơi kinh ngạc, nhưng cô ta vẫn duy trì giữ vững sự chuyên nghiệp và đặt tài liệu lên trên bàn làm việc của chủ tịch Quý.
Dù có người tiến vào, thì Triệu Tuấn cũng không dừng lại, đầu lưỡi của hắn thường xuyên ra vào ở bên trong hai mép thịt của Quý Phàm, hắn không hề lãng phí một giọt dâʍ ŧᏂủy̠ nào, hắn mυ'ŧ sạch sẽ toàn bộ.
Sau khi thư ký đặt tài liệu xuống, cô ta lập tức đi ra ngoài.
Quý Phàm cầm tài liệu lên, cậu liếc nhìn một chút, vừa nhìn vừa rêи ɾỉ: " Ưʍ. . . A. . . Đừng mυ'ŧ mạnh như vậy . . . A ưʍ. . ."
Triệu Tuấn dùng đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ѵậŧ ở phía trên da^ʍ huyệt.
Âʍ ѵậŧ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy khiến cho Quý Phàm nhanh chóng không thể chịu nổi, cậu lại phun dâʍ ŧᏂủy̠ một lần nữa, lần này số lượng dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra ngoài còn nhiều hơn lần trước, thậm chí nó còn làm ướt cả quần áo của Triệu Tuấn, người không biết còn tưởng rằng cậu đang tiểu.
"Chủ tịch Quý thật nhiều nước." Triệu Tuấn nuốt vài ngụm mới có thể xem như uống sạch toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠.
Quý Phàm đã cảm thấy vô cùng sung sướиɠ, cậu đặt tài liệu xuống, nằm ở trên ghế, bởi vì kɧoáı ©ảʍ kịch liệt mà cơ thể của cậu lập tức co rút.
Mặc dù Triệu Tuấn không có kỹ thuật đặc biệt gì, nhưng hắn cũng giỏi giang như người yêu cũ của cậu - Lý Húc, hắn có thể liếʍ cậu vô cùng sung sướиɠ.
Quý Phàm cảm thấy việc phát triển tình cảm với Triệu Tuấn cũng không phải là không thể, suy cho cùng dáng dấp của người này cũng rất tuyệt, kỹ thuật liếʍ da^ʍ huyệt cũng có thể tiến bộ theo thời gian.