Vào lúc Lưu Duệ Hoa đang nghĩ như vậy, trên dươиɠ ѵậŧ truyền tới từng đợt run rẩy khiến ông ta tỉnh táo lại.
Không tốt, đồ dâʍ đãиɠ này lại cao trào! Mới vừa lơ đãng một chút đã bị cô kẹp chặt, ý bắn dâng trào, hiệu trưởng ôm lấy mông Hiểu Nhu tạm dừng cắm vào, muốn cưỡng ép đè nén cảm giác muốn bắn kia.
Nhưng thịt non trong động của nữ sinh dâʍ đãиɠ này lại liên tục cắn lên dươиɠ ѵậŧ ông ta, khiến ông ta sảng muốn nổ, ngay cả thịt mềm đang rũ xuống phía trên cũng sướиɠ tới run rẩy nhẹ, kɧoáı ©ảʍ như thủy triều vốn không cách nào đè ép nổi.
Nếu đã không thể đè nén, hiệu trưởng đành phải từ bỏ khống chế, ông ta nắm chặt ghế dựa sau lưng Hiểu Nhu, rút ra cắm vào thật mạnh ở kiều huyệt của Hiểu Nhu, khiến ghế vang lên tiếng kẽo kẹt không ngừng.
Hai chân Hiểu Nhu bị ông ta vác trên vai cũng gắt gao kẹp lấy cổ hiệu trưởng, u huyệt liên tục phun ra dòng nước ngọt ngào.
Ghế dựa không ngừng phát ra tiếng kẽo kẹt, càng kêu càng nhanh, càng kêu càng gấp gáp, nếu có người thứ ba nghe được chắc chắn sẽ cho rằng chiếc ghế này sắp gãy.
Cuối cùng, sau khi ghế dựa kẽo kẹt vài phút đồng hồ, đột nhiên tiếng động im bặt lại. Theo tiếng động biến mất, động thịt của Hiểu Nhu cũng phun ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ nóng cháy.
Hiệu trưởng đè lên người Hiểu Nhu, hệt như con trâu thở gấp một hồi mới rút dươиɠ ѵậŧ đã mềm nhũn ra, cởi trói cho Hiểu Nhu. Bàn tay thô ráp của ông ta sờ lên gương mặt mềm mại của Hiểu Nhu, dụ dỗ, "Bảo bối ngoan, làʍ t̠ìиɦ nhân của anh đi, anh có thể thỏa mãn mọi điều kiện của em.".
Sau khi sóng triều tìиɧ ɖu͙© rút lui, Hiểu Nhu lau nước mắt bên khóe mắt, ngẩng đầu bình tĩnh nhìn về phía ông lão mặt đầy dâʍ ɖu͙©, hỏi, "Thầy có thể thỏa mãn mọi điều kiện của em thật sao?".
"Đương nhiên.".
"Vậy được.".
Hiểu Nhu mím môi, "Vậy thầy giải quyết một người giúp em.".
.
Tằng Phàm thôi học.
Đây là chuyện ngay cả Hiểu Nhu cũng không hiểu tới. Tuy rằng cô nói với hiệu trưởng muốn nhờ hiệu trưởng giải quyết Tằng Phàm, nhưng ý của cô chỉ là hi vọng nhà trường cảnh cáo anh ta mà thôi, khiến Tằng Phàm không dám quấy rầy cô nữa, không nghĩ tới cuối cùng chuyện lại thành Tằng Phàm bị buộc thôi học.
Nhưng chuyện Tằng Phàm bị buộc thôi học cũng không hoàn toàn vì Hiểu Nhu, trường học muốn xử phạt học sinh phải có lý có cứ rõ ràng, tra rõ chân tướng. Kết quả không tra không biết, vừa tra đã ra vấn đề lớn.
Thì ra Hiểu Nhu cũng không phải học sinh duy nhất bị hại, ngoại trừ Hiểu Nhu ra còn có mấy nữ sinh cùng khóa, một đàn chị, thậm chí cả đàn em mới vào trường cũng đều bị Tằng Phàm quấy rầy với mức độ khác nhau, thậm chí Tằng Phàm còn giữ lại ảnh lõa thể của các nữ sinh này để uy hϊếp bọn họ.
Lần này điều tra xong, tất cả tội nghiệt Tằng Phàm từng phạm phải đều bị lôi ra, bị buộc thôi học hoàn toàn là do anh ta gieo gió gặt bão.
Biết được tin này, sắc mặt Hiểu Nhu càng thêm lạnh lùng. Lần đầu tiên của cô là bị Tằng Phàm cưỡng bức chiếm được, không nghĩ tới trong âm thầm Tằng Phàm còn có thể phát rồ tới như thế.
..