Hậu Cung Của Ta Trong Game Kinh Dị (NP)

Chương 7: Mang thai play

Cô nguyên bản khôi phục một tia thể lực, thấy vậy lại hoàn toàn từ bỏ ý niệm phản kháng, mặc nó hút xong bên trái lại thay đổi hút sang bên phải—— nói giỡn! Tiểu tổ tông này khó hầu hạ như vậy, chỉ sợ pháp lực so với Tiêu Bạch cao hơn, chọc nó không cao hứng cũng không phải là việc nhỏ, hiện giờ mạng nhỏ nằm trong tay nó, vẫn nên nhìn xem nó rốt cuộc muốn cái gì, trẻ con cũng không phải là người trưởng thành, không thể dùng ngôn ngữ giao lưu.

Bất quá, không thể không nói, trừ bỏ vυ' có chút hơi đau, cảm giác bị hút cũng không tệ, đầṳ ѵú cứng bị hút sữa mạnh mẽ, mang đến một loại vui sướиɠ mới cùng làʍ t̠ìиɦ hoàn toàn bất đồng.

Cô đỏ mặt, nội tâm phỉ nhổ chính mình một phen, quá cầm thú, ngay cả bị bú sữa cũng có thể hưởng thụ được, thân thể này quả thực dâʍ đãиɠ đến cực điểm.

Không biết qua bao lâu, nó rốt cuộc hút đủ rồi, nhưng cũng không buông ra, vẫn cứ bảo trì hàm chứa núʍ ѵú trong miệng, tư thế hai tay nắm chặt nhũ thịt, chỉ là bắt đầu hàm hàm hồ hồ kêu mama, sau khi hô vài tiếng, cô mới mê mê hoặc hoặc mà từ giữa nửa mộng nửa tỉnh phản ứng đáp lại một tiếng, nó tựa hồ đối với cô đáp lại cảm thấy thật cao hứng, lại hô thêm mười mấy tiếng, cô cũng một mực đáp lại, không biết có phải cô ảo giác hay không, nguyên bản thân thế nhỏ bé lạnh băng cứng đờ trong lòng ngực cô tựa hồ ấm lại, làn da cũng trở nên giống với em bé trắng trẻo mịn màng, khiến cho cô có một loại ảo giác chính mình thật sự là người mẹ vừa mới sinh, đang ôm con mình cho bú.

Lúc này cô cúi đầu nhìn về phía nó, phát hiện quả thực không phải ảo giác, có lẽ là nguyên nhân cô cho bú, diện mạo nguyên bản đáng sợ của đứa trẻ cũng khôi phục bộ dáng sinh thời, nó thật là một đứa bé phi thường đáng yêu, da trắng môi đỏ, ngũ quan nho nhỏ có thể dự kiến sau này lớn lên sẽ trở thành tuyệt sắc, mắt to ngập nước, phảng phất bên trong là hắc diệu thạch cực phẩm, nó hướng cô cười đến không thấy mắt —— nga, dưới háng tiểu gia hỏa có một đoạn nhỏ bắt mắt, nói cho cô biết là một cậu bé.

Tình mẹ trong cô nháy mắt bạo phát, đứa bé đáng thương như vậy cũng đã vô duyên với thế gian, cô ôm cậu lên, ôn nhu hôn hai má cậu, lúc này cậu cũng chủ động đem cái miệng nhỏ hôn hôn miệng cô, cái hôn này khiến cô trở tay không kịp.

Nhưng mà lần này, khi hai làn môi chạm nhau, trong óc cô lại nháy mắt hiện lên cái gì đó —— cô phản ứng lại, kia không ngờ lại là đoạn ký ức ngắn ngủi cả đời của cậu.

Cuộc đời đứa bé, kỳ thật không có gì đặc biệt, chỉ là có một người cha ruột không có trách nhiệm cùng một người mẹ đẻ đồng dạng cực kỳ nhẫn tâm mà thôi. Lúc cậu mới sinh, cha cậu liền bỏ vợ bỏ con không thấy bóng dáng, mẹ cậu bởi vì hận cha cậu cũng ghét luôn cả cậu, sinh cậu bé ra cũng không màng để ý, say rượu mại da^ʍ, liền một giọt sữa cũng không cho cậu uống, mặc cậu đói, khóc thét không ngừng, cô ta bị phiền, liền tàn nhẫn cho cậu uống sữa bột giá rẻ hết hạn sử dụng pha với nước lạnh, nhưng mà sinh mệnh lực của cậu lại phá lệ ngoan cường, cho dù dưới hoàn cảnh sinh hoạt như vậy vẫn như cũ sinh tồn, thẳng đến một ngày kia —— Cái người cậu gọi là mẹ đẻ, mượn rượu nổi điên, đem cái đầu nho nhỏ, gầy đến chỉ còn da bọc xương của cậu hung hăng đạp trên mặt đất, xương cổ cậu nhỏ bé yếu ớt liền gãy thành hai nửa, đầu thân chia lìa, đi đời nhà ma.

Trong cuộc đời ngắn ngủi đáng buồn của cậu, ấm áp duy nhất chính là những ngày sống trong tử ©υиɠ của mẹ mình, bởi vậy đối với cậu khái niệm người mẹ duy nhất chính là cảm giác trong tử ©υиɠ cô ta. Cậu bé đem cô nhận thành mẹ cũng là vì hương vị dâʍ ŧᏂủy̠ cô triều xuy, cực kỳ giống nước ối.

Từ trong hồi ức của cậu, cô cũng cảm nhận được cậu bé có khát vọng mãnh liệt trở lại tử ©υиɠ của mẹ. Đau lòng không chịu nổi, cô không khỏi nghĩ tới một chủ ý vi diệu có tính phi thường khả thi. Nếu Tiêu Bạch có thể “Chứa đựng” ở tử ©υиɠ của cô, cậu hẳn là cũng có thể.

“Bảo bối, về sau mẹ chính là mẹ của con, mẹ sẽ thực yêu con, đối với con thực tốt, không bao giờ làm con chịu ủy khuất!” Cô nhẹ nhàng vỗ lưng cậu, nói, “Bảo bối của chúng ta còn chưa có tên, mẹ đặt cho con một cái tên nha, con có ca ca họ Tiêu, vậy kêu là Tiêu ——”

“Bảo —— bối!” Đôi mắt cậu chớp chớp lóe thủy quang, bi bô tập nói mà lặp lại một tiếng, “Bảo bối!”

“Được rồi, vậy kêu là Tiêu bảo bối!” Cô xem bộ dáng cậu vui vẻ, nhịn không được lại hôn thêm một cái, “Như vậy kế tiếp, mẹ sẽ khen thưởng cho bảo bối!”

Cô ngồi dậy, đem Tiêu bảo bối đặt ở giữa hai chân, cậu bị cô buông ra nhất thời còn có chút không vui méo miệng, nhìn đến hành động kế tiếp của cô liền tò mò dời đi lực chú ý.

Cô đem hai chân mở ra, ngón tay thử tính vói vào tiểu huyệt xem xét, tiểu huyệt có chút khô khốc, cô cắn môi, nhìn đôi mắt thiên chân vô tà của cậu nhìn chằm chằm hạ thân cô, nuốt nuốt nước miếng rốt cuộc đưa ra quyết định, bắt đầu dùng ngón tay vuốt ve cắm lộng tiểu huyệt.

Ở dưới quan sát gần gũi của đứa nhỏ, cô cảm thấy thẹn nhưng nó lại đáng giá, vì thế cô thực mau liền ướt, một bên xoa nắn âm đế, một bên đem ngón tay thọc vào rút ra trong hoa huyệt từ ba ngón lại thêm đến bốn ngón, âm thanh “Òm ọp òm ọp” thao huyệt càng lúc càng lớn, cô có một chút không thỏa mãn, cảm thấy càng thêm hư không, chỉ muốn một căn côn ŧᏂịŧ lớn nào đó tùy tiện hung hăng thao tiến vào, làm chết chính mình.

Nhắm mắt lại, bắt đầu đắm chìm trong nɧu͙© ɖu͙©, ảo tưởng ngón tay là dươиɠ ѵậŧ lớn của Tiêu Bạch, cô không có phát hiện, Tiêu bảo bối vẫn luôn vây xem lúc này duỗi tay thăm tiến huyệt thịt màu hồng phấn đã bị ngón tay cô thao mở dính tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠, ngón tay cậu dính dâʍ ŧᏂủy̠, nghi hoặc để tới chóp mũi ngửi ngửi, lại đưa vào trong miệng mυ'ŧ mυ'ŧ, tựa hồ xác nhận cái gì, đôi mắt bỗng nhiên biến đỏ, đồng tử giống như của mèo con rút thành một cây châm lớn nhỏ, sau đó lấy tay đem ngón tay đang thọc vào rút ra của cô rút ra, đem tay nhỏ chính mình đi vào, theo sau toàn bộ thân mình bắt đầu hướng vào trong bò.

Hạ thân cô đột nhiên truyền đến xé rách đau đớn đánh gãy, cô tưởng tượng bị Tiêu Bạch thao tử ©υиɠ no căng, lúc này mới phát giác cái tiểu quỷ này trước tiên đã thực thi giống suy nghĩ của cô, tựa hồ còn thành công?!

Làm được rồi!

Nhưng mà quá trình này cũng mẹ nó đau quá đi!

Cô kêu đau ra tiếng, nhưng mà mới kêu một hồi liền phát hiện, mở đầu cư nhiên đau đớn kịch liệt như thế nhưng sau đó đau đớn chậm rãi càng ngày càng mỏng manh, hơn nữa dưới sự mở rộng khoa trương như vậy, âʍ đa͙σ cô cư nhiên một chút cũng không có đổ máu, chỉ sợ là cậu đã dùng pháp lực.

Cậu tiến vào khiến âʍ đa͙σ cô mấp máy, cô đau đớn càng ngày càng ít, sau lại thậm chí diễn biến thành một loại kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, giống như đang bị một cây dươиɠ ѵậŧ to lớn thiên phú dị bẩm khác hẳn với người thường chầm chậm cắm lộng, làm cô phảng phất như bị vạn con kiến cắn thân, tâm ngứa khó nhịn, hận không thể bị cắm tàn nhẫn một chút, cậu quả nhiên thỏa mãn cô, đột nhiên từng chút bò qua cổ tử ©υиɠ, thuận thuận lợi lợi ở trong tử ©υиɠ cô làm nhà.

Cô bị một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia lại cao trào, hưởng thụ xong lại vỗ về bụng như là hoài thai 3 tháng, sau đó nằm lại trên mặt đất, nặng nề lâm vào trong giấc ngủ.