Lúc này, cô chăm chú nhìn anh, dâng đôi môi ngọt ngào của mình lên cho anh thưởng thức. Nhưng anh nhanh chóng giơ tay chặn cô lại, anh rất tham lam, anh muốn giữ cô cho riêng mình nhưng anh lại muốn cô tự nguyện, tỉnh táo ở bên cạnh anh, và giữ cả trái tim của cô nữa chứ, nhưng anh biết không phải là lúc này, cô hoàn toàn không ý thức được việc mình làm, anh tức giận,gầm nhẹ nói
- " Bạch Du Nhiên, em đừng đùa với lửa.. Sự chịu đựng của tôi luôn có giới hạn"
Nhưng cô gái nhỏ lúc này hoàn toàn không nghe lời anh nói, cô cứ bất chấp nhào vào lòng anh làm loạn, nhân lúc anh không để ý đấy ngã anh xuống nền nhà " anh thật không biết cô lấy đâu ra sức lực lớn như vậy", lúc này cô đặt môi cô lên môi anh, nhẹ nhàng chấm múc, cô gái nhỏ này ngây thơ mà ngậm cắn ngấu nghiến bờ môi lạnh lẽo của anh, hoàn toàn không có kết cấu làm cho môi anh rỉ ra một ít máu điều này không đau nhưng nhiều hơn thế là sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Anh muốn ngăn cô lại, nhưng vừa mở miệng ra thì chiếc lưỡi linh hoạt của cô đã nhanh chóng chóng tiến vào trong khoang miệng của anh, cuốn lấy đầu lưỡi của anh, cùng anh vui đùa, như đang muốn dụ dỗ anh cùng cô xa dọa..
Một lần nữa anh đẩy cô ra, bắt cô nhìn thẳng vào mắt mình, gầm gừ nói
- " Nhìn thẳng vào mắt anh, nói, anh là ai?"
- " Anh là HẮC- HÀN -PHONG" Cô không hài lòng trước hành động đẩy cô ra của anh, chớp mắt nhìn anh tỏ vẻ khó hiểu
- " Tốt. Từ bây giờ anh sẽ không cho em cơ hội hối hận đâu" Anh nở nụ cười lạnh nhạt nhưng vô cùng quyến rũ
Ngay sau đó, anh ôm chằm lấy cô, hôn lên đôi môi mà mình đã mơ tưởng bấy lâu, nhẹ nhàng cắn, mυ'ŧ lấy bờ môi ngọt ngào. Lúc này, cô bị đau nên đã hé môi ra, anh nhân cơ hội này bắt lấy đầu lưỡi xinh đẹp, ngọt ngào kia, đầu lưỡi anh tiến vào trong khoang miệng như muốn hút hết tất cả những ngọt ngào từ trong miệng cô...
Bàn tay anh cũng không hề rãnh rỗi một tay giữ cố định đầu của cô không cho nhúc nhít, một tay khác cách 1 lớp áo xoa nắn nụ hoa xinh xắn của cô thành đủ mọi hình dạng..
Một lúc lâu, anh mới hài lòng buông tha cho đôi môi đã sớm sưng đỏ của cô, lúc này chỉ toàn nghe thấy tiếng thở gấp dồn dập của cô. Nhìn cô yếu ớt tựa vào ngực anh, làm cho anh cảm thấy có cảm giác thành tựu, cùng hãnh diện..
Sau đó, anh nhanh chóng hôn lên cổ và xương quai xanh, tạo ra những ký hiệu đỏ, chói mắt của mình trên người cô. Bàn tay cũng bận rộn không kém nhanh chóng cởϊ qυầи áo của cô ra, khiến cho cô hoàn toàn bị bại lộ trước anh. Nụ hôn của anh dời đến trước ngực cô, anh há miệng thật to như có thể nuốt trọn nụ hồng trước ngực, anh nhẹ nhàng cắи ʍút̼, phát ra những âm thanh " Chậc... chậc", bàn tay kia thì xoa bóp lấy đôi nhũ hoa còn lại, nhàu nắn đủ mọi hình dạng, khi anh thế nụ hoa bên đây đã đủ ẩm ướt thì nhanh chóng ngặm lấy bên còn lại... Không gian bây giờ chỉ còn tiếng " Chậc.. chậc" quyến rũ và tiếng rêи ɾỉ thất thanh của cô
Tiếng rêи ɾỉ phát ra từ miệng cô làm cho anh có chút nhịn không được du͙© vọиɠ đang phình to ở dưới thân, bàn tay anh mang theo độ nóng kiếp người di chuyển đến chiếc đùi thon dài của cô nhẹ nhàng vuốt ve, khiến cô run rẩy, sau đó ngón tay thon dài của anh tìm đến khu vườn bí mật của cô để khám phá nơi đó, sau đó cho một ngón tay vào từ từ xâm nhập vào trong hoa huy*t, thăm dò, nhẹ nhàng ra vào, tìm nơi mẫn cảm của cô khiến cho nơi đó bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nổi hoa huy*t chảy ra đầy mật dịch, điều này làm thân hình cô không ngừng vặn vẹo, và phát ra tiếng rêи ɾỉ mê hồn
Anh nhân lúc cô không chú ý, thoát đi khóa quần, cầm lấy dương v*t thô dài của mình chà sát nguyệt động, ngón tay thon dài của anh tuy rất thỏi mái nhưng có gì đó làm cho cô cảm thấy trống rỗng nhưng lúc này anh rút ngón tay và một vật dài, thô to nhanh chóng phát lớp màng phòng vệ xong thẳng vào trong, làm cho cô hết sức đau đớn, vừa la hét vừa cấu vào ngực anh, khóc nói
- " A... Hắc Hàn Phong... anh... làm gì đó... mau cút ra ngoài... cho... tôi"
Lúc này, hốc mắt của cô có chút đỏ ửng, anh thấy vậy dịu dàng hôn lên đôi mắt cô như đang muốn xoa dịu đi sự đau đớn trong cô, thật ra anh cũng rất khó chịu, nơi đó của cô kẹp chặt anh làm cho anh có chút đau đớn, nhưng lúc này anh đang cố gắng làm cho cô thích ứng với nơi to lớn của mình, bàn tay xoa nắn nụ hồng rực rỡ kia, môi thì hôn lên khắp người cô khiến cho cô thỏa mái hơn, rồi dương v*t phía dưới nhẹ nhàng chuyển động ra vào trong hoa nguyệt, mật dịch chảy ra càng nhiều thì động tác của anh càng lúc càng nhanh...
Cơn đau đớn lúc này đã dần dần qua đi chỉ còn những đợt kɧoáı ©ảʍ mà anh mang lại... dương v*t rút ra đâm vào mỗi lần đâm lại chạm vào nơi mẫn cảm nhất của cô, khiến cô run rẩy tay ôm lấy cổ anh, nâng nụ hoa nhỏ trên ngực mình lên kề sát miệng anh như muốn đút anh ăn nó, Nhân lúc này, anh há miệng ngặm lấy nụ hoa của cô nhẹ nhàng bú ɭϊếʍ phát ra tiếng kêu " chụt... chụt", phía dưới bụng nhỏ lúc này hiện lên hình dạng của một cây gậy lớn sau mỗi lần va chạm làm cô rất xấu hổ, động tác của anh lúc này như là đang chạy nước rút
- " A a a... Chậm... một... chút. Tôi chịu không nổi" Cô rêи ɾỉ nói
- " Ngoan, gọi tên tôi... Phong.." Hắc Hàn Phong hôn lên trán cô từ từ dụ dỗ
- " Hắc... Hàn... Phong. A...a.. Phong"
Anh lúc này hài lòng trước, lời nói và hành động của cô, mạnh mẽ đâm đâm vào sâu trong hoa huy*t, phun ra cao trào đầu tiên của mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô gái nhỏ đến sắp ngất đi, sau đó anh lại lần nữa đâm vào nguyệt động của cô thêm một lần nữa...
Không gian lúc này chỉ toàn tiếng rêи ɾỉ " ư.. a.." và mùi hương ám muội, người con gái lúc này đã sớm chịu không nổi mà ngất đi, nhưng người con trai vẫn đang tiếp tục chuyển động bên trong cô gái cho tới khi trời gần sáng mới ôm cô vào phòng tắm, và đặt cô lên giường ngủ mình và ôm cô ngủ...