Cầm túi trong tay, vẻ mặt Tiêu Kỳ hoang mang.
Thanh Hà đưa cho mình thứ gì? Còn thần thần bí bí.
Hôm nay nàng như thế nào kỳ quái như vậy....
Vừa nghĩ Tiêu Kỳ vừa mở túi, cúi đầu xem xét, liếc mắt nhìn đồ vật bên trong.
Sau đó……
Vẻ mặt hắn đen lại.
Nhanh chóng siết chặt túi, nhét vào ngăn kéo của mình, ngẩng đầu, thu tay lại.
Các động tác liền mạch lưu loát.
Mặt ngoài không dao động, nội tâm hoảng một đám.
Nàng nàng nàng đưa thứ gì cho chính mình?
Nam sĩ qυầи ɭóŧ?
Cảm nhận được sự kháng nghị từ bộ phận phía dưới đã ướt dầm dề của mình, mặt Tiêu Kỳ liền đen đến không chịu được.
Nàng như thế nào sẽ biết chính mình yêu cầu một cái qυầи ɭóŧ mới?
Thật là thấy quỷ.
Thanh Hà trở lại chỗ ngồi ngồi xuống, chậm rãi dời tay che ở trên mặt, cảm giác trên mặt còn có điểm nong nóng
“Ai ai, thiếu nữ,” ngồi cùng bàn với nàng, Chu Hiểu Lị dùng khuỷu tay đẩy đẩy, vẻ mặt cười xấu xa, “Đây là yêu thầm ai rồi phải không?”
“Nói hươu nói vượn! Yêu thầm gì mà yêu thầm!” Mặt Thanh Hà đỏ ửng, phản bác nàng.
Vốn dĩ nàng cảm thấy không có gì, bị Chu Hiểu Lị nói như vậy, giống như thật sự có cái gì dường như.
“Ô ô, ngươi xem ngươi xem, mặt lại đỏ.” Chu Hiểu Lị cười nàng.
Thanh Hà dứt khoát che lại mặt già, làm nó càng thêm ửng đỏ.
“Thành thật đi, ngươi có phải hay không gần đây cùng Tiêu Kỳ có cái gì a……” Chu Hiểu Lị tiến đến bên tai nàng, thần thần bí bí mà nói, “Mới vừa tiến vào phòng học ta liền nghe mọi người nói, hôm nay trên xe Tiêu Kỳ ngồi ở ngươi bên cạnh, còn có, ngươi mới vừa vội vã chạy tới nhét cái gì vào lòng ngực hắn ?”
Thanh Hà trừng lớn con mắt nhìn nàng, mọi chuyện bị lộ rồi sao, làm sao truyền đi nhanh quá vậy? Nàng ngày thường cũng không nghĩ các bạn học của Chu Hiểu Lị lại quan sát nhạy bén như vậy a.
“Mười phút nhiệm vụ đếm ngược.”
Thanh Hà còn không kịp nói cái gì, liền nghe được âm thanh tử vong của hệ thống đếm ngược.
Trực tiếp bỏ qua ánh mắt Chu Hiểu Lị xem nàng, nàng cứng đờ mà vặn vẹo cổ, quay đầu lại liếc liếc Tiêu Kỳ vẫn nguyên dạng ngồi tại chỗ, thật sự muốn khóc ra tới.
Tiêu Kỳ đại ca…… Ta hao tiền lại tốn sức, còn đem thanh danh chính mình dính đi vào, ngươi liền không thể phối hợp một chút với ta sao? Hơn nữa, hạ thân ngươi nhất định rất khó chịu đi…… Vậy ngươi vì cái gì không đi đổi a?!
Dựa theo hắn tính tình, Thanh Hà có thể đoán được, trong vòng mười phút hắn sẽ không có khả năng đi ra ngoài thay.
Ngẫm lại cái mạng nhỏ của chính mình, nghĩ lại thành danh đã ô uế, nàng khẽ cắn môi, căng da đầu hướng hắn đi tới.
“ Làm phiền ngươi ra ngoài cùng ta một chút.”
Nàng cúi đầu nói khẽ với hắn.
Nói xong liền từ trong học bàn hắn móc ra cái kia túi, cầm trước ra ngoài.
Tiêu Kỳ mày nhăn lại, cuối cùng vẫn là cùng nàng đi ra ngoài.
Trong ban đồng học quá mẫn cảm a, nhìn qua giống như đang học tập, nhưng kỳ thật ánh mắt cũng chưa rời hai người họ nữa khắc. Vừa thấy đến bọn họ có động tác, ồn ào thanh liền rốt cuộc kìm nén không được mà vang lên.
Nho nhỏ thú vị ở cao trung cũng liền ở chỗ này đi.
Lúc này hai người đang đứng ở hành lang.
Thanh Hà nơi nào còn quan tâm đến thanh âm ồn ào của đám bạn học, mặt mũi là cái gì đâu, nàng lôi kéo Tiêu Kỳ cánh tay, liền hướng phòng vệ sinh chạy tới.
Hiện tại là thời gian tự học, trên hành lang không có bao nhiêu người, bằng không Thanh Hà thật sự tưởng tượng không đến tin đồn nhảm nhí gì sẽ truyền ra nữa a.
Vài bước chạy đến cửa phòng vệ sinh nam, nàng đem túi nhét hướng Tiêu Kỳ trong lòng ngực, nhân tiện đem người cũng đẩy đi vào.
“Mau đi thay đi……” Thanh Hà chắp tay trước ngực hướng tới Tiêu Kỳ, người còn đang ngây ngốc, khẩn cầu trên mặt thật rõ ràng, liền kém nói làm ơn làm ơn.
Tiêu Kỳ ngạnh mặt, rõ ràng còn muốn nói cái gì.
“Ngươi trước đổi đi, ra tới ta lại cùng ngươi giải thích……” Khuôn mặt nàng vội vàng mà hướng hắn đẩy đẩy.
Lúc này, hắn cũng không có nói cái gì nữa, đi vào thay.
“Nhiệm vụ hoàn thành. Điểm sinh mạng: 3.”
Thanh Hà thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý, liền nhìn đến Tiêu Kỳ đen mặt ra tới.
Trên mặt viết “ Tốt nhất người nên cho ta một lời giải thích thỏa đáng.”.
Nguồn convert: Vespertine & Hdlinhhh