"Ngươi...lại cứng nữa rồi..." Xấu hổ cắn môi dưới, Vân Nương đỏ mặt ngay khi nói ra lời này.
"Nhưng ta sợ làm ngươi mệt mỏi" Ngẩng đầu, sủng nịch mà vuốt ve mái tóc dài của Vân Nương, Hứa Thừa Tống nói một cách bất đắc dĩ. Lại ôm lấy hài tử đã uống no sữa từ trong tay nàng. Đúng theo như lời Hứa Thừa Tống nói, hắn thật sự đã yêu thương hài tử như con mình.
Cúi đầu thẹn thùng, sửa sang lại xiêm y chính mình, Vân Nương muốn ôm hài tử lại thì Hứa Thừa Tống đã ngăn cản nói: "Ta đã cho người tìm bà vυ' với mấy nha đầu chăm chỉ đến hầu hạ hài tử của chúng ta. Chờ lát nữa để cho bà vυ' ngồi cùng xe ngựa với hắn, còn chúng ta thì ngồi riêng với nhau đi"
Nghe lời Hứa Thừa Tống nói xong, Vân Nương vội gật đầu, lại có chút không đành lòng mà nhìn hài tử. Hứa Thừa Tống thấy thế chỉ an ủi nàng: "Ngươi xem ngươi gầy yếu như vậy, ăn vào chỉ để nuôi vυ' to. Cho hắn bú miết thì ngươi bị xỉu làm sao bây giờ?"
Nghe cũng không phải không có lý, Vân Nương chỉ phải thuận theo, để hắn đưa hài tử đến chỗ bảo mẫu. Sau khi ổn định mọi thứ xong, Vân Nương theo Hứa Thừa Tống đi ra ngoài, bước lên chiếc xe ngựa đã chuẩn bị sẵn. Vì lúc nào cũng sợ nàng kiệt sức, Hứa Thừa Tống đã chủ động trước ôm nàng vào trong ngực, dỗ cho nàng ngủ.
Vân Nương cảm thấy xấu hổ vì hắn đối xử với nàng như nữ nhi, không khỏi ngượng ngùng nói: "Ngươi không cần ôm ta...ta có thể tự mình ngồi được..."
"Đêm qua ngươi không phải trằn trọc trở mình nói đau eo sao? Để ta ôm ngươi cho ngươi cảm thấy dễ chịu chút" Nói xong Hứa Thừa Tống lại khẽ hôn cái trán của nàng. Gương mặt đầy yêu thương mà véo cằm nàng.
Hai người kỳ thật chênh lệnh gần hai mươi tuổi, đặc biệt là Vân Nương trời sinh vô cùng kiều mỹ, thanh âm nói chuyện lanh lảnh tựa như hài tử. Nếu không phải trước ngực có hai vυ' cực to cực no đủ, cho dù nói nàng là xử nữ thì cũng không ai không tin. Mà Hứa Thừa Tống tuy rằng đã hơn ba mươi tuổi nhưng trông hắn nhìn rất trẻ tuổi, tuổi tác tuy nói gần bằng phụ thân của nàng nhưng ngoại hình lại vô cùng tuấn lãng.
Tuy nói, vô duyên vô cớ, phụ nhân bị trượng phu hãm hại mất trinh tiết, nhưng đối tượng lại là nhân vật anh tuấn cưng chiều mình như vậy, Vân Nương cũng là không còn lời nào để nói, chỉ lén lút nhìn hắn đánh giá.
Đang mê mê man man mà dựa vào trên người Hứa Thừa Tống ngủ thϊếp đi, Vân Nương lại bị tỉnh giấc vì hai vυ' trước ngực căng sữa đau đớn. Xấu hổ mà ngẩng đầu nhìn Hứa Thừa Tống vẫn còn đang ngủ say, Vân Nương nhất thời không biết nên làm gì bây giờ, đành phải nhẫn nhịn chịu đau .
Nàng nghĩ thầm nhi tử hiện nay đã có vυ' nuôi, tất nhiên là không cần phải uống sữa của mình nữa. Nghĩ nghĩ có sữa lúc này cũng là chuyện tốt, nhưng đứng ngồi không yên chịu đựng thời gian lâu ở trên xe như vậy, Vân Nương bắt đầu cảm thấy càng ngày càng đau, đặc biệt là thời điểm đi qua con đường gập ghềnh, hai vυ' càng là đau nhói từng đợt.
Mắt thấy sữa càng lúc càng vô cùng nhiều, cơ hồ muốn kéo căng xiêm y chính mình. Vân Nương nhìn thoáng qua thấy Hứa Thừa Tống vẫn còn nhắm hai mắt, nàng liền cuống quít cởi bỏ đai lưng, kéo vạt áo ra, chỉ thấy cái yếm đã ướt sũng sữa tươi. Chỉ sợ lúc nàng mới vừa ngủ, vυ' đã bắt đầu trướng sữa rồi.
Vội vàng cởi bỏ cái yếm bên trong, nhìn thấy hai bầu ngực chính mình căng đầy, nàng mới chạm vào một chút đã vô cùng đau đớn, đầṳ ѵú cũng sưng sưng. Điều làm Vân Nương càng sợ hãi chính là bởi vì nghẹn quá lâu, đầṳ ѵú đã bị chặn hoàn toàn, chỉ rỉ rỉ chảy sữa ra một chút.
Khẽ cắn môi, Vân Nương quyết định vắt một ít sữa ra trước, nhưng vắt thế nào cũng không vắt ra được, đau đến mức nước mắt nàng sắp chảy ra ngoài.
Đúng lúc này thì Hứa Thừa Tống đã tỉnh lại, tay to ấn nhẹ nhàng trên vυ' nàng.
"Ngực sưng lên sao?" Kỳ thật, hắn cũng không có ngủ, chỉ là nhắm mắt dưỡng thần, lại phát hiện tiểu nương tử này tỉnh lại liền cởi xiêm y chính mình. Hắn nhưng thật ra muốn nhìn một chút xem nàng đang muốn làm cái gì. Hoá ra vυ' nàng lại sưng lên, lần này là tắc nghẽn.
Cúi đầu tò mò nhìn bộ ngực căng phồng, Hứa Thừa Tống chỉ thong dong đè đè vào một khối thịt nhũ nhô ra trên ngực nàng, tức khắc, một cột sữa mỏng phun bắn ra ngoài, Vân Nương cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm, một lúc sau mới nhỏ giọng nói: " Bên này cũng đau, ngươi mau giúp ta đi"
Lời còn chưa nói xong, Hứa Thừa Tống lại đè đè đầṳ ѵú bên kia, sau đó lại cúi đầu liếʍ đầṳ ѵú vừa mới bắn cột sữa ra. Trong lúc nhất thời, cảnh tượng trong xe ngựa lại vô cùng da^ʍ mĩ, một nam tử tuấn lãng đang cúi đầu nằm ở trước mặt thiếu phụ, bận rộn bú núʍ ѵú nàng. Mà đầṳ ѵú bên kia theo động tác mát xa của nam tử, lại liên tục bắn ra từng dòng cột sữa nhỏ. Cực kỳ dâʍ đãиɠ!
Vân Nương bị hắn liếʍ láp lại xoa nắn như vậy, chỉ cảm thấy tao bức phía dưới lại tiết ra dâʍ ɖị©ɧ. Đồng thời, Hứa Thừa Tống cũng cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của mình lại cương cứng lần nữa.