Nhật Ký Quay Phim Của Song Tính

Chương 6: Trứng màu

Đường Thiên nuốt nước miếng, khẩn trương nhìn thần tượng chậm rãi cởϊ qυầи áo trên người, lộ ra ngực cùng sáu khối cơ bụng màu mật, chờ khi cởϊ qυầи jean ra là có thể nhìn thấy một bao lớn bị qυầи ɭóŧ bao bọc gắt gao, nhịn không được lại nuốt nước miếng.

Từ Trạch cười nhìn bộ dạng của cậu, thấp giọng nói: "Còn lại muốn tự tới cởi không?"

Đường Thiên nghĩ đến kịch bản cũng có một cảnh như vậy, mặt đỏ lên. Trong miệng cầm lòng không đậu đáp lại: "Muốn..." Cậu đi qua, đôi tay khẩn trương chạm vào cái đùi rắn chắc, sau đó cũng không cởϊ qυầи lót trước, mà là ở dưới háng anh ngửi một chút trước.

Mùi hương nam tính đốt cháy lý trí cậu, Đường Thiên ngẩng đầu thật cẩn thận nhìn thoáng qua Từ Trạch, thấy trên mặt anh vẫn mang theo ý cười, trong lòng thả lỏng, hé miệng, kéo qυầи ɭóŧ xuống bên cạnh. Dươиɠ ѵậŧ bành trướng thực mau lộ đầu ra, đánh ở trên má cậu.

"Thật lớn..." Đường Thiên ngốc nghếch nhìn cây dươиɠ ѵậŧ này, cậu tuy rằng thường xuyên nhìn chằm chằm cây dươиɠ ѵậŧ này trên GV, nhưng dù thế nào cũng là cách màn hình. Không có tiếp xúc chân thật. Dươиɠ ѵậŧ của Từ Trạch quả thật rất lớn, hơn nữa gân xanh có chút dữ tợn, không hề giống bề ngoài tuấn mỹ của anh, ngược lại có chút làm cho người ta sợ hãi.

Nhưng...dươиɠ ѵậŧ càng thô cᏂị©Ꮒ vào huyệt mới càng thoải mái, người từng dùng mới biết. Dươиɠ ѵậŧ Từ Trạch không chỉ thô mà còn dài, Đường Thiên xem qua tư liệu của anh, bên trên viết 22,5 cm. Giờ phút này nhìn mới biết tư liệu là thật, bởi vì chỉ nhìn liền cảm thấy vô cùng chấn động.

Từ Trạch bị vẻ kinh ngạc của cậu làm cho buồn cười, tâm trạng vô cùng sung sướиɠ: "Sao vậy? Chưa từng ăn cây lớn như vậy?"

Đường Thiên liếʍ liếʍ môi, thành thật trả lời: "Không có..."

Từ Trạch vuốt tóc của cậu, giọng nói dịu dàng: "Vậy muốn nếm một chút trước không?"

Đường Thiên đã cơ khát tới cực hạn, khoang miệng cũng cảm thấy ngứa, nghe lời đề nghị của thần tượng sao nỡ bỏ lỡ, lập tức vươn đầu lưỡi, bú ©ôи ŧɧịt̠ cho nam thần giống như liếʍ kem. Kỹ thuật của cậu thành thạo, nước miếng phân bố trong miệng lại nhiều, đầu lưỡi dọc theo gân xanh không ngừng qua lại, ánh mắt nhìn Từ Trạch, vẻ mặt mang theo câu dẫn tự nhiên.

Từ Trạch ở trong ngành này nhiều năm, vưu vật mê người cỡ nào chưa từng cᏂị©Ꮒ, giờ phút này vẫn có chút không nhịn được bị người trước mặt hấp dẫn, anh vuốt mặt Đường Thiên, giọng nói mang theo hơi khàn: "Ngoan, ngậm vào đi."

"A ha..." Đường Thiên có chút chịu không nổi, hé miệng ngoan ngoãn nuốt qυყ đầυ màu tím kia vào trong miệng. Nguyên nhân Từ Trạch có thể hot ngoại trừ ©ôи ŧɧịt̠ to lại kéo dài, giọng nói của anh cũng là một nhân tố, thanh tuyến vô cùng từ tính, hơn nữa chữ nhấn rõ ràng, có đôi khi chỉ dựa vào giọng nói đã có thể làm người khác mềm chân, hơn nữa ngũ quan tuấn soái kia so với minh tinh điện ảnh đang hot cũng không kém chút nào.

Đường Thiên vì làm nam thần thoải mái hơn, gần như dùng tới toàn bộ kỹ xảo mình biết, vừa hút vừa liếʍ ra sức hầu hạ cây dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tím kia, mυ'ŧ gần nửa tiếng, Từ Trạch mới nhịn không được rút dươиɠ ѵậŧ ra, hô hấp cũng có chút gấp gáp: "Tôi muốn bắn."

Đường Thiên liếʍ liếʍ môi: "Bắn vào trong miệng em, em muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh Từ."

Từ Trạch cười một tiếng, cắm dươиɠ ѵậŧ vào lại cái miệng bị mình cọ đã có chút đỏ lên kia, chuyển động vòng eo thọc vào rút ra vô số lần, sau đó bằn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào.

Đường Thiên vội vàng nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam thần, một giọt cũng không làm rớt ra, cuối cùng liếʍ sạch sẽ chất lỏng trên qυყ đầυ cùng cán, mới cong khoé miệng nhìn người đàn ông trước mặt: "Cảm ơn chiêu đãi."

Từ Trạch vuốt ve bờ môi của cậu, sung sướиɠ tươi cười: "Hợp tác vui vẻ."