Mùa Hè Của Hiểu Nhu Và BaBa

Chương 18: Bị ba ba liếm tới cao trào (H),

Đó là đầu lưỡi của ba ba!.

Đầu lưỡi của ba ba quét một vòng trên đỉnh ngực, khiến vùng núi trắng tuyết còn cả nụ hoa đỏ thắm phía trên bị nước bọt thấm ướt. Sau đó đầu lưỡi như con ong mật điên cuồng đặt lên nụ hoa chưa nở, tìm kiếm lỗ vυ' thật nhỏ kia, dùng đầu lưỡi mình liều mạng cuốn lấy liếʍ hút.

Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, mị thịt trong khe l*и của Hiểu Nhu bắt đầu co rút bất an, liên tục phân bố dâʍ ɖị©ɧ. Tất cả dâʍ ɖị©ɧ hội tụ lại với nhau hình thành một dòng nước nóng, lén lút chảy ra từ chốn đào nguyên, đi tới thế giới sáng chói bên ngoài.

"Ưʍ." Hiểu Nhu cố gắng co rút môi thịt bên dưới mới có thể chống đỡ kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ này.

Sao cô có thể có phản ứng được? Rõ ràng cô không muốn làʍ t̠ìиɦ với ba ba, nhưng thân thể lại đi ngược với ý thức, tự động lấy lòng ba ba.

Trần Tuấn Sinh thay phiên liếʍ mυ'ŧ hai ngọn núi của con gái, cuối cùng ông cũng có thể "có lộc ăn", tận tình hưởng dụng bộ ngực cao vυ't của con gái, sờ soạng nó, nắn bóp nó, vuốt véo nó, làm ra đủ loại hành động quá đáng.

Hiểu Nhu không cách nào chống cự lại, cũng không muốn hùa theo du͙© vọиɠ trong cơ thể, chỉ có thể bất đắc dĩ nhắm mắt lại, như đà điểu tránh né thực tế.

"Chụt chụt chụt chụt." Miệng Trần Tuấn Sinh dần rời khỏi bầu vυ' con gái, hôn lên cái khe giữa hai vυ' rồi đi tới bụng dưới bằng phẳng, tạo ra một chuỗi nước bọt.

Cuối cùng đầu ông cũng dịch tới bắp đùi con gái.

Đầu Trần Tuấn Sinh rơi vào vị trí cách háng con gái chừng ba tấc. Ông nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, mùi thơm nhàn nhạt trên người con gái chui vào mũi ông, khiến ©ôи ŧɧịt̠ phấn chấn run rẩy.

Ba ba luồn vào giữa hai khe đùi của con gái, đồng thời còn tách đùi ra hai bên, khu rừng thần bí không dễ dàng gặp người lập tức lộ rõ trước mặt cha ruột.

Phần mu đầy đặn mọc lên một đám cỏ đen, dưới cỏ đen lại cất giấu một miếng thịt nhỏ non mọng đỏ tươi, xuống chút nữa đương nhiên là cửa vào chốn đào nguyên mà người ta vẫn hướng tới.

Một luồng chất lỏng trong suốt hệt như suối nhỏ quanh co róc rách chảy ra, chảy tới dưới háng Hiểu Nhu ướt dính vô cùng.

Trần Tuấn Sinh duỗi ngón tay ra lướt qua cái khe nhỏ hẹp kia, dính dâʍ ŧᏂủy̠ vào đầu ngón tay rồi lại đưa lên mũi hít hà, ngay sau đó, ông nhét cả ngón tay vào trong miệng mình, bắt đầu liếʍ mυ'ŧ chùn chụt.

"Hiểu Nhu đúng là đứa bé không thành thật, một bên nói không muốn một bên lại chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy. Ừm. Rất ngọt, dâʍ ŧᏂủy̠ của Hiểu Nhu thật ngon miệng, cho ba ba uống nhiều thêm một chút đi.".

Trần Tuấn Sinh cười da^ʍ tà, sau đó cứng rắn bẻ rộng hai chân con gái ra thêm, đầu cúi xuống, hệt như chó dữ chụp mồi mà nhắm thẳng vào khe l*и của con gái.

Tiếp sau đó, tiếng mυ'ŧ nước chùn chụt ừng ực vang lên, đầu lưỡi hoặc là cuốn lấy hạt đậu phía trên hoặc là cắm sâu vào lỗ nhỏ, va chạm lung tung mà bắt nạt đám da thịt mềm mại đang giấu ở bên trong.

"A. Đừng, đừng như vậy. A. Ba ba đừng liếʍ chỗ đó." Lúc Hiểu Nhu bị ba ba mυ'ŧ vυ' vốn còn có thể nhẫn nhịn không rêи ɾỉ, nhưng khi bị ba ba liếʍ huyệt, cô thật sự không cách nào nhịn thêm được nữa.

"Ừm? Không muốn liếʍ ở đâu? Ở đây sao?" Trần Tuấn Sinh dùng sức liếʍ âm đế của Hiểu Nhu một cái, tiếng rên của Hiểu Nhu lập tức trở nên cao vυ't.

..