"Đâu chỉ lợi hại, đó là vô cùng lợi hại!"
Tiết Nghĩa khẽ thở dài: "Ta đã vào Phiêu Miểu Tông sáu năm, mà chỉ mới vừa chạm đến biên giới linh hỏa cấp hai. "
"Ha ha, không đề cập tới những chuyện này nữa."
Tiết Nghĩa lấy lại tinh thần, nhún vai nói: "Nếu như Phong Hạo Vũ thật sự có thể có thành tựu ở cả hai con đường luyện đan, luyện khí, giúp đỡ Phiêu Miểu Phong chúng ta lưu danh ở trên Đan bảng, Khí bảng trong đại hội so tài giữa các tông môn, trên mặt chúng ta cũng đều có vẻ vang."
Tô Tử Mặc cười cười, nhẹ gật đầu.
"Chư vị yên lặng một chút!"
Nhưng vào lúc này, có một vị Tu sĩ Trúc Cơ xuất hiện ở phía trước nhất của Luyện Khí Điện, hai tay giơ lên cao đè xuống, tiếng ồn ào ở trong đại điện đã dần dần biến mất.
"Chư vị tiến lên lựa chọn linh tài, sau đó tản ra, lựa chọn một vị trí trong đại điện, bắt đầu luyện khí, cuộc thi kiểm tra chính thức bắt đầu!"
Trên trăm vị đệ tử của tông môn sau khi chọn lựa xong linh tài lập tức tản ra, Tô Tử Mặc ở sát bên Tiết Nghĩa, chọn một vị trí ở phía sau đại điện.
Phong Hạo Vũ chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt ngạo nghễ đứng ở phía trước nhất, căn bản là không có ai dám đứng sóng vai với hắn.
Trước đó, Phong Hạo Vũ đã từng nghe ngóng, tất cả đệ tử thí luyện bên trong ngũ phong, không có ai tu luyện ra linh hỏa cấp hai, người tốt nhất cũng chỉ vừa mới chạm đến biên giới linh hỏa cấp hai.
Phong Hạo Vũ rất tự tin, lần này thi kiểm tra cuối tháng này, hắn sẽ có thể lấy được vị trí đứng đầu, từ đó thu hoạch được tư cách quan sát hình ảnh lúc tiền bối trong tông môn luyện khí lưu lại.
Ầm!
Phong Hạo Vũ lấy đỉnh luyện khí từ trong túi trữ vật ra, nặng nề đặt ở trên mặt đất, cả tòa đại điện đều lắc lư một cái.
Mỗi một cử động của Phong Hạo Vũ, đều hấp dẫn tới ánh mắt của mọi người.
Hơn một trăm vị đệ tử của tông môn tham gia thi kiểm tra cũng không vội luyện khí, sau khi lấy đỉnh luyện khí ra xong, ánh mắt đều rơi lên trên người Phong Hạo Vũ.
Khóe miệng của Phong Hạo Vũ hơi vểnh lên.
Mặc dù không xoay người lại nhìn, nhưng hắn cũng có thể cảm nhận được từng ánh mắt cực nóng, ghen ghét, kính phục đang nhìn mình.
Phong Hạo Vũ rất hưởng thụ loại cảm giác này.
Cảm giác được mọi người chú ý ngưỡng mộ.
Phong Hạo Vũ chậm rãi xòe bàn tay ra, vận chuyển linh khí.
Một ngọn lửa dâng lên, chỉ là linh hỏa cấp một màu đỏ nhạt.
Cả đại điện lặng ngắt như tờ, đám người nín thở dõi mắt nhìn người đứng ở trước mặt kia.
Hô!
Phong Hạo Vũ lại duỗi một bàn tay khác ra, đầu ngón tay bắn ra một luồng linh khí, rơi vào bên trong ngọn lửa.
Phừng một tiếng, ngọn lửa trong lòng bàn tay Phong Hạo Vũ bùng lớn, màu sắc dần dần đậm lên, không bao lâu sau, đã hoàn toàn chuyển biến thành màu đỏ sậm.
Linh hỏa cấp hai!
Xoạt!
Mặc dù có không ít đệ tử của tông môn đã từng nghe nói việc này, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy linh hỏa cấp hai, vẫn có cảm giác bị rung động không nhỏ, trong đám người nổi lên một mảnh xôn xao.
Linh hỏa cấp hai, xác xuất thành công luyện chế ra Linh khí hạ phẩm tăng lên nhiều, cả đời nhiều tu sĩ cũng không thể chạm đến.
Cảm nhận được đám người xao động, trong mắt Phong Hạo Vũ lóe lên vẻ đắc ý, bàn tay đưa tới, linh hỏa cấp hai nhẹ nhàng đi xuống dưới đỉnh luyện khí, tiếp tục thiêu đốt.
Làm nóng đỉnh.
Lợi dụng linh hỏa, làm cho xung quanh đỉnh luyện khí đều nóng lên, sau khi nhiệt độ truyền khắp toàn bộ thân đỉnh, lại để linh tài vào.
Quá trình luyện khí tương đối dài dằng dặc, lúc này, đông đảo tu sĩ sau lưng Phong Hạo Vũ đều đã bắt đầu ngưng tụ ra linh hỏa, tiến hành trình tự làm nóng đỉnh.
Tiết Nghĩa nhìn về phía Tô Tử Mặc, nói: "Tô sư đệ, chúng ta cũng bắt đầu đi."
"Được." Tô Tử Mặc gật gật đầu.
Tiết Nghĩa xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay dâng lên một ngọn lửa, mặc dù là linh hỏa cấp một, nhưng màu sắc có chút đậm, đã mơ hồ có xu thế lột xác thành linh hỏa cấp hai.
Bước làm nóng đỉnh này, cũng không cần phải tập trung tinh thần.
Tiết Nghĩa điều khiển linh hỏa lượn một vòng xung quanh đỉnh luyện khí, rồi mới đưa xuống dưới đỉnh, quay đầu nhìn về phía Tô Tử Mặc, suy nghĩ vị sư đệ này của mình vừa mới tiếp xúc với thuật luyện khí, có lẽ sẽ có chút không thạo, mình có thể chỉ điểm một chút.
Nhưng Tiết Nghĩa vừa mới quay đầu nhìn, đã lập tức sững sờ tại chỗ.
Trong lòng bàn tay Tô Tử Mặc đang có một đám lửa cháy hừng hực, ánh lửa kia đỏ có chút chói mắt!
Tiết Nghĩa đã hoàn toàn choáng váng, trong đầu trống rỗng, ngọn lửa dưới đỉnh luyện khí trước mắt đã tắt, nhưng vẫn không phát giác ra.
Tô Tử Mặc cũng học người khác, điều khiển linh hỏa đốt một vòng xung quanh đỉnh luyện khí, sau đó mới đặt ở dưới đỉnh.
Bước làm nóng đỉnh này, ở bên trong giảng giải của đệ tử nội môn lúc trước cũng không đề cập tới.
Một tháng qua, lúc Tô Tử Mặc bế quan tu luyện cũng chưa từng thử làm nóng đỉnh.
"Lần thi kiểm tra này thật đúng là không hề uổng công, quả nhiên là có thu hoạch." Tô Tử Mặc mừng thầm trong lòng.
"Tô, tô, Tô sư đệ, ngươi, ngươi, linh hỏa này của ngươi..."
Nhưng ngay lúc này, bên tai Tô Tử Mặc truyền đến tiếng Tiết Nghĩa lắp ba lắp bắp hỏi, trong giọng nói mang theo vẻ run rẩy.
Tô Tử Mặc nghiêng đầu cười cười, nói: "Chỉ là gặp may mắn, mơ mơ hồ hồ đã tu luyện ra linh hỏa cấp ba."
Lời này của Tô Tử Mặc cũng không phải là khiêm tốn, hắn thực sự là mơ mơ hồ hồ tu luyện ra được, đến nay còn không biết nguyên nhân.
Tiết Nghĩa trừng lớn hai mắt, há to miệng, cái cằm kém chút đã rơi ở trên mặt đất.
Lần đầu tiên hắn nghe nói luyện ra linh hỏa cấp ba là dựa vào vận may, mơ mơ hồ hồ lại có thể luyện ra được.
Hai người nói chuyện cũng không lớn, nhưng đệ tử của tông môn xung quanh lại nghe thấy rất rõ ràng.
Còn linh hỏa cấp ba?
Mơ ban ngày à!
Mấy đệ tử ở phía trước quay đầu nhìn lại, lập tức cũng trợn tròn mắt.
Bầu không khí quái dị dần dần tràn ngập, truyền khắp cả tòa đại điện.
Phong Hạo Vũ đứng ở phía trước nhất giống như cảm nhận được cái gì đó, khẽ nhíu mày, nhưng xuất phát từ lòng kiêu ngạo, hắn cũng không quay đầu lại nhìn.
Trong đại điện này, không có ai đáng để hắn cố ý quay người lại nhìn!
Nhưng vào lúc này, một tiếng rít chói tai phá vỡ không khí quái dị ở trong đại điện.
"Linh hỏa cấp ba!"
Sau khi tiếng thét chói tai này vang lên, đại điện trong nháy mắt đã trở nên sôi trào.
"Màu đỏ thẫm, thực sự là linh hỏa cấp ba!"
"Người này là ai, vô cùng lạ mặt, làm sao trước kia chưa bao giờ nhìn thấy?"
"Hình như là đệ tử mới tới năm nay."
"Thật sự là không thể tin nổi, người này chỉ là Luyện Khí Sĩ tầng năm, thế mà lại tu luyện ra linh hỏa cấp ba, đây là thiên phú như thế nào?"
Nghe được tiếng nghị luận sau lưng, sắc mặt của Phong Hạo Vũ lập tức trầm xuống.
Đứng yên một chút, vẻ mặt của Phong Hạo Vũ khôi phục như lúc ban đầu, trong mắt không có một chút rung động nào, chậm rãi quay người, nhìn về phía sau.
Ngọn lửa màu đỏ thắm kia, lập tức đập vào mi mắt.
Ngay sau đó, chính là một bộ áo bào màu xanh cùng với một khuôn mặt thanh tú giống như đã từng quen biết.
"Lại là hắn!"
Phong Hạo Vũ nhắm hai mắt lại, chỗ sâu trong đáy mắt lướt qua một tia lạnh lẽo.
"Ừm?"
Tô Tử Mặc vốn đang làm nóng đỉnh, trong lòng hơi động, đột nhiên cảm giác được một luồng địch ý, theo bản năng ngẩng đầu nhìn lại.
"Cảm ứng thật là nhạy!"
Trong lòng Phong Hạo Vũ cảm thấy kinh hãi.
Hắn đã che giấu địch ý rất kỹ, không nghĩ tới vẫn làm cho Tô Tử Mặc chú ý.
Ánh mắt của hai người va chạm vào nhau ở giữa không trung, vẻ mặt của Phong Hạo Vũ không thay đổi, vẫn cao ngạo như cũ, quay người rời đi.
Nhìn bề ngoài, giống như là Phong Hạo Vũ cũng không để một màn này ở trong lòng.
Nhưng ở dưới đỉnh luyện khí của hắn, linh hỏa cấp hai đã dập tắt, có thể thấy được chấn động trong lòng hắn!
Tô Tử Mặc cười cười, cũng không suy nghĩ nhiều, mắt thấy đỉnh luyện khí đã nóng lên, đang muốn để linh tài đã chọn lựa ra vào trong đó, bên cạnh hắn lại đột nhiên có thêm một cái đầu bẩn thỉu.
Tô Tử Mặc giật nảy mình, trở tay từ trong túi trữ vật lấy Hàn Nguyệt Đao ra, kém chút đã chém tới một đao...
"Bái kiến sư tôn!"
"Tham kiến thủ tọa đại nhân."
Đệ tử ở trong đại điện nhìn thấy người tới kia, nhao nhao lên tiếng.
Tô Tử Mặc ho nhẹ một tiếng, không để lại một chút dấu vết lại cất Hàn Nguyệt Đao trở về.