Tiếng thở gấp thô nặng của người đàn ông và tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của người phụ nữ vang vọng trong phòng ăn.
Cha ruột đè lên người con gái, đang làm ra vận động nguyên thủy nhất, ©ôи ŧɧịt̠ thô to bị huyệt mềm của con gái bọc kín, liên tục xuyên toa. Miệng âʍ đa͙σ ấm áp của con gái ngậm chặt mυ'ŧ mát ©ôи ŧɧịt̠ của ba ba, khiến Trần Tuấn Sinh sảng tới độ tê dại từng cơn.
Sau khi đâm mấy trăm cái trong lỗ l*и con gái để phát tiết bớt một phần thú tính, Trần Tuấn Sinh lại cố tình khống chế tiết tấu ȶᏂασ lộng, kéo nửa đoạn ©ôи ŧɧịt̠ không cho nó tiến vào tao huyệt, chỉ dùng nửa đoạn đầu đâm thọc nộn bức ướŧ áŧ ấm áp của con gái, khiến Hiểu Nhu khó nhịn mà thấp giọng ngâm nga.
"Ba ba, con rất khó chịu, mau tiến vào đi, bên trong của Hiểu Nhu ngứa quá." Hiểu Nhu không thể động đậy, chẳng thể làm gì khác ngoài việc lên tiếng cầu xin ba ba.
Thế nhưng Trần Tuấn Sinh lại như đã hạ quyết tâm phải dạy dỗ Hiểu Nhu thật tốt, dù con gái có dâʍ đãиɠ cầu xin ông cũng ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ cúi đầu nhìn nửa đoạn ©ôи ŧɧịt̠ của mình căng khe l*и của con gái, ra ra vào vào như thế nào, khiến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy cuồn cuộn.
©ôи ŧɧịt̠ đỏ tím, huyệt thịt đỏ tươi, môi âʍ ɦộ trắng tinh, rừng rậm đen nhánh, vài loại màu sắc đơn điệu phối hợp chung lại lại đủ để khiến máu huyết khắp người Trần Tuấn Sinh phải xáo động.
Nhưng Trần Tuấn Sinh vẫn cảm thấy chưa đủ.
Sau khi đột phá luân lý, trong lòng ông lại trào dâng cảm giác tiếc nuối. Nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên Trần Tuấn Sinh rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, quay đầu đi về phía phòng vệ sinh.
"Ba ba, đừng đi!" Đại ©ôи ŧɧịt̠ đột nhiên biến mất khiến lỗ l*и chảy đầy dâʍ ŧᏂủy̠ càng thêm trống rỗng, thế nhưng ngay cả nhấc tay lên Hiểu Nhu còn không nhấc lên nổi, không cách nào ngăn ba ba rút đại ©ôи ŧɧịt̠ ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn ba ba rời đi.
khe l*и mềm không ngừng co rút, khát vọng được đại ©ôи ŧɧịt̠ cắm vào.
Thế nhưng cũng may Trần Tuấn Sinh không phải một đi không trở lại, ông vội vã rời đi cũng vội vã trở về, trên tay còn cầm thêm mấy thứ đồ.
Ba ba đẩy thân thể con gái tới chỗ sâu trong bàn ăn một chút, dựng hai chân con gái lên giẫm ở mép bàn. Ở tư thế này, mu âʍ ɦộ lại càng gồ lên, đồi cỏ thơm um tùm càng lộ rõ hơn.
Trần Tuấn Sinh cầm cái ống như kem đánh răng lên, dùng sức nặn ra, một đống lớn kem mỡ màu trắng xuất hiện, bị ông thoa đều khắp bãi cỏ.
Chỉ chốc lát sau, trên bãi cỏ đã dính đầy lớp kem mỡ trắng trắng kia.
"Ba ba, con muốn.".
Mị thịt của Hiểu Nhu còn đang khép mở, trông ngóng ©ôи ŧɧịt̠ của ba ba có thể hung ác cắm vào, quay lại an ủi.
Trần Tuấn Sinh thấy vậy lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của con gái, trấn an, "Bảo bối ngoan, đừng vội, ba ba nhất định sẽ để con được cao trào thật thoải mái. Hiện tại con phải nhẫn nhịn một chút, để ba ba cạo lông giúp con.".
Trần Tuấn Sinh ước lượng thời gian, thấy đã tới lúc, ông lại dán dao cạo râu lên cạo hết lôиɠ ʍυ của con gái.
Lưỡi dao lạnh như băng tiếp xúc với làn da ấm áp, băng hỏa lưỡng trọng đan xen kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới lỗ l*и của Hiểu Nhu lại phun ra một luồng dâʍ ŧᏂủy̠.
Lưỡi dao sắc bén xẹt qua lỗ l*и, nơi lưỡi đao đi qua tất cả cỏ đen đều bị san bằng, lộ ra da thịt màu trắng hồng vốn có. Trần Tuấn Sinh cẩn thận điều khiển dao cạo, loại bỏ sạch sẽ rừng rậm trên mu âʍ ɦộ của con gái.