Thẩm Huệ Huệ sắp ngất đến nơi rồi, cũng chẳng còn tâm trí đề phòng người lạ, nhận lấy cái bát uống ừng ực.
Uống nước xong, cô hơi hoàn hồn, trong đầu lóe lên vài mảnh ký ức vụn vặt. Thông qua ký ức của cơ thể này, lúc này Thẩm Huệ Huệ mới nhận ra mình đã xuyên sách.
Cô trở thành Thẩm Huệ Huệ cùng tên cùng họ, là em gái song sinh bị bỏ lại ở quê của nữ phụ độc ác, một cô bé đáng thương yếu ớt từ nhỏ.
Sau khi xác nhận tất cả những điều này không phải là mơ mà đều là sự thật, Thẩm Huệ Huệ chỉ hận không thể ngất đi ngay tại chỗ, chết ngay lập tức, tốt nhất là có thể trở về thế giới ban đầu của cô.
Thực ra nếu đây là nông thôn thế kỷ 21 thì cũng chẳng sao, cùng với sự phát triển kinh tế thì cuộc sống ở nông thôn cũng rất sung túc.
Nhưng khổ nỗi thời gian trong tiểu thuyết lại là thập niên 90, lại còn là một thôn làng vô cùng nghèo khó.
Không điện thoại di động, không máy tính, không internet, không điều hòa, không máy giặt...
Điều kiện sống gian khổ, môi trường khắc nghiệt, thể chất của bản thân lại còn rất yếu kém...
Tất cả lợi thế của cô đều biến mất, đây hoàn toàn là khởi đầu địa ngục mà!
Lúc đó Thẩm Huệ Huệ đã cảm thấy mình đủ thê thảm rồi, thế nhưng cô không hề biết còn có những chuyện kinh khủng hơn đang chờ đợi mình.
Vì khát nước và toàn thân vô lực, uống nước xong sẽ dễ chịu hơn nhiều nên Thẩm Huệ Huệ đã uống không ít nước để trấn tĩnh.
Uống nhiều nước như vậy, không lâu sau đương nhiên sẽ muốn đi vệ sinh.
Dựa vào ký ức cơ thể, Thẩm Huệ Huệ tìm được nhà vệ sinh.
Khi nhìn thấy cái nhà xí nhỏ được xây riêng bằng gỗ đó, Thẩm Huệ Huệ đã có dự cảm không lành.
Nhưng cơ thể này lại không có ký ức sợ hãi về nhà vệ sinh, Thẩm Huệ Huệ lại đang rất gấp nên lập tức đẩy cửa đi vào.
Cô đã nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng nhất đời mình…
Nhà vệ sinh ở thôn Phúc Thủy lại là nhà xí khô!
Vừa mở cửa, đập vào mắt là bậc thang gỗ ọp ẹp, bên trong bậc thang là một cái chum lớn.
Mà người đi vệ sinh phải bước lên bậc thang, đứng ở chỗ cao nhất, đạp lên hai tấm ván gỗ lung lay sắp đổ để đi vệ sinh.
Bên dưới tấm ván gỗ, những thứ trong cái chum lớn... không dám nhìn kỹ, không dám nghĩ sâu.
Trời ơi, cho con chết đi o(╥﹏╥)o!
Thẩm Huệ Huệ đứng ở cửa, sống chết không chịu vào, nhưng cô đã uống rất nhiều nước. Con người có ba việc gấp, nhịn được nhất thời chứ không nhịn được cả đời!