Sau Khi Rút Đến Hợp Thành Ta Thành Mạnh Nhất Thẻ Bài Sư

Chương 2: Chiến đấu với nhện khổng lồ bốn mắt

Chương 2: Chiến đấu với nhện khổng lồ bốn mắt

Lâm Vi Cửu lộn nhào xuống đất, trốn thoát trước khi mạng nhện rơi lên người cô.

Con nhện khổng lồ nhảy lên mạng lưới chằng chịt của chính nó, giơ hai chân trước lên cao, nhanh chóng đâm vào người cô.

Nhưng Lâm Vi Cửu hành động nhanh hơn nó.

Ném mấy tấm thẻ bài ra, khi đến gần mục tiêu, chúng nhanh chóng biến thành vật thật, mũi nhọn sắc bén hung hăng đâm thủng phần bụng mềm mại lộ ra bên ngoài của con nhện.

Âm thanh cọ xát chói tai vang lên trong phòng khách, cùng với tiếng la thét ngoài cửa sổ giao hòa với nhau.

Khóe môi Lâm Vi Cửu hơi nhếch lên, giống như đang thưởng thức bản giao hưởng tuyệt vời này.

Bụng là nhược điểm của nó, sau khi bị đâm thủng, thanh máu của nó trực tiếp bị cạn ba phần tư.

Con nhện kêu lên vì đau đớn, các tuyến nọc độc của nó vỡ ra khi nào không hay, nọc độc theo chân trước chảy xuống. Lúc này con nhện ngu ngốc này mới nhớ ra mình còn có cách tấn công khác, nó liền nhanh chóng há miệng phun chất lỏng về phía Lâm Vi Cửu.

Lâm Vi Cửu đã sớm đề phòng, cầm cái gối chắn trước mặt, hoàn mỹ ngăn chặn nọc độc của nó, trên người không dính chút nào.

Thanh máu của nó đã giảm xuống chỉ còn 25%, Lâm Vi Cửu kéo ra khoảng cách giữa mình và con nhện, tấn công mắt của con nhện theo cách tương tự. Nhện vốn có thị lực kém, nếu không có mắt sức tấn công của chúng sẽ yếu hơn.

Một đòn không trúng, không chờ nó đắc ý, phi tiêu theo sát phía sau hung hăng đâm vào con mắt của nó.

25% thanh máu cuối cùng bị phi tiêu cá trực tiếp đánh ra bạo kích cạn không.

"Bùm!" Một tiếng nặng nề vang lên trong phòng khách.

Con nhện rơi xuống đất, máu và nọc độc chảy ra từ vết thương, sau vài giây, thi thể biến mất, để lại trên mặt đất một cái rương bảo vật màu xám xanh và vài tấm thẻ bài màu trắng.

Lâm Vi Cửu tiến lên mở ra rương bảo vật, nhặt lên các thẻ bài nhìn thuộc tính của tất cả thẻ bài trong tay.

【 Bánh mì nhỏ (Đạo cụ): HP +5

Lưu ý: Một trong những món ăn yêu thích của Auers, đó là một sự lựa chọn tuyệt vời để lấp đầu bụng.】

【 Đồ uống (Đạo cụ): HP +10

Lưu ý: Ướp lạnh một chút có lẽ sẽ uống ngon hơn.】

【 Tơ của nhện khổng lồ bốn mắt (Vật liệu): Công kích +5, độ bền 1/1

Lưu ý: Có thể sử dụng để chế tạo vũ khí và thiết bị.】

【 Nọc độc của nhện khổng lồ bốn mắt (Vật liệu): Công kích +5, độ bền 1/1

Lưu ý: Sẽ chết khi chạm vào nọc độc, hãy cẩn thận để không ăn nhầm.】

【 Dịch nhầy của nhện khổng lồ bốn mắt (Vật liệu): Công kích +5, độ bền 1/1

Lưu ý: Dùng trong tay các luyện kim sư có thể phát huy ra tác dụng lớn nhất.】

Xem hết thuộc tính, mí mắt Lâm Vi Cửu nhảy lên vài lần.

Sau khi chiến đấu lâu như vậy, hao tốn rất nhiều thể lực, đồ vật tuôn ra chỉ có mấy thứ này?

Bất quá, cô dường như đã phát hiện ra một điều gì đó ghê gớm.

Chẳng hạn như ông Auers, hoặc là luyện kim sư.

Từ trong túi áo lấy ra đồng hồ.

13:24 Phút.

Đem đồng hồ một lần nữa mang lên cổ tay, Lâm Vi Cửu nhìn xung quanh, phòng khách một mảnh hỗn độn.

Trong nửa giờ qua, tiếng la hét ngoài cửa sổ càng ngày càng yếu, hiện tại, cô căn bản không nghe thấy quá nhiều tiếng la hét. Có lẽ đã chết, có lẽ đã thừa nhận rằng mình không phải nằm mơ.

Lâm Vi Cửu không có phát hiện chính mình từ đầu tới đuôi đều không có nhớ tới chuyện quốc gia sẽ phái người tới cứu người dân, coi như nơi này không có quốc gia không có chính phủ.

Cô lắc lắc cổ tay đau nhức của mình, âm thanh đồ vật rơi xuống đột nhiên vang lên. Lâm Vi Cửu nhìn xuống, đó là một chùm chìa khóa.

Ký ức về việc đi tìm Ôn Tắc Niên bị cô coi nhẹ lập tức xông tới, ý nghĩ thu dọn phòng khách trong nháy mắt chuyển thành vội vàng, cô nhặt lên chìa khoá liền chạy nhanh về phía cửa chính.

Khóa cửa bị chìa khóa chính xác dễ dàng mở ra, hành lang bên ngoài sạch sẽ, Lâm Vi Cửu thở phào nhẹ nhõm.

Tầng này chỉ có hai hộ gia đình là cô cùng Ôn Tắc Niên, hành lang sạch sẽ đồng nghĩa với việc Ôn Viễn không có gặp tai nạn.

Cô đưa tay gõ cửa, nhưng không có người trả lời, cô gõ thêm vài lần nữa, kết quả tương tự. Cũng may trước đó bọn họ sợ đối phương xảy ra vấn đề, nên mỗi người giữ một chiếc chìa khóa dự phòng nhà đối phương.

Lâm Vi Cửu từ một chuỗi chìa khoá bên trong tìm ra chìa khoá dự phòng nhà Ôn Tắc Niên, mở cửa.

Bên trong tối om, cô mới nhớ ra rằng nhật thực toàn phần vẫn chưa kết thúc.

Nhưng hành lang rất sáng, Lâm Vi Cửu lập tức quay đầu nhìn ánh đèn trên hành lang.

Ai đã bật đèn?

Không phải cô, vậy cũng chỉ có một người.

Lâm Vi Cửu nhìn căn phòng đen nhánh, quay người đi về nhà.

Cô sạc pin điện thoại khi thức dậy vào buổi sáng, đến bây giờ cũng nên sạc đầy.

Sau khi thành công lấy được điện thoại, Lâm Vi Cửu liền đổi tất cả những thứ trong nhà không biết có hữu dụng hay không thành thẻ bài, phần lớn đều cho vào khe thẻ bài, một phần nhỏ những vật dụng cần thiết cũng được cất vào các túi nhỏ khác nhau trên người cô.

Như là đột nhiên thông suốt, rất nhiều thứ cô không nên biết đến đồ vật, lúc này trong nháy mắt thuần thục nắm giữ!

Ví dụ, chỉ thẻ kỹ năng bị ràng buộc mới có vị trí giới hạn trong khe thẻ bài, các thẻ không bị ràng buộc khác có thể được đưa vào khe thẻ bài có dung lượng không giới hạn. Khi muốn sử dụng, bạn có thể đọc tên thẻ trong đầu và lấy ra.

Lâm Vi Cửu so người chơi khác càng thêm thuận tiện, kỹ năng [Khống chế thẻ bài] của cô có thể để cô mặc niệm tên thẻ bài, không chỉ có thể để thẻ bài xuất hiện ở trong tay mình, cũng có thể trực tiếp dùng tinh thần lực đi khống chế vị trí thẻ bài xuất hiện.

Lang Nha bổng bị ném đến một bên cô cũng cầm trở về, tơ nhện quấn ở phía trên bị cô lấy xuống đổi thành hình thái thẻ bài, liếc nhìn một chút thuộc tính của thẻ bài, Lâm Vi Cửu hô hấp hơi nặng nề, sau lưng phát lạnh, sau lại âm thầm may mắn.

【 Tơ của nhện khổng lồ tám mắt (Vật liệu): Công kích +2, độc công +3, độ bền 2/3

Lưu ý: Tơ nhện đã qua sử dụng, nhưng hãy tin vào độ bền dẻo của nó, hãy cẩn thận với chất độc trên nó.】

Cô thu thập tất cả mạng nhện cấp một khác trong phòng khách, thu được một số lượng lớn thẻ vật liệu không ngờ tới. Lâm Vi Cửu nhìn bọn chúng, hai mắt sáng ngời, trong lòng mơ hồ có một kế hoạch.

Làm tốt tất cả chuẩn bị, cô lần nữa đi ra ngoài, hành lang bên trên đèn vẫn còn sáng.

Mở cửa ra, bên trong vẫn yên tĩnh và tối tăm như trước đây.

Đèn pin cường quang xua đi hắc ám, khiến Lâm Vi Cửu thấy rõ tình hình ở cửa chính, sạch sẽ và gọn gàng.

Ôn Tắc Niên chưa về nhà?

Trong lòng Lâm Vi Cửu hiện lên cái này ý niệm.

Cô thận trọng ném ra cây bút mang theo bên người, trên mặt đất phát ra tiếng rơi.

Nếu như bên trong có quái vật, nghe được thanh âm hẳn là lập tức xuất hiện xem xét tình huống.

Lâm Vi Cửu kiên nhẫn chờ đợi ở cửa trong hai phút, trong đó cô ném ra một vài thứ nữa, cố gắng thu hút sự chú ý của những sinh vật bên trong.

Đáng tiếc, từ đầu tới đuôi, ngoại trừ cô ném ra ngoài đồ vật phát ra tiếng vang, không còn gì khác.

Ôm suy nghĩ hoài nghi, Lâm Vi Cửu cuối cùng bước vào nhà Ôn Tắc Niên.

Đi được vài bước, cô vươn tay bật công tắc trong phòng khách, ánh mắt dường như quét qua thứ gì đó, lập tức dừng bước về phía trước, trong lòng không khỏi có chút xao động.

Mấy cái nhện chiếm cứ phòng khách, độ lớn nhỏ so với cô vừa mới đánh chết nhện thì nhỏ hơn một nửa.

Đem tình huống hiện tại như một trò chơi trực tuyến để xem xét, cấp độ của những con nhện này thấp hơn so với con mà cô đã gϊếŧ.

Chúng đồng loạt đối mặt với Lâm Vi Cửu, không nhúc nhích, trên mặt đất tất cả đều là tơ bọn chúng phun ra.

Nhìn thấy điều này, trong lòng Lâm Vi Cửu không khỏi dâng lên cảm giác ưu việt. Cô liền nói Ôn Tắc Niên so với cô càng thêm hung tàn, đám người kia thế nào có thể dùng vũ lực giá trị để phán đoán ai hung tàn? Quả thực chính là kỳ thị!

Trên mặt đất, trên bàn trà, những con nhện chính là sống sờ sờ bị ép phun tơ tới chết.

Cô đáy lòng cảm thán, hành động nhặt tơ nhện cũng không rơi xuống chút nào.

"Ôn Tắc Niên." Lâm Vi Cửu hô một tiếng, những con nhện như pho tượng trong phòng khách phảng phất như nghe được ám hiệu vậy, cùng nhau đổi mới biến mất, trên mặt đất rơi xuống vài tấm thẻ bài.

Lâm Vi Cửu đi qua ý đồ nhặt lên, sờ soạng cái không. Đồng thời, một cái đồng hồ đếm ngược với bốn phút còn lại xuất hiện trước mặt cô.

Các trò chơi online hay trò chơi trên điện thoại đều có dấu vết của cô, Lâm Vi Cửu không trở ngại chút nào đoán được đây chính là đang chờ đợi chủ nhân gϊếŧ chết quái vật nhặt lên chiến lợi phẩm. Đếm ngược chính là thời gian chờ đợi, sau khi đếm ngược kết thúc, nếu như chủ nhân của nó còn không có nhặt lên, như vậy nó liền sẽ trở thành chiến lợi phẩm vô chủ.

Lâm Vi Cửu thừa dịp thời gian này đi vào phòng ngủ của Ôn Tắc Niên, bên trong cũng không ai.

Lại đi những phòng khác, đều không có người.

Điều này nói lên Ôn Tắc Niên rời đi nơi này ít nhất 5 đến 10 phút.

"Đến công ty sao?" Lâm Vi Cửu tự lẩm bẩm, khóe miệng điên cuồng giương lên.

Nửa năm này, Ôn Tắc Niên quan tâm cô, quản càng ngày càng nghiêm khắc, thật vất vả nhìn thấy anh ấy chủ động biến mất, Lâm Vi Cửu tự nhiên vui mừng khôn xiết, ngâm nga một chút điệu, xé mở gói kẹo, ném vào miệng cô một viên. Hương vị ngọt ngào lan tỏa trong miệng, tâm tình của cô tốt hơn.

Còn việc đi tìm Ôn Tắc Niên? Nghĩ cũng không nghĩ.

Bây giờ không ở nhà, chuẩn là đi ra tìm hiểu tình hình.

Đây đều là chuyện tiểu đệ nên làm!

Lâm Vi Cửu ngồi trên chiếc ghế sô pha sạch sẽ, thuần thục tại bàn trà đè xuống một cái nút.

Vào cửa nhìn thấy mấy nhện con xuất hiện lần nữa trong phòng khách, bao nhiêu cảnh đẹp ý vui a!

Lâm Vi Cửu thưởng thức một hồi, liền lấy điện thoại di động ra, dự định ở trên internet nhìn xem tình huống những người khác.

Không ngờ không có mạng, tín hiệu cũng không có, bỏ qua điện thoại qua một bên, mở ra vòng tay.

Vòng tay bên trên nhiều mấy cái chức năng mới, trong hộp thư cũng nhiều mấy phong thư mới.

Lâm Vi Cửu trước mở ra mấy phong thư.

【Xin chúc mừng người chơi đã tiêu diệt thành công quái vật và giành được tư cách người chơi chính thức.】

【Chúc mừng người chơi đạt được thành tích [Trong mưa gió không mất máu], nhận được +100 điểm sinh tồn.】

【Chức năng diễn đàn, chức năng sao chép, bảng xếp hạng toàn cầu đã được mở, có thể xem chi tiết trên vòng tay sinh mệnh.】

Lâm Vi Cửu đem chức năng mới toàn bộ khám phá một lần.

Cô có tổng cộng 200 điểm sinh tồn. Ngoài 100 điểm sinh tồn do thành tích của cô ta mang lại, điểm sinh tồn còn lại là điểm sinh tồn mà cô có được khi thành công gϊếŧ chết Nhện Khổng lồ Bốn mắt cấp E.

Tác dụng của điểm sinh tồn là tăng cường thể chất của người chơi và nâng cấp các kỹ năng ràng buộc của người chơi.

Diễn đàn, phó bản và game online trên thực tế cơ bản không khác nhau là mấy. Phó bản vẫn đang bị khóa, không biết khi nào mới có thể giải khóa.

Đối với bảng xếp hạng toàn cầu, chỉ có tên và thứ tự của tên.

Lâm Vi Cửu lật ra bốn năm trang mới tìm được tên của mình.

......

51. Lâm Vi Cửu

52. Anzer

53. Ôn Tắc Niên

......

Nhìn thấy Ôn Tắc Niên xếp hạng sau mình, Lâm Vi Cửu hài lòng.

Cô giải quyết nhện quái tốc độ đã rất nhanh, thế mà mới xếp hạng 51.

Lâm Vi Cửu nhìn chằm chằm tên Ôn Tắc Niên có chút xuất thần.

Không đúng, con nhện của Ôn Tắc Niên nhỏ hơn so với cô, theo kinh nghiệm trò chơi của cô, con nhện trong nhà Ôn Tắc Niên hẳn là cấp F, nó có thể được giải quyết nhanh hơn cô.

Như vậy xếp hạng của Ôn Tắc Niên như thế nào lại ở phía sau cô?

Lâm Vi Cửu duỗi ra ngón tay chọc chọc tên Ôn Tắc Niên, không có phản ứng, lại chọc tên của mình, đồng dạng không có phản ứng.

Lấy lại tinh thần, Lâm Vi Cửu cười thầm mình quá mức nhàm chán.

Bỏ qua vấn đề bảng xếp hạng, Lâm Vi Cửu điểm tiến diễn đàn, bên trong đã có rất nhiều bài viết mới.

"Cứu mạng, cái quái gì thế này! Thật kinh tởm, làm sao để gϊếŧ chúng đây?"

Trong đó một cái tiêu đề hấp dẫn đến Lâm Vi Cửu, cô nhấp vào bài đăng, đập vào mắt chính là một bức ảnh, hình ảnh một con gián mang theo các con cái của nó hướng ống kính bò.

Trong ngăn tủ, trên giường tất cả đều bò đầy con gián nhỏ, con gián lớn hất chân trước lên công kích về phía lâu chủ, ảnh chụp hơi mơ hồ nhưng đủ để cho thấy lâu chủ là đang trộm đập gián.

Thời khắc khẩn trương như vậy, người này còn có thể nghĩ đến chụp ảnh đăng bài viết, cũng là nhân tài.

Lâm Vi Cửu có chút hâm mộ trong nhà lâu chủ có nhiều quái vật như vậy, nếu như gϊếŧ hết toàn bộ, chắc hẳn sẽ có càng nhiều điểm sinh mệnh đi?

Người xem bài viết cũng sôi nổi đối tinh thần loại này tỏ vẻ sùng kính.

"Ông còn có tâm tình đăng bài khi nhìn thấy một màn như vậy, mau trốn đi!"

"Đây là con gián? Má ơi, ta đều nổi da gà."

"Anh còn ổn chứ? Anh còn sống sao?"

Ngoài những người ở trên quan tâm đến lâu chủ, còn có những người ở dưới so sánh với chính mình.

"Nhìn thấy lâu chủ còn thảm hơn chính mình, trong nháy mắt ta liền an tâm nhiều."

"Ta đột nhiên đối với quái vật bên ta nhìn thuận mắt hơn nhiều."

Lâu chủ không có trả lời, người xem trả lời càng ngày càng nhiều, Lâm Vi Cửu không có tiếp tục nhìn, lui ra ngoài đi xem bài đăng khác.

Sau khi xem vài bài đăng, có thể thấy được mọi người gặp được quái vật không giống nhau, trong đó cũng có Lâm Vi Cửu gặp được nhện.

Giọng nữ máy móc nghe thấy lúc 1 giờ chiều lại xuất hiện trong tâm trí Lâm Vi Cửu.

Cô ấy nói, chào mừng đi vào Thế Giới Thẻ Bài.

Tại sao không phải là mạt thế?

Lâm Vi Cửu nghĩ trăm lần cũng không ra.

Tiếng mở khóa vang lên, sau đó là tiếng cọt kẹt của cánh cửa.

Lâm Vi Cửu đóng lại màn hình ảo phản chiếu từ vòng tay, nhìn thẳng vào cửa chính với ánh mắt phòng bị.