Dư Đằng Minh: Rốt cuộc cũng có thể vào phòng cô ấy rồi.
Edit: Mộc Hinh
Beta: Mel
Đêm hôm kết thúc kỳ thi, Dư Đằng Minh đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Tối nay Nhiễm Ninh rất mệt mỏi, có lẽ là vì tinh thần khẩn trương cao độ rốt cuộc cũng được thả lỏng, cô ngồi ở sô pha liên tục ngáp. Lúc dì Lưu bảo mẫu ở một bên nói chuyện với cô, cô cũng đều có chút lơ đễnh.
Dư Đằng Minh vừa chơi game vừa âm thầm quan sát cô, tâm trí bay về phương xa, một tiếng sau, cậu bị đồng đội mắng té tát, hiếm khi Dư Đằng Minh không chửi lại.
Bây giờ cậu cũng hề để ý chút việc nhỏ này.
Đêm nay cậu có việc lớn cần phải làm.
Nhiễm Ninh chịu không nổi nữa, cô đi ngủ sớm, nói chúc ngủ ngon với Dư Đằng Minh, khiến Dư Đằng Minh cảm thấy cô đang mơi cậu vào phòng của cô nhìn tiểu huyệt và mông lớn.
Trước đây đều là chờ đến nửa đêm Dư Đằng Minh mới dám hành động, lần này cậu không có kiên nhẫn như vậy, Nhiễm Ninh vào phòng chưa đến hai tiếng, cậu đã mở cửa phòng của Nhiễm Ninh ra.
Nhiễm Ninh ngủ rất say, nửa người trên đắp chăn mỏng, Dư Đằng Minh lại gần có thể nghe cô đang phát ra tiếng ngáy rất nhỏ.
Xem ra thật sự là rất mệt.
Dư Đằng Minh yên tâm, đánh giá phòng của Nhiễm Ninh, lúc này cậu mới phát hiện một thứ đồ mới. Trên ga trải giường, Dư Đằng Minh nhìn thấy qυầи ɭóŧ mà Nhiễm Ninh cởi ra.
Dư Đằng Minh không tự chủ được vươn tay cầm lấy mảnh vải dệt nhỏ kia lên.
Nắm qυầи ɭóŧ trong tay, mềm mại cực kỳ, Dư Đằng Minh mở khối vải kia ra, ngửi ngửi nơi tiếp giáp với tiểu huyệt của Nhiễm Ninh, cậu ngửi được một mùi chua nhàn nhạt và mùi gì đó hơi nồng.
Mùi hương lẫn lộn cả mồ hôi, vết nướ© ŧıểυ và dịch được tiết ra từ tiểu huyệt.
Dư Đằng Minh khó có thể miêu tả được mùi hương đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, tưởng tượng mùi hương tư mật trên người cô cậu đều đã biết, dươиɠ ѵậŧ lập tức cứng lên.
Nhưng mà trước mắt đang có bữa tiệc lớn, cậu đâu thèm để ý cải trắng rau xào làm gì. Dư Đằng Minh ném qυầи ɭóŧ của cô đi, xốc chăn mỏng lên, lộ ra cơ thể đầy đặn của Nhiễm Ninh.
Tư thế ngủ đêm nay của Nhiễm Ninh là nằm thẳng, hai chân thoáng mở ra, Dư Đằng Minh to gan nâng chân của cô lên, làm cho không gian ở giữa hai chân cũng mở rộng ra.
Nhiễm Ninh ngủ rất say, không có phản ứng.
Như thế càng tiện cho Dư Đằng Minh.
Vóc dáng của cậu cao, sau khi chuẩn bị tốt, cậu miễn cương thu người lại, ghé vào giữa hai chân của Nhiễm Ninh, mặt vừa lúc đối diện với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cô.
Trong hơn mười ngày Nhiễm Ninh nghiêm túc học tập, cậu cũng nghiêm túc học tập, cậu lên mạng tra xét không ít tài liệu, hiểu được nơi mẫn cảm nhất của con gái là nơi nào.
Lòng bàn tay ấn ở trên âʍ ɦộ của cô, cảm giác đã lâu không được chạm vào làm Dư Đằng Minh hưng phấn.
Môi âʍ ɦộ lớn đầy đặn của Nhiễm Ninh bị Dư Đằng Minh tách ra, cậu lại không ngửi được mùi hương trong dự đoán. Tiểu huyệt Nhiễm Ninh rất sạch sẽ, xem ra trước khi đi ngủ đã rửa sạch qua. Dư Đằng Minh có chút thất vọng.
Cậu lại tách ra môi âʍ ɦộ nhỏ ở bên trong, Dư Đằng Minh nhớ lại vị trí ở hình ảnh trong máy tính, dùng tay vuốt ve trên đỉnh của môi nhỏ.
Lúc sờ đến một điểm nào đó, chân của Nhiễm Ninh đột nhiên run lên một chút, Dư Đằng Minh tiếp tục xoa ở chỗ này, hô hấp của Nhiễm Ninh dần dần dồn dập hơn. Dư Đằng Minh quan sát động tĩnh của cô, hình như Nhiễm Ninh đang nằm mơ, lông mày cô hơi nhăn lại, bộ dạng hình như là muốn trốn thoát khỏi cảnh trong mơ nhưng lại không thể tỉnh dậy được.
Sắc tâm của Dư Đằng Minh lấn át cả sự can đảm của cậu, cậu không hề sợ Nhiễm Ninh sẽ đột ngột tỉnh lại. Âm đế của Nhiễm Ninh có chút nhỏ, ẩn sâu ở phía trong, Dư Đằng Minh dùng ngón tay sờ soạng một lúc lâu cũng không cảm giác được cậu đã thật sự chạm đến chỗ đó hay chưa.
Dư Đằng Minh nhìn chằm chằm tiểu huyệt của Nhiễm Ninh, hồng hồng múp múp, lôиɠ ʍυ rất ít. Cậu thu tay lại, suy nghĩ một vài giây, sau đó cúi đầu, môi dí sát vào âʍ ɦộ của Nhiễm Ninh.
Cậu dùng đầu lưỡi liếʍ phía dưới cô gái, tình tiết như vậy trong phim AV có rất nhiều, đối với việc người đàn ông trong video lớn tiếng mυ'ŧ liếʍ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của phụ nữ rồi nuốt hết dâʍ ɖị©ɧ xuống, trong lòng Dư Đằng Minh cũng không quá thích.
Cậu càng thích xem mấy tình tiết phụ nữ khẩu giao cho đàn ông, nếu có thể bắn nhanh vậy thì càng tốt.
Thật ra từ đầu cậu không định dùng lưỡi, điều này nằm ngoài kế hoạch của cậu. Nhưng cậu cũng không chán ghét tiểu huyệt của Nhiễm Ninh, liếʍ một chút cũng không sao hết.
Hầu như khuôn mặt của Dư Đằng Minh đều dán lên âʍ ɦộ của Nhiễm Ninh, cậu vươn đầu lưỡi, phối hợp với ngón tay tách môi âʍ ɦộ của Nhiễm Ninh ra, đầu lưỡi dọc theo môi âʍ ɦộ liếʍ lên trên, chọc tới phía trước tìm được nơi mẫn cảm.
“… Ưm…” Nhiễm Ninh phát ra âm thanh mơ màng.
Âm thanh rất nhỏ, nhưng ở trong tai Dư Đằng Minh lại lập tức được phóng đại.
Nếu liếʍ một chút mà có thể nghe được âm thanh như vậy, thế lại liếʍ thêm chút nữa thì sao nhỉ?
Dư Đằng Minh dùng lưỡi liếʍ lên liếʍ xuống ở chỗ đó.
“Đừng mà…” Nhiễm Ninh mơ mơ màng màng nói.
Dư Đằng Minh cứng đờ.
“A Hoàng, đừng liếʍ mà… Cún hư…” Nhiễm Ninh nói xong lại tiếp tục ngủ say.
Dư Đằng Minh bị biến thành chó cũng không tức giận, di chuyển đầu lưỡi một cách khéo léo, tuy rằng chỉ liếʍ một chỗ, nhưng tiểu huyệt của cô gái không biết lúc nào đã ướt dầm dề.
Dâʍ ŧᏂủy̠ tượng trưng cho du͙© vọиɠ từ tiểu huyệt của Nhiễm Ninh chảy ra không ít.
Xem ra cô có cảm giác. Dư Đằng Minh thầm nghĩ, đầu ngón tay của cậu đều ướt hết rồi.
Cậu phục vụ cho Nhiễm Ninh lâu như vậy, cũng nên khiến mình thoải mái chứ nhỉ?
Dư Đằng Minh nâng người lên, móc dươиɠ ѵậŧ ra, cầm dươиɠ ѵậŧ để sát vào Nhiễm Ninh.