Chơi Đùa Với Quỷ

chương 22

Warning: dùng thuốc, n!pple play.

—————

Ngôn Hy mơ màng tỉnh dậy, cả người cậu nặng trĩu như bị thứ gì đó đè lên, thế nhưng đập vào mắt Ngôn Hy chính là gương mặt phóng đại của Dương Phong khiến cho cậu kịch liệt sợ hãi.

"A..P-Phong...ahhh..ức.."

Ngôn Hy chưa kịp nói gì thì bên dưới đột nhiên truyền đến một cơn đau đớn khiến cho cậu giật nảy mình hét lên, không biết từ lúc nào Dương Phong đã đâm dươиɠ ѵậŧ của hắn vào bên trong cậu mà không ngừng đưa đẩy.

"Đ-Đau..ah..xin..hức..anh..hah..ư.."

Cậu run rẩy van xin Dương Phong, cố gắng đẩy hắn ra nhưng chỉ nhận lại là những cú thúc mạnh bạo hơn, mỗi lần đâm chọt đều khiến cho Ngôn Hy rùng mình đau đớn, miệng huyệt non mềm bị chèn ép căng trướng đến mức như muốn rách ra.

"Ah..hức..ư..đừng..ah..mà..hah..ức..a.."

Ngôn Hy vì muốn kìm lại những tiếng rêи ɾỉ mà cắn môi đến bật máu, hai tay cậu liên tục cào cấu vai hắn muốn thoát ra. Nhìn thấy Ngôn Hy không ngừng chống cự khiến cho Dương Phong khó chịu, hắn nhíu mày lên tiếng đe doạ cậu.

"Tiểu Hy ngoan nào, em có muốn tên học trưởng của em chết không?"

Ngôn Hy giật mình khi nghe thấy hắn nhắc tới tên Lâm Triết, cậu vừa sợ vừa mừng khi biết được anh ấy vẫn còn sống nhưng lại bị Dương Phong bắt được.

"Hức..đ-đừng mà...em sẽ ngoan.."

Nhắc đến Lâm Triết khiến cho cậu bật khóc nói, cố gắng cầu xin Dương Phong sợ hắn làm hại đến anh. Nhìn thấy Ngôn Hy run rẩy không dám chống đối nữa khiến cho Dương Phong vô cùng hài lòng, hắn nhếch môi cười ra lệnh cho cậu.

"Vậy thì ngoan ngoãn dạng chân ra cho anh"

Ngôn Hy đỏ mặt ấm ức khi nghe hắn nói, cậu không bao giờ dám làm hành động xấu hổ đó nhưng vì an nguy của Lâm Triết nên Ngôn Hy đành cắn răng chịu đựng mà làm theo lời Dương Phong.

"Hức...v-vâng.."

Ngôn Hy nức nở trả lời, chậm chạp dạng hai chân ra, phơi bày nơi tư mật trước mặt hắn. Cậu không dám chọc tức Dương Phong sợ hắn sẽ làm gì hại đến anh.

"Tiểu Hy ngoan lắm"

Dương Phong nhếch môi đầy thoả mãn sau đó đem cự vật căng cứng của hắn đâm một phát lút cán, ngay lập tức Ngôn Hy cảm nhận được sự đau đớn đến xé toạc từ bên dưới khiến cho cậu run rẩy thét lớn, nước mắt vì đau mà không ngừng trào ra.

"Ahh..hức..a..đau..! X-Xin..anh..ư..nhẹ..hức.."

Từng lần đâm rút khiến cho Ngôn Hy bật khóc nức nở, hậu huyệt chật hẹp lại bị hắn tàn bạo chèn ép đến mức muốn nứt ra. Dương Phong lại không quan tâm đến mà liên tục ra vào bên trong mãnh liệt như đang muốn trừng phạt cậu.

"Hức..ahh..đau..quá..ư..Phong..hức..ca..ah.."

Nghe thấy tiếng khóc nỉ non của cậu khiến cho Dương Phong mềm lòng hơi dừng lại. Hắn vốn muốn trừng phạt nặng Ngôn Hy vì dám bỏ trốn. Cậu làm sao qua mắt được Dương Phong, công tác chỉ là cái cớ để hắn xem Ngôn Hy sẽ làm gì nhưng không ngờ cậu lại lập mưu với tên khốn kia không những vậy còn cài gián điệp vào dinh thự, muốn rời khỏi hắn mãi mãi sao?

Dương Phong sớm đã nhìn thấu trò mèo của hai người, hắn sai Tuyết Lam giả mạo thành ả gián điệp kia rồi lừa cậu và cả Lâm Triết. Khi bắt Ngôn Hy về hắn liền muốn bẻ gãy chân cậu, để xem Ngôn Hy còn muốn trốn nữa không nhưng cuối cùng lại không nỡ khi nhìn thấy bộ dạng tội nghiệp của cậu.

Cơ thể Ngôn Hy không ngừng run rẩy, cậu đau đớn đến bật khóc nhưng lại không dám phản kháng vì sợ liên luỵ đến tính mạng của Lâm Triết. Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của Ngôn Hy hắn hôn lên trán cậu xoa dịu, sau đó với tay lấy kim tiêm được để trong ngăn tủ ở bên cạnh.

"Ah..ư..hức...ah..hah.."

Ngôn Hy cứ tưởng hắn đã chịu buông tha cho cậu mà dừng lại, hơi thở yếu ớt cố gắng hít lấy chút dưỡng khí. Thế nhưng chưa được bao lâu một cảm giác đau nhói ở tay khiến cho Ngôn Hy sực tỉnh, cậu sợ hãi nhìn qua thì thấy Dương Phong đang tiêm cho cậu một thứ chất lỏng màu xanh kì lạ.

"Đ-Đừng...ư..ah..hah..hức.."

Ngôn Hy không kịp phản kháng thì cả người cậu bắt đầu nóng ran lên, cơ thể không ngừng run bần bật. Ánh mắt cậu dại đi nhìn Dương Phong đang nhếch môi cười đầy thoả mãn, hắn cúi xuống liếʍ nhẹ lên cổ cậu nhưng cũng đủ khiến Ngôn Hy rùng mình rên lên.

"Ưʍ..ahh...lạ..hức..Phong..ca..hah.."

Liều thuốc đắt tiền hạng nặng của Dương Phong nhanh chóng bắt đầu có tác dụng. Ngôn Hy như một con mèo nhỏ ngây thơ mà gọi hắn. Chất giọng đầy ngọt ngào của Ngôn Hy cho thấy cậu đã bắt đầu cảm giác được sự sung sướиɠ, hai tiếng Phong ca phát ra từ miệng cậu khiến cho Dương Phong không khỏi hưng phấn.

"Tiểu Hy nói xem em lạ chỗ nào?"

Hắn biết rõ nhưng vẫn muốn trêu chọc Ngôn Hy mà cố tình hỏi, sau đó lại liếʍ lấy đầṳ ѵú vì tác dụng của thuốc mà dựng đứng lên, thành công khiến Ngôn Hy sung sướиɠ rêи ɾỉ, phát ra những tiếng dâʍ đãиɠ.

"Ahh..hức..ở..ưʍ..đây..hah..ah.."

Ngôn Hy ngoan ngoãn trả lời hắn, lại còn kéo tay Dương Phong đặt lên hai điểm hồng trước ngực vừa nói vừa rên làm hắn cứng đến muốn nổ tung, muốn lập tức đâm mạnh vào trong cái lỗ nhỏ xinh ấy nhưng Dương Phong phải kìm chế lại để thưởng thức món ngon trước mặt này.

"Ư..em...nóng..hức..Phong..ah..hah.."

Dưới tác dụng của thuốc khiến cho Ngôn Hy không còn quan tâm đến thứ gì khác mà nức nở cầu xin hắn. Dương Phong cũng không để cậu chờ lâu, hắn cúi xuống liếʍ lấy đầṳ ѵú màu hồng xinh đẹp, chấm mυ'ŧ lên đó lại còn day day răng mà cắn nhẹ khiến cho Ngôn Hy nỉ non từng tiếng gợϊ ȶìиᏂ.

"Ức..ahh..hức..Phong..ahh..mát..ưʍ.."

Sự mát lạnh từ lưỡi của Dương Phong khiến Ngôn Hy cảm thấy thoả mãn lạ thường, cậu ưỡn người cố gắng để lưỡi của hắn liếʍ nhiều hơn mà phát ra những tiếng rên đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Hah..Phong..ca..ahh..sướиɠ..ưʍ..hức..ah.."

Dương Phong không khỏi hài lòng khi nhìn thấy hành động hứng tình của Ngôn Hy, hắn ra sức bú ʍúŧ hai điểm trước ngực đến sưng đỏ. Ngôn Hy ngược lại không cảm thấy đau đớn mà lại sướиɠ đến dại đi, miệng không kìm được mà rên lên đầy ngọt ngào như đang cổ vũ Dương Phong làm nữa.

"Hức..ahh..khó..chịu..hah..ức..Phong..ah.."

Sau khi thuốc đã ngấm hết, miệng nhỏ phía dưới của Ngôn Hy không ngừng chảy ra dịch da^ʍ ướŧ áŧ phơi bày trước mắt Dương Phong. Cậu liên tục cọ xát hai chân run rẩy muốn thoả mãn bên dưới nhưng lại không đủ, liền giương ánh mắt ngập nước nhìn Dương Phong mà cầu xin.

"Ahhh..hah..s-sướиɠ..ức..ahh..ưʍ..hah..ah.."

Nhìn thấy cảnh tượng đầy dâʍ ɖu͙© ngay trước mắt Dương Phong làm sao có thể dừng lại được, hắn không chần chừ mà cầm lấy dươиɠ ѵậŧ gân guốc đâm mạnh vào trong lỗ nhỏ đang mời gọi kia làm cho Ngôn Hy run rẩy hét lớn, sướиɠ đến mức lập tức bắn ra một dòng chất lỏng lên người hắn.

"Hức..Phong..ahh..ca..hah...ah..ưʍ.."

Dù đã được tiêm thuốc nhưng bên trong Ngôn Hy vẫn khít chặt lại, co bóp lấy hắn dữ dội. Điều đó càng khiến Dương Phong hưng phấn hơn, hắn liên tục đâm rút bên trong một cách mạnh bạo tạo ra tiếng nhóp nhép đầy dâʍ ɖu͙©.

"Ưʍ..ahh..to..hức..ư..đau..ah..Phong..hah.."

Dịch nhờn không ngừng tiết ra chảy xuống đùi non của Ngôn Hy làm ướt đẫm một mảng đệm. Thuốc đã ngấm nhưng cậu vẫn không khỏi đau đớn khi tiếp nhận kích thước to lớn của Dương Phong, hai chân co quắp lại vừa đau vừa sướиɠ.

"Ahh..sướиɠ..hức..Phong..hah..ca..ah..ưʍ.."

Thế nhưng chẳng mấy chốc cơn đau liền nhanh chóng qua đi, thay vào đó là những dòng kɧoáı ©ảʍ tấn công dồn dập từ Dương Phong khiến cho Ngôn Hy bắt đầu rêи ɾỉ đầy kí©ɧ ŧìиɧ. Dương Phong liên tục liếʍ mυ'ŧ lấy đầṳ ѵú bị chơi đùa đến sưng tấy của cậu, bên còn lại được hắn ngắt nhéo thành vô số hình dạng.

"Hah..ư..ahh..ưʍ..hức..ah..sướиɠ..hức.."

Những âm thanh ngọt ngào do Ngôn Hy phát ra như cổ vũ Dương Phong. Hắn cúi xuống liếʍ lấy cần cổ của cậu sau đó xuống xương quai xanh, chấm mυ'ŧ lên đó mà để lại đầy rẫy những vết hôn đỏ chói. Chẳng mấy chốc khắp cơ thể trắng trẻo của Ngôn Hy đều có dấu vết của Dương Phong.

"Ức..hah..ưʍ..ahh..hức..ah..ư..hah..ah.."

Ngôn Hy cong người run rẩy trước từng lần cắи ʍút̼ của hắn. Dương Phong ra sức thúc mạnh lấy huyệt nhỏ mềm mại hơn, mỗi lần đâm chọt đều chạm đến điểm nhảy cảm bên trong làm Ngôn Hy không kìm lại được mà nức nở từng tiếng rên ngọt lịm bên tai hắn.

"Ahh..P-Phong..hức..ư..sâu..quá..hah..ah.."

Cả người Ngôn Hy được Dương Phong ôm trọn lấy. Hắn thích thú nhét hai ngón tay vào miệng cậu. Trái với những lần trước cố gắng né tránh, lần này Ngôn Hy lại nhu thuận liếʍ lấy ngón tay hắn đầy gợϊ ȶìиᏂ, không khác gì một con mèo nhỏ đang cố lấy lòng chủ nhân.

"Hức...ưʍ..hah..Phong..ah..ức..ahh..ư.."

Hắn hôn lên trán cậu khen ngợi, sau đó Dương Phong rút hai ngón tay ra thay vào đó là lưỡi của hắn mà ra sức càn quét bên trong khoang miệng ấm nóng. Hắn tham lam liếʍ mυ'ŧ từng ngóc ngách, tìm lấy lưỡi nhỏ rụt rè của Ngôn Hy để trêu đùa.

"Hah..ư..ahh..ưʍ..hức..ah..hah.."

Môi lưỡi hai người không ngừng dây dưa nhau tạo ra tiếng chóp chép vang khắp cả căn phòng. Ngôn Hy yếu ớt đáp trả lại nụ hôn của hắn, cậu mơ màng vì du͙© vọиɠ mà ngoan ngoãn để yên cho Dương Phong xâm chiếm cả hai nơi.

Nhìn thấy Ngôn Hy bị tiêm thuốc mà rêи ɾỉ đến lạc giọng dưới thân hắn khiến cho Dương Phong không khỏi thoả mãn, đáng lẽ ra hắn nên dùng thuốc lên người cậu sớm hơn, ép buộc Ngôn Hy chỉ có thể phụ thuộc vào một mình hắn.

Lần cuối Dương Phong xuất vào trong Ngôn Hy đã là lúc mặt trời lên cao. Ánh nắng từ khung cửa sổ chiếu vào cơ thể đầy vết hoang ái của cậu. Cả người Ngôn Hy không ngừng run rẩy sau dư âm của trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt ấy, lỗ nhỏ của cậu bị Dương Phong lấp đầy đến mức liên tục chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c ướŧ áŧ.

Dương Phong nhếch môi cười nhìn thành quả của mình, hắn vuốt ve gương mặt mềm mại của Ngôn Hy sau đó kéo ngăn tủ bên cạnh ra, lấy ra một sợi dây xích đặt sẵn trong đó mà đeo lên chân cậu.

Một tiếng cạch phát ra, khoá chặt lại chân cậu, khoá chặt lại tương lai của Trần Ngôn Hy.

Có vẻ như cậu nên thầm biết ơn khi Dương Phong đã không bẻ gãy chân cậu.

—————–