Asahi nhìn chằm chằm Túy Thu, phảng phất nhìn thấy được đuôi cáo đang đong đưa sau đít của cậu, một dòng điện tê dại từ thân dưới bay thẳng lên trán. Giật mình một cái, Asahi đột nhiên móc còng tay từ chiếc túi bên hông ra, nhanh chóng còng hai bàn tay đang làm loạn của Túy Thu lại!
Túy Thu cảm thấy có chút khó hiểu, trừng to hai mắt, nghi hoặc nhìn hai tay bản thân bị còng trong nháy mắt. Ánh mắt đơn thuần đó khiến thân dưới của Asahi căng cứng, vội vàng bóp một ít kem dưỡng da tay để ở trên bàn ra tay, dùng ngón tay vội vàng bôi trơn hai lần, sau đó không quan tâm gì nữa đâm gậy sắt thẳng vào lỗ nhỏ khô khốc sau mông Túy Thu.
Lỗ nhỏ mềm mại uất ức siết chặt lại, chặt đến mức sắc mặt của Asahi tối sầm, hai tay dùng sức banh rộng khe mông, chen một chân vào giữa hai chân của Túy Thu, banh rộng hai chân cậu ra, sau đó ra sức xoa bóp vuốt ve cặp mông tròn mẩy, khiến làn da trắng nõn bị chà đẹp đến nóng bừng.
Túy Thu bị anh ấy đặt ở trước gương, nhìn thấy lỗ tai mỏng manh đỏ như chảy máu của bản thân, hai tay đeo còng tay bị ép khép lại chống đỡ bàn trang điểm, toàn thân lung lay theo tiết tấu xâm nhập của Asahi.
Bị từng luồng từng luồng đau rát cùng với kɧoáı ©ảʍ xâm chiếm đôi mắt nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙© của Túy Thu không khỏi nheo lại, vô thức hừ hừ hai tiếng.
Côn ŧᏂịŧ nhỏ dài lẻ loi trơ trọi của Túy Thu run rẩy đứng thẳng dậy,Asahi trông thấy, lập tức dành một bàn tay an ủi vật nhỏ của cậu. Cảm xúc ấm áp khiến anh ấy yêu thích không buông, vừa đâm thọc vừa nhéo bao qυყ đầυ non mềm.
Gậy thịt không ngừng bị anh ấy chơi đùa, miệng nhỏ phía trên còn thỉnh thoảng bị đối phương cọ trúng, khiến đầu óc nhạy cảm của Túy Thu trống rỗng, toàn bộ giác quan đều tập trung và thân dưới nóng như lửa đốt.
“Ưm… A… Anh nói… Để cho tôi ở phía trên mà…”
Túy Thu mân mê miệng, không phục thờ từng hơi đứt quãng.
“Được.”
Asahi hững hờ đáp ứng, quyết đoán cắm mạnh thêm mấy chục cái nữa. Kem dưỡng da tay màu trắng bị gạt ra ngoài lỗ nhỏ từng chút từng chút một, tỏa ra muồn hương thơm ngát của hoa cúc vàng.
Giữa hai đùi của Túy Thu nhễ nhại dâʍ ŧᏂủy̠ trộn lẫn với kem dưỡng da tay tạo thành một hỗn hợp chất dịch bóng nhẫy trơn tuột, khiến Asahi ra vào càng thêm dễ dàng hơn trước. Tiếng nước ‘phốc kít, phốc kít’ không ngừng truyền vào tai của hai người.
Asahi ngồi xuống ghế dựa, để Túy Thu đưa lưng về phía bản thân, ngồi trên háng của anh ấy, đỡ đồ ngốc đồ ngốc ngơ ngác mờ mịt dựa vào lòng chính mình. Asahi cảm thấy cậu làm cái quái gì cũng rất đáng yêu, thân dưới cũng càng cứng hơn.
Anh ấy di chuyển ghế ngồi về phía trước, để Túy Thu dán chặt vào mặt bàn lạnh buốt, chỉ cần ngẩng đầu thì sẽ lập tức nhìn thấy dáng vẻ dâʍ đãиɠ của cậu trong gương. Gương bị hơi nóng hun mờ, Túy Thu giống như cánh diều lắc lư trong gió bão, không ngừng bị thổi bay.
Túy Thu nhìn mắt kính gọng vàng của chính mình rơi ra khỏi mặt vì mồ hôi nhễ nhại, rớt xuống mặt bàn, phát ra tiếng ‘bịch’ rồi sau đó bắn thẳng xuống đất, giống như giấc mộng bản thân trở thành tổng công vậy, rơi đến mức biến dạng.
“Ưm… Không phải… Phía trên kiểu này…”
Túy Thu ngừng thở theo từng cú nhấp hông của Asahi, vừa thở vừa đau lòng nói.
Chuyện này mà xảy ra thêm mấy lần nữa, cậu có thể sẽ tức đến mức nhồi máu cơ tim mất.
Asahi vừa tăng tốc tiết tấu đâm thọc của mình, từng cú nhấp đều đâm thẳng vào điểm nhạy cảm tận sâu bên trong lỗ nhỏ của Túy Thu, gậy thịt dũng mãnh giống như đại bác tiến quân thần tốc, đâm vào tận cùng lỗ nhỏ.
Gậy thịt nóng rức là phẳng từng nếp uốn bên trong vách thịt, dịch ruột non bài tiết trong lỗ nhỏ đều bị sấy khô thành hơi nóng dâʍ đãиɠ, cửa huyệt tràn ra bọt mịn vì tiết tấu ma sát mạnh bạo của Asahi, bên trong quần tây là một mảnh hỗn độn.
Hai tay Asahi dùng sức nắm chặt eo thon của Túy Thu, nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ của bản thân đang không ngừng ra vào giữa khe mông chặt chẽ của cậu, mắt đỏ ngầu giống như mất đi lý trí, nổi điên ra sức đâm thọc, phảng phất có sức lực dùng mãi không hết.
Một chút lại một chút dập nện vào cặp mông căng tròn cực kỳ co giãn, túi tinh cũng đâm vào cửa huyệt, Asahi dùng sức mạnh đến mức gần như muốn nhét toàn bộ phần dưới hông vào trong lỗ nhỏ của Túy Thu vậy.
Túy Thu gần như không thở được với tiết tấu mạnh bạo cực nhanh này, cậu bị thao đến mức suýt tí thì chết ngạt, nước mắt của sự thống khổ xen lẫn vui sướиɠ phủ đầy trong hốc mắt, lông mi xinh xắn khẽ run rẩy, cặp mắt đào hoa mơ màng phản chiếu trong gương, khiến Asahi nhìn đến mức đáy lòng run rẩy.
Asahi cảm giác huyệt nhỏ của Túy Thu đang dùng sức hút chặt côn ŧᏂịŧ to lớn của mình, côn ŧᏂịŧ đỏ thẫm sung huyết giống như một cây côn sắt bị nung đỏ đốt lỗ nhỏ đỏ tấy.
Anh ấy lại ngừng thở tiếp tục một trận thao cuồng nhiệt, rốt cục côn ŧᏂịŧ căng chặt, gậy thịt đột nhiên bật mạnh trên phạm vi lớn trong lỗ nhỏ, đυ.ng vào vách thịt nhỏ hẹp ướŧ áŧ, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu ngà sữa đột nhiên bắn ra trong lúc đâm chọc, bị qυყ đầυ chặn lại trong lỗ nhỏ.
Lỗ nhỏ của Túy Thu bị lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi bắn cho hơi to bụng, nhanh chóng co rút lại, cắn chặt côn ŧᏂịŧ nóng hôi hổi, cảm nhận nhịp đập của nó.
Túy Thu bất mãn đẩy người ra khỏi hông dưới của Asahi, âm thanh từ tính khiến anh ấy có xúc động muốn rục rịch trở lại.
“Vì sao anh, lại bắn nhiều như vậy…”
Asahi vui vẻ mỉm cười, liếʍ mυ'ŧ lỗ tai tinh xảo của cậu, lặng lẽ nói:
“Trước giờ tôi không đi ra ngoài lang chạ, toàn bộ đều giữ cho anh.”
Nói xong con cố ý đẩy hông một cái.
“Hài lòng không?”