Kỷ Tuyết trong lúc nhất thời vứt nhiệm vụ liếʍ cẩu ra sau đầu, trong ánh mắt chỉ có màn hình chuyển khoản, cô không hề nghĩ ngợi nhận tiền, sau đó ngón tay nhanh chóng gõ ở trên bàn phím, gõ ra hai hàng chữ rồi gửi đi.
【 Cảm ơn học trưởng yêu dấu gửi bao lì xì. 】
【 Yêu anh nha ~】
Đây hẳn là một lần liếʍ cẩu mà Kỷ Tuyết cam tâm tình nguyện trong hai tháng bị bắt liếʍ cẩu.
Cũng không thể trách Kỷ Tuyết tham tiền, mẹ cô mất sớm, cha lại lập gia đình mới, sớm đã mặc kệ cô, học phí đại học và phí sinh hoạt phí của cô toàn dựa vào học bổng và công việc bán thời gian, cô còn chưa thấy qua số tiền lớn như vậy đâu.
Bên kia di động Giang Thành nhìn thấy Kỷ Tuyết nhận tiền, lại dùng loại giọng ngọt ngấy nói chuyện với anh, cách di động anh có thể tưởng tượng bộ dáng vui vẻ nhảy nhót của cô gái nhỏ, tâm tình không lý do tốt một chút, nhưng rốt cuộc vẫn không trả lời tin nhắn Kỷ Tuyết.
Ngày hôm sau Kỷ Tuyết dậy thật sớm, giúp Giang Thành chuẩn bị bữa sáng tình yêu, thái độ so sánh với mọi ngày càng thêm ngoan ngoãn ân cần, có thể là bởi vì nhận được thù lao, Kỷ Tuyết cảm giác bản thân rất có động lực liếʍ cẩu.
Có khi Giang Thành sẽ thật dịu dàng với cô, nhìn như kiểu sắp đắm chìm trong ánh mắt cô, nhưng loại tình huống này rất ít, hiển nhiên hôm nay không phải như vậy, Giang Thành đối với bữa sáng Kỷ Tuyết tỉ mỉ chuẩn bị khịt mũi khinh bỉ.
Lúc đầu, Kỷ Tuyết không anh vì sao trái ngược lớn như vậy, đến khi hệ thống nói cho Kỷ Tuyết, Giang Thành là đem cô trở thành thế thân của người yêu, Kỷ Tuyết lúc này mới chợt hiểu ra.
Hèn chi khoảng thời gian này cái gì cũng không trực tiếp từ chối, thì ra là có ý nghĩ này, thật không biết xấu hổ!
Tuy rằng vẫn luôn bị Giang Thành ghét bỏ và cười nhạo, Kỷ Tuyết vẫn là tận tụy với công việc, mặt dày mày dạn dây dưa với anh đến tan học.
Nghe được tiếng chuông tan học, Kỷ Tuyết lại có cảm giác tan làm.
Đúng thật là tan làm, liếʍ cẩu tan làm.
Kỷ Tuyết không giống mọi ngày trực tiếp trở về ký túc xá, mà là đi tới một con phố phồn hoa nhất gần A đại, từ ngày hôm qua nhận được năm vạn của Giang Thành, cô chuẩn bị tự khao bản thân, cũng coi như là an ủi mình trong khoảng thời gian liếʍ cẩu này có chút chua xót.
Kỷ Tuyết mua một ly trà sữa, vừa uống vừa đi dạo, nhàn nhã mãn nguyện.
Đi đi, phía trước đột nhiên có một đám người vọt tới, đem toàn bộ con đường chật kín, Kỷ Tuyết sợ bị đám người đυ.ng vào, vội vàng trốn trong cạnh cửa tiệm cà phê.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống đột nhiên vang lên trong dầu, 【 Tích -- kiểm tra cho thấy nhân vật chính xuất hiện ở gần đây, xin ký chủ thực hiện chức trách nữ phụ thế thân, bảo đảm cốt truyện đi đúng hướng. 】
Ừ? Giang Thành ở gần đây?
Biến cố liên tục làm Kỷ Tuyết trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, ngay lúc cô muốn hỏi hệ thống tình huống như thế nào một chút, lại đột nhiên bị người ta nắm chặt tay, kéo đến cửa.
Kỷ Tuyết cảm giác trời đất quay cuồng, cơ thể của mình bị dồn tới trên tường, vừa định mở miệng nói chuyện, liền bị người kia gắt gao che miệng lại.
“Xụyt, đừng lên tiếng.”
Người đàn ông cao hơn Kỷ Tuyết một cái đầu vẻ mặt thoạt nhìn có chút khẩn trương, hai người tránh ở phía sau cửa, mặt đối mặt, cơ thể cách quần áo mỏng manh dính sát vào nhau.
Cô cảm giác bản thân bị ấn chặt ở trên tường, không thể động đậy, người đàn ông thân hình cao lớn, dễ dàng giam cô ở trong ngực .
Kỷ Tuyết trợn to mắt nhìn người đàn ông trước mặt, ngũ quan anh tuấn không có chút nào tỳ vết, góc cạnh rõ ràng cho anh tăng thêm vài phần thành thục của đàn ông, anh giống như vừa mới vận động quá kịch liệt, tóc mái trên trán bị mồ hôi làm ướt dầm dề.
Cơ thể hai người dính sát vào nhau, gần như có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương.
Người đàn ông này, hình như có chút quen mắt.
Ngay lúc Kỷ Tuyết nghi hoặc, âm thanh hệ thống không đúng lúc vang lên, 【 mục tiêu nhân vật chính đã xác định. 】
Chương 5 : Tống Du
Mục tiêu nhân vật chính? Nghe được âm thanh hệ thống nhất thời Kỷ Tuyết mở to hai mắt nhìn, nam chủ không phải là Giang Thành sao? Sao lại còn người khác?
Chẳng lẽ nam chủ không chỉ có một?
Cái hệ thống này lại sao thế này? Sẽ không để cô cùng lúc liếʍ hai người đi??
Cứ như vậy xấu hổ nhìn nhau hai phút, chờ đến khi toàn bộ đám người đi qua cửa hàng, người đàn ông mới buông tay giam Kỷ Tuyết ra.
“Thật sự ngượng ngùng, vừa rồi xảy ra chuyện khẩn cấp, là tôi mạo phạm.” Sau khi buông Kỷ Tuyết ra, người đàn ông vội vàng xin lỗi.
Thời gian Kỷ Tuyết bị bịt miệng quá lâu, hô hấp có chút không thông, sau khi người đàn ông buông cô ra thì cô lập tức thở dốc.
Một lát sau, Kỷ Tuyết mới ngẩng đầu nhìn hắn.
Không biết có phải Kỷ Tuyết bị ảo giác hay không, khi nhìn rõ khuôn mặt của cô, người đàn ông trước mắt ngây ngẩn cả người.
“Không sao, anh ở đây trốn họ sao?” Kỷ Tuyết cười khẽ, chớp chớp đôi mắt hỏi hắn.
Giọng nói cô gái nhẹ nhàng đánh nát khϊếp sợ của Tống Du, hắn nhìn cô, nhất thời không rời mắt được.
“Ừm, tôi vì công việc mà trốn fans.” Ở giới giải trí lăn lộn nhiều năm lão Dư nhận ra tâm tư trong nháy mắt, trả lời đơn giản lại nhẹ nhàng.
“Fans?” Nghe được lời hắn nói Kỷ Tuyết ngây ngẩn cả người, cô lặp lại lời Tống Du một lần, lại chớp chớp đôi mắt nhìn hắn, giống như là đang xác định cái gì.
“ A-- anh chính là người kia, người kia sao --”
Kỷ Tuyết khϊếp sợ nhìn hắn, nửa ngày vẫn chưa nói ra tên Tống Du.
“Tống Du.”
Cô gái trước mặt kinh ngạc nửa ngày cũng chưa thể gọi tên của mình, vẫn là Tống Du cười khẽ nói cho cô.
“Đúng đúng!” Kỷ Tuyết nháy mắt trong đầu đầy sao, “Tôi nhận ra anh, anh còn đẹp hơn trên TV nha! Tôi siêu thích anh!”
Tống Du trước sau cười ôn hòa, như là quá quen loại trường hợp này, “Cảm ơn cô thích, cũng cảm ơn vừa rồi cô giúp đỡ, bằng không tôi có thể gặp nhưng phiền toái.”
Kỷ Tuyết không chút so đo vẫy vẫy tay, hào phóng nói: “Không sao không sao, không cần khách khí, vốn vừa rồi chính là fans của anh nha.”
Tống Du cười cười, hỏi Kỷ Tuyết: “Hôm nay thời tiết thật tốt, một mình cô đi dạo phố sao?”
Kỷ Tuyết gật đầu, đầu óc nhanh chóng nhảy số, nghĩ có cách gì về sau có thể thuận lợi liên lạc với Tống Du, dù sao sự nghiệp liếʍ cẩu liên quan đến mạng nhỏ của cô, cô không thể không theo.
“Ừm, một mình.”
“Cảm ơn cô giúp đỡ, tôi còn có việc muốn làm, đi trước.”
Ngay khi cô đang không có nghĩ ra cách gì tốt thì Tống Du nhìn đồng hồ, nói phải đi trước.
Kỷ Tuyết còn không kịp đáp lại, Tống Du liền trực tiếp nhét vào trong tay cô một tấm danh thϊếp, nói với cô, “Đây là danh thϊếp của tôi, mặt trên có số điện thoại cá nhân và WeChat, làm phiền cô dành ra chút thời gian liên hệ tôi, nhân tiện cho tôi một cơ hội, để tôi cảm ơn cô thật tốt.”
Sau khi nói xong trên khuôn mặt tuấn lãng của Tống Du lộ ra một nụ cười ấm áp thì xoay người rời đi, Kỷ Tuyết đắm chìm trong nụ cười Tống Du còn có chút hoang mang, danh thϊếp cá nhân đại minh tinh dễ dàng lấy được như vậy sao?
Bất quá như vậy cũng tốt, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ liếʍ cẩu tiếp theo.
Nghĩ đến đây, trong lòng Kỷ Tuyết vui rạo rực, tuy rằng bỗng chốc có hai nam chủ tương đối ngoài ý muốn, bất quá Tống Du thoạt nhìn dễ hầu hạ hơn Giang Thành nhiều, vóc người đẹp, tính tình còn tốt, một người con trai tỏa nắng thích cười, không giống Giang Thành, trừ bỏ đẹp trai thì toàn thân không có ưu điểm gì, quả thực không đúng tí nào.
Lúc này, Giang Thành đang nghiêm túc xử lý kế hoạch sau khi tốt nghiệp đột nhiên hắt xì một cái ở.