Tay phải của Hiểu Nhu còn đang cắm trong khe l*и của mình thủ da^ʍ, tay trái thì nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của ba ba, một đường liếʍ láp, ngẫu nhiên còn mυ'ŧ cả hai quả trứng của ba ba vào miệng đùa giỡn, chơi tới huyệt thái dương của ba ba không ngừng giật giật, suýt nữa đã bắn trong miệng con gái.
Trần Tuấn Sinh đã sắp tới biên giới hỏng mất. Ông để con gái khẩu giao cho mình chỉ vì muốn mình mau chóng cương cứng lên, tiện tiến vào da^ʍ động tiếp tục luân gian con gái. Không nghĩ tới bản thân lại thiếu chút nữa bị con gái chơi tới bắn tinh.
Ông cắn răng cự tuyệt kɧoáı ©ảʍ, quyết đoán mà rút dươиɠ ѵậŧ ra, đẩy con gái ngã trên sofa.
"Đồ đĩ dâʍ đãиɠ, biết chơi như vậy, mυ'ŧ trứng của ba ba thôi cũng có thể mυ'ŧ tới sướиɠ như thế, xem hôm nay ba ba có chơi chết con không!".
Sofa rất mềm, Hiểu Nhu bị đẩy ngã lên cũng không thấy đau, thậm chí cô còn thuận tế bò lên tay vịn của sofa.
Cằm con gái đè lên tay vịn, cặp mắt ướŧ áŧ dâʍ đãиɠ nhìn về phía người cha, đầu gối mượt mà quỳ trên đệm mềm, mông nhỏ nhô lên cao cao, đôi tay non mịn càng trắng trợn mà tách mép âʍ ɦộ ra để ba ba có thể thấy rõ dâʍ ɖị©ɧ đang chảy ra từ trong động thịt của cô như thế nào. Dịch thể vẩn đυ.c nhiều tới độ chúng không cách nào thành thật ở lại trong nhục động, nhỏ tích táp trên tấm lót sofa sạch sẽ.
Hiểu Nhu hệt như con mèo cái nhỏ động dục, không ngừng kêu lên với Trần Tuấn Sinh, "Ba ba, cắm vào đi được không, tiểu bức của Hiểu Nhu rất ngứa! Rất muốn được dươиɠ ѵậŧ to lớn của ba ba ngăn ngứa, ba ba.".
Có người con gái kiều mị đưa ra yêu cầu dâʍ đãиɠ như vậy, là đàn ông đều không thể không cắm vào, huống chi đây còn là con gái ruột của chính mình, Trần Tuấn Sinh chỉ cảm thấy mạch máu của mình muốn nổ tung.
"Cục cưng dâʍ đãиɠ, ba ba tới đây!".
Qυყ đầυ to lớn đè lên cửa động của con gái, dính lấy dâʍ ŧᏂủy̠ phía ngoài sau đó phốc một cái cắm sâu vào trong hang động của con gái.
"A." Cả hai cha con cùng phát ra tiếng rêи ɾỉ thỏa mãn.
Sau đó đương nhiên là một trận luật động nguyên thủy điên cuồng.
Tư thế hậu nhập khiến hai cha con đang cắm tới ý loạn tình mê hệt như hai con thú đang động dục, cần phải giao phối để thỏa mãn thú tính.
Trần Tuấn Sinh nắm lấy thịt mềm trên mông con gái, vừa kéo con gái về phía mình vừa tàn nhẫn dùng lực thúc mạnh về phía trước, cắm tới hoa tâm của Hiểu Nhu rách nát, thịt non ở bốn vách nhục động run rẩy mà liếʍ láp lấy lòng kẻ xâm lược nhục động.
"Cắm chết con, cắm chết con, cắm chết đồ đĩ dâʍ đãиɠ này. Mυ'ŧ dươиɠ ѵậŧ của ba ba tới sướиɠ như vậy, còn chơi trứng của ba ba, hiện tại lại cắm nổ tao bức, xem ngày sau con còn dám dâʍ đãиɠ như vậy không!".
Có thể nói ra những lời thô bạo không chút cố kỵ như vậy, Trần Tuấn Sinh thật sự sướиɠ tới muốn thăng thiên.
Trần Tuấn Sinh là người rất chú ý mặt mũi, tuy rằng ông từng học đại học, cũng có sự nghiệp không tồi, nhưng vĩnh viễn không thể thoát khỏi xuất thân nông thôn. Ông sẽ luôn nhớ rõ vì mình xuất thân nông thôn mà từng chịu không ít kỳ thị với đãi ngộ bất công.
Ngay từ đầu Trần Tuấn Sinh chỉ oán trách xã hội bất công, nhưng theo tuổi tác tăng trưởng cùng với đả kích của hiện thực, Trần Tuấn Sinh đã học được cách ngụy trang.