Hệ Thống Phát Sóng Trực Tiếp Sắc Dục

Chương 7 Vú nảy câu người (2)

Sau khi chọn xong bối cảnh có ánh sáng vàng ấm, Đàm Xu Tình mới nói: “Cameras nhắm ngay bộ ngực xem một chút.”

Trong chớp mắt, trước mắt Đàm Xu Tình liền xuất hiện một viễn cảnh, giống như hình chiếu trên màn hình, xuất hiện ở trước mắt cô. Cô mặc đồ lót màu hồng nhạt, ngồi ở trên ghế gỗ, ánh đèn hơi vàng cũng không sáng lắm, lụa mỏng ở bên cạnh lộ ra một cảm giác hơi mông lung.

Tuy hôm nay Đàm Xu Tình ở trong đã xem qua hiệu quả trong cửa hàng, nhưng hiện tại ở dưới ánh đèn này lại có vẻ mê người hơn.

【 Đã đến giờ, đã tự động bắt đầu phát sóng trực tiếp, hiện tại số người online là 595】

Ai cũng không ngờ, vừa vào trong phòng phát sóng trực tiếp lại nhìn thấy một cặρ √υ' trắng, cùng một bộ đồ nửa che nửa lộ không biết là quần áo hay là thứ gì đó để che lại.

“Các ca ca, Chu Thanh lại gặp mặt với các anh rồi.” Giọng nói uyển chuyển du dương từ bên tai truyền đến, một chút tê dại làm lòng người run lên.

Đặc biệt là khi thân thể kia hô hấp, độ cong của ngực phập phồng đều bị người khác nhìn thấy rõ ràng.

Nếu nói tối hôm qua là bị giọng nói hấp dẫn, vậy hôm nay là kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác và âm thanh gấp hai lần. Mới nói một câu, Đàm Xu Tình liền thấy có người đánh thưởng.

Khóe miệng cô cười một cái, mềm mại nói: “Cảm ơn Mông Triết ca ca đánh thưởng.”

Bàn tay trắng mịn thong thả ung dung xẹt qua bộ ngực trắng nõn đầy đặn, chỉ thấy sau khi cô nói một câu kia, thì càng nhiều người đánh thưởng hơn.

“Các ca ca muốn nhìn ngực Thanh nhi một chút không? Hôm nay Thanh nhi muốn cho các ca ca xem ngực, không biết các ca ca có thích hay không.” Cô cố tình làm dáng vẻ thẹn thùng, nói chuyện lo lắng run rẩy, dường như xấu hổ với lời mọi người nói.

Ngón tay cũng thuận thế sờ lên chỗ mềm trắng của bản thân, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng ấn một cái, vυ' nhỏ mềm mại kia lún xuống vài phần.

Nguyên Sí cũng không ngờ cơ thể Chu Thanh quyến rũ như vậy, hình dáng quần áo thì kỳ lạ, lại cào lòng người đến phát ngứa. Tối hôm qua chỉ hứng thú với giọng nói của cô, hôm nay thì hứng thú với cả người cô.

Cũng không biết gương mặt kia trông như thế nào.

Đôi mắt hẹp dài hơi hơi híp lại, rồi nhanh chóng đánh thưởng, một lần chính là 10 ngàn tích phân, nói thẳng: “Cởi ra.”

Một lần thôi đã chiếm lấy vị trí đầu bảng kéo ra chênh lệch với mọi người, sau khi Đàm Xu Tình kinh ngạc thì nụ cười trên mặt lại càng rõ ràng hơn, lần này, chẳng sợ chia điểm với hệ thống, cô cũng có 7 ngàn tích phân ở trong tay.

“A, cảm ơn Nguyên Sí ca ca, vậy... Em cởi ngay...” Giọng nói dần nhỏ xuống, Nguyên Sí nhìn thấy tay cô kéo hai sợi dây trên vai xuống cánh tay, vốn dĩ chỉ lộ một phần ba vυ', giờ lại lộ ra hai phần ba.

Quần áo kì lạ kia vừa vặn che lại đầṳ ѵú nhỏ của cô, nửa quầng vυ' nhỏ màu hồng phấn đều bị người khác nhìn thấy.

Cô dường như khát nước, cầm cái ly ở bên cạnh lên, uống mấy ngụm nước, chỉ là không biết chiếc miệng nhỏ kia rốt cuộc ngậm như thế nào, nháy mắt một giọt nước nhỏ giọt chảy thẳng xuống chỗ cổ, rồi chảy xuống vυ' trắng bên trái.

Thoáng chốc, vốn dĩ đầṳ ѵú hồng hào nhòn nhọn bị che chắn, khi bị thấm nước, lại lộ ra dáng vẻ xinh đẹp mềm mại, hồng hào như quả anh đào, làm người khác muốn ngậm lấy mà liếʍ.

Cô muốn đốt lửa thêm mà đặc biệt kinh ngạc một tiếng, vội vàng dùng ngón tay che đậy quả anh đào đang nhô lên.

Muốn mà còn làm bộ, chọc đến lòng người dâng trào.

Là một yêu tinh, Nguyên Sí hít một hơi sâu, du͙© vọиɠ tới mãnh liệt, hắn ngồi ở trên ghế dài làm bằng gỗ sưa, nói lớn với bên ngoài: “Gọi Tuyết Cơ tới đây.”

“Vâng.” Hạ nhân bên ngoài vội vàng đồng ý.

Hình ảnh trước mắt còn đang tiếp tục, cô rốt cuộc cũng cởi bộ đồ kì lạ kia ra, để ở dưới ngực, vυ' nhỏ trắng nõn còn run rẩy đong đưa, hai tay che ở trước cặρ √υ', rõ ràng không muốn che kín, tất cả cảnh sắc trong khe hở ngón tay đều lọt vào trong mắt.

“Đầṳ ѵú nhỏ của Thanh Nhi thật ngứa, rất muốn... Rất muốn có người liếʍ một cái...”