Sau Khi Ngủ Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 2: Ꮯôn Ŧhịt̠ cắm vào tiểu huyệt cô

Tưởng Dao cởi hết quần áo trên người nằm ở trên giường, cặρ √υ' mềm mại, trắng nõn như sữa bò.

Tống Diễn duối tay vuốt ve cặρ √υ' của cô, chỉ nhẹ nhàng bóp một cái đầṳ ѵú liền đứng thẳng.

Đầṳ ѵú hồng hào áp vào lòng bàn tay Tống Sơ Diễn, cảm xúc mềm mại kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh ngậm lấy đầṳ ѵú của cô, dùng sức mυ'ŧ.

“A…Tống Sơ Diễn…Đừng mυ'ŧ mạnh như vậy…”

Giọng nói của Tưởng Dao mềm mại, giống như sợi lông vũ trêu chọc cơ thể Tống Sơ Diễn.

Côn ŧᏂịŧ phía dưới cương cứng, tản ra hơi nóng.

Anh kéo hai chân cô gái ra, đem dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng để ở giữa hai chân cô.

“Dao Dao, cho tớ đi vào.”

Tống Sơ Diễn đem côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt cô.

Tưởng Dao đau đến mức giãy giụa, tay cô đẩy ngực Tống Sơ Diễn, lại bị anh nắm lấy kéo lêи đỉиɦ đầu.

Cơ thể của cô bị ép phải ưỡn lên, hai bầu ngực mềm mại cọ xát với cơ ngực săn chắc của anh, khiến cơ thể Tống Sơ Diễn như bị lửa đốt.

“A…Tống Sơ Diễn…Đau quá…”

Tưởng Dao vặn vẹo cơ thể, đầṳ ѵú hồng hào không ngừng cọ xát với đầṳ ѵú màu nâu của anh.

Trong cổ họng Tống Sơ Diễn phát ra tiếng gầm gừ, anh cúi đầu hôn lên môi Tưởng Dao.

Đau đớn làm Tưởng Dao há miệng, đầu lưỡi của anh nhân cơ hội lập tức luồn vào trong miệng cô.

Đầu lưỡi đi vào liền quấn lấy đầu lưỡi của cô, khiến cái lưỡi của cô cùng lưỡi anh cọ xát qua lại.

Tưởng Dao bị anh hôn đến mơ màng, há miệng để anh mυ'ŧ lấy lưỡi cô.

“Dao Dao, vươn đầu lưỡi ra thêm một chút nữa.”

Tống Sơ Diễn dỗ dành bên tai Tưởng Dao.

Tưởng Dao ngoan ngoãn đưa lưỡi ra, hai cái lưỡi nóng rực của hai người không ngừng cọ xát trong không khí.

Không kịp nuốt nước miếng khiến nó chậm rãi chảy dọc theo khóe miệng của cô xuống.

Sau khi bị làm một lúc, Tống Sơ Diễn đẩy nhanh tốc độ hơn. Qυყ đầυ mở ra mã mắt, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào trong tiểu huyệt Tưởng Dao.

Sau khi bắn tinh, Tống Sơ Diễn liền tỉnh lại.

Nhìn thấy đồ vật ở dưới, anh ảo não kéo khăn trải giường.

Lần đầu tiên gặp mộng xuân, đối tượng sao lại là Tưởng Dao mập mạp?

Trong lòng Tống Sơ Diễn dâng lên sự bực bội, kết quả cả đêm không ngủ được.

Một khi nhắm mắt lại, trong giấc mơ đều là Tưởng Dao há miệng cùng anh hôn môi.

Hình ảnh này thật là quái dị!

Sáng hôm sau.

Tưởng Dao dắt chiếc xe đạp của mình xuống lầu, cô thoáng nhìn xung quanh, thấy không có ái thì lấy ra một chiếc gương nhỏ trong cặp sách.

Cúi đầu, cầm lấy một thỏi son dưỡng vị táo, thoa một lớp lên môi.

Đôi môi của cô gái vốn đỏ hồng càng trở nên căng mộng, đáng yêu giống như trái đào.

Đột nhiên khuỷu tay bị người từ phía sau đυ.ng trúng, son môi trực tiếp rơi xuống mặt đất.

Tưởng Dao vừa xoay đầu liền nhìn thấy Tống Sơ Diễn đứng phía sau cô.

“Tống Cẩu Đản, cậu đi đường không có mắt sao?”

Tống Sơ Diễn nhìn đôi môi đỏ mọng của cô gái, cổ họng có chút khô khốc. Ánh mắt anh lập tức nhìn xuống, nhưng vừa lúc đối diện với bầu ngực nhấp nhô của cô.

Ngực phát triển rất tốt, làm áo đồng phục phồng lên, giống như chỉ cần vẫn động mạnh, giây tiếp theo cúc áo sẽ bung ra.

Yết hầu của chàng trai chuyển động, trong lòng dâng lên xúc động muốn ngậm vυ' cô.

Anh còn nhớ rõ cặρ √υ' anh nhìn thấy đêm qua, vừa trắng vừa mềm, sờ lên giống như sữa bò. Chỉ mới chạm vào vυ' cô, dươиɠ ѵậŧ của anh liền cương cứng.

Giông như hiện tại chỉ nhìn cặρ √υ' của Tưởng Dao, côn ŧᏂịŧ của anh cũng trở nên nóng bỏng.