Nước mắt Kha Nhiên rơi đầy mặt, hắn sợ sệt, quay đầu không dám nhìn, lông mi yếu ớt run run, hai tay bịt tai mà biện hộ: “Ta…… Ta không phải.”
Kỳ Lư khẽ cười một tiếng, hắn nhẹ nhàng mà hôn lên mặt sườn Kha Nhiên:
“Được, là do ta.”
Hắn lần nữa xoa xoa dươиɠ ѵậŧ, rồi nhẹ nhàng mà dùng gậy thịt cọ cọ vào bên dưới, cảm giác thân hình dưới thân run rẩy, hắn tiếp tục theo vị trí lúc trước mà đỉnh lên.
Hiện tại nơi này đã lầy lội, dù chỉ cách một lớp qυầи ɭóŧ, nhưng dịch nhầy ướt đẫm vẫn cứ tưới lên qυყ đầυ, lưu luyến dùng chút lực mà đưa kích thước khủng này vào sâu bên trong.
Kỳ Lư vươn tay cởϊ qυầи lót, vừa lúc thấy một sợi chỉ bạc quyến luyến tách ra khỏi quần.
Hắn một tay sờ soạng hầu kết Kha Nhiên, trêu đùa khiến cậu rêи ɾỉ không ngừng, mặt khác lấy bàn tay còn lại trực tiếp duỗi vào bên trong tiểu huyệt đã sớm ngo ngoe, rục rịch.
Một bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nữ giới có ở nam nhân là một chuyện hết sức kỳ quái mà nay lại xuất hiện trên người Kha Nhiên.
Gương mặt cậu ửng hồng hoà cùng du͙© vọиɠ khiến cho cảm giác cổ quái thay đổi thành ý vị câu dẫn, vừa đáng thương lại đáng yêu, khiến cho người xúc động muốn hung hăng xỏ xuyên cậu.
Nữ huyệt phía trước chưa từng chạm qua, nay lại bị hắn tàn nhẫn trêu đùa, nhịn không nổi mà co rúm lại, cả người Kha Nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cậu trợn tròn mắt.
“Không cần…. Đừng….”
Kỳ Lư rút bàn tay sờ soạng hầu kết, hắn đè lại mặt Kha Nhiên, nhẹ nhàng mà liếʍ láp môi đỏ mềm mại. Mặc kệ Kha Nhiên cắn chặt hàm răng thì hắn chỉ cần nhẹ nhàng cạy đã lộ ra đầu lưỡi đỏ thắm.
Hắn ngậm lấy đầu lưỡi, tham lam hút mạnh làm nước bọt cùng rêи ɾỉ đồng thời cất lên. Lướt từ hàm miệng đến lưỡi, hắn càng giống cái như hài tử chưa đã thèm, nên dùng sức mà trêu đùa hệt muốn nếm hết mật ngọt.
Kha Nhiên đành bất lực thừa nhận, âm thanh rêи ɾỉ biến thành “Ô ô” như nghẹt thở, cậu cứ như xe lửa, bị người điều khiển khơi lên du͙© vọиɠ, một khi đã bước đi thì vô pháp quay đầu trở về.
Nữ huyệt bị bàn tay thô ráp cắm vào lửa đốt, mép thịt non không quen với đυ.ng chạm của dị vật nhưng thân thể lại thành thật mà chảy ra nước, côn ŧᏂịŧ trước của Kha Nhiên cũng đã ngẩng cao đầu.
Kỳ Lư dừng hành động hôn môi, ngay khi cảm xúc ấm nóng vừa rời đi, Kha Nhiên không thỏa mãn hừ một tiếng, nhưng vừa phát ra lại chợt nhớ chính bản thân bị cưỡиɠ ɠiαи, cậu lại bắt đầu vùng vẫy:
“Buông ra.”
Nhưng sức giãy giụa yếu ớt này chỉ là nỗ lực cuối cùng của cậu trong đêm nay.
Kỳ Lư cười cười, cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú trước ngực.
Thân thể trước nay được giữ gìn đã bị hắn tiến tới một bước mà khai phá giới hạn.
Nhũ thịt hồng hồng hút không ra sữa nhưng mặt khác lại xuất hiện xúc cảm kỳ lạ. Kỳ Lư liếʍ qua liếʍ lại mới nhận ra trước đây hắn chưa từng thưởng thức đầṳ ѵú nào mềm đến thế.
Hắn nếm được mùi ngon mà đem hành động phản kháng của Kha Nhiên áp luôn xuống dưới.
Kha Nhiên ngửa đầu rêи ɾỉ, tay nhẹ nhàng luồn qua đầu tóc nam nhân hệt như vừa cổ vũ lại vừa kháng cự.
Ngón tay Kỳ Lư không ngừng khuấy đảo, càng vào sâu, hắn càng cảm giác được thịt non của nữ huyệt ra sức hút lấy, cũng cảm giác được một khoảng trống bên trong.
Một, hai, ba ngón.
Ba đầu ngón tay bắt đầu thông suốt, thậm chí không cần ấn đến điểm G, cũng làm Kha Nhiên vô lực ngã xuống người hắn.
Hắn cởi cà vạt trói chặt tay Kha Nhiên.
Cà vạt đen cứ thế nằm lỏng lẻo, bao trùm bàn tay trắng nõn, với hai màu sắc trắng đen tương phản càng phá lệ sắc tình, thoạt nhìn Kha Nhiên mỏng manh không gì sánh được.
Kỳ Lư rút ngón tay, cảm thấy được mất mát của cậu liền đem dươиɠ ѵậŧ để giữa hai chân.
Hắn đè thấp thanh âm, ghé vào bên tai vừa ôn nhu vừa nhã nhặn hỏi:
“Ta có thể cᏂị©Ꮒ em được không?”
….
Kha Nhiên cúi đầu không nói lời nào, nội tâm phảng phất cảm thấy thẹn như muốn bùng nổ.
Kỳ Lư khẽ cười một tiếng, cũng hiểu hành động không giãy giụa, không kịch liệt phản kháng, chỉ có im lặng thuận theo.
Hắn đem Kha Nhiên không còn bị trói buộc mà lật lại, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ đã sớm cứng như sắt mà đâm mạnh vào huyệt nhỏ ướt lầy lội.
Tuy làm xong màn dạo đầu mà do côn ŧᏂịŧ thật sự quá lớn, mới vào một nửa đã bị thịt huyệt kẹp chặt, đau muốn chết, mặc dù bên trong khát đến điên, nhưng đối diện với cự vật khủng vẫn lưỡng lự đẩy ra ngoài.
Kỳ Lư phát hiện phía trước Kha Nhiên có dấu hiệu ‘cúi đầu’. Thế là hắn một bên đùa bỡn tiểu côn ŧᏂịŧ, một bên lên tiếng an ủi:
“Thả lỏng chút, đừng kẹp chặt như thế.”
Hắn dùng lòng bàn tay thô ráp nhẹ nhàng mà ấn vào âm đế, khi cảm thấy hạ thân đã buông bỏ vài phần phòng bị, tiếng rêи ɾỉ của Kha Nhiên lại lần nữa bật ra.
“Đừng… tiến vào… đừng tiến vào.” Rõ ràng tiếng thở gấp trở nên kiều mị, hai mắt mê ly tới mức không nhìn rõ nam nhân trước mặt, nhưng Kha Nhiên vẫn không kìm nén được.
Khóe mắt hắn đỏ bừng, hai má ửng hồng, bàn tay ôm lấy cổ nam nhân, đầṳ ѵú trước ngực không ngừng cọ cọ, nửa người dưới càng không tự chủ được mà hướng tới dươиɠ ѵậŧ Kỳ Lư cầu thao.
Chỉ tiếc bên trong quá chặt, ngoại trừ đau đớn thì một chút cậu cũng không cảm thấy sướиɠ.
Kỳ Lư nhẹ nhàng đâm thọc, ở trước hoa huyệt như cá gặp nước, chần chờ thúc nhẹ vào màиɠ ŧяiиɧ.
Mắt thấy Kha Nhiên đã lại bị kéo vào quỹ đạo của du͙© vọиɠ, hắn lập tức hung hăng đĩnh thân, phá tan chướng ngại vật.