Lạc Vào Trường Nam Sinh

Chương 15: Bị nhìn trộm khi ᒪàʍ Ŧìиɦ trong ký túc xá (H)

Yên Thi và Lương Dụ Quân trở nên thân thiết hơn kể từ đó. Dù không chính thức xác nhận mối quan hệ nhưng Yên Thi luôn cho rằng họ đang bí mật hẹn hò. Thật hợp lý khi giữ bí mật chuyện này vì cô vốn đang cải trang thành nam để được học trường này.

Rõ ràng là Yên Thi đang yêu. Vẻ mặt của cô đã nói lên tất cả. Nhưng cô hoàn toàn không biết về điều đó cho đến khi Nam Phong Nghị hỏi có phải cô đã có bạn gái rồi không.

Yên Thi chỉ cúi đầu cười ngượng ngùng trước câu hỏi của cậu mà không đưa ra câu trả lời nào.

Cô thấy được một chút biến hoá thoáng qua trong mắt của cậu trước khi cậu cuối đầu. Nam Phong Nghị cảm thấy thất vọng trong giây lát nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cậu mỉm cười chúc mừng cô.

Buổi tối, Yên Thi nằm trên giường và nói chuyện điện thoại với Lương Dụ Quân như thường lệ. Nam Phong Nghị đang nằm trên giường đối diện, liếc nhanh khuôn mặt hạnh phúc của cô trước khi nhắm mắt ngủ.

Trong nội tâm của cậu hừ lạnh, cố gắng ổn định lại tâm lí. Thích một cậu trai thẳng là điều hoàn toàn vô lý, chưa kể cậu ta đã có bạn gái rồi.

Cậu cần có thời gian để suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề này. Nam Phong Nghị lẳng lặng tự nhủ trong lòng. Màn đêm cứ thế lặng lẽ trôi qua.

***

Chiều ngày hôm sau, Yên Thi lại đi tìm Lương Dụ Quân. Hôm nay họ quyết định gặp nhau trong ký túc xá của anh. Là chủ tịch hội học sinh và là con trai của một nhà đầu tư cho trường nên anh ấy có một phòng ký túc xá riêng, nhưng anh không thường xuyên ở đó.

Yên Thi cởϊ áσ ra, để lộ phần ngực đã được quấn băng. Cô có làn da trắng mịn và vòng eo rất thon gọn, nhưng không xương xẩu, mặc dù cô khá gầy. Cánh tay gầy guộc của cô trông có vẻ mềm mại và mịn màng.

Lương Dụ Quân giúp cô tháo băng, tháo từng lớp một để lộ ra bầu ngực phía dưới.

Hôm nay cô quấn nó chặt hơn bình thường, dẫn đến một vệt đỏ dài trên bầu ngực trắng tuyết của cô.

Yên Thi cảm thấy không khí se se lạnh nên vô thức lấy tay che lỗ mũi của mình. Cánh tay cô vô tình chạm vào nhũ hoa đang nhô ra, khiến cơ thể cô rùng mình, đỏ mặt.

Sau đó, cô thay một chiếc vest màu da, trông rất ra vẻ một chàng trai thực thụ cao gầy sau khi mặc nó vào.

Quan trọng nhất, cô cảm thấy thoải mái khi mặc nó. Miếng xốp bên trong giúp che đậy phần ngực của cô một cách hoàn hảo. Chất vải mềm mại của áo vest cũng sẽ không làm đỏ ngực của cô nữa.

“Nó rất trông rất hợp với em. Cảm ơn tiền bối.” Yên Thi vui vẻ cười với anh.

Chiếc áo vest ở trên người cô không lâu thì đã bị Lương Dụ Quân cởi ra. Yên Thi bị hôn say đắm đến nỗi quên mất mình đang ở đâu, đang làm gì. Côn ŧᏂịŧ thô cứng của anh nhân cơ hội này liền đâm sâu vào hoa huyệt đang rỉ nước của cô, khiến nước tung toé bắn ra theo từng cú thúc.

Lương Dụ Quân ôm eo cô và thúc mạnh vào trong, anh cúi xuống hôn lên cặp ngực mềm mại của cô. Vòng ngực của cô tuy chỉ là cúp B, nhưng lại trông khá no đủ, cùng với đó làn da mịn, mượt.

Nhũ hoa của cô giống như những quả anh đào được phủ đầy bơ, hấp dẫn người khác đến nếm thử.

Lương Dụ Quân há miệng, bú nút quanh những quả anh đào sưng tấy ấy rồi dùng lưỡi trêu chọc nó. Làʍ t̠ìиɦ dường như là sở trường của đàn ông nên anh rất nhanh đã khiến cơ thể cô động tình. Đến nỗi Yên Thi dường như bị mất tự chủ, rên lớn rồi dùng tay cào cấu làm rối tung mái tóc của anh.

Cảm giác đau đớn vì bị giật tóc không ngăn được Lương Dụ Quân mà chỉ làm tăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến anh hành động mạnh mẽ hơn.

Hai viên tinh hoàn của anh dán chặt vào hoa huyệt của cô như không thể tách rời, anh ra sức thúc cô mạnh hơn, tạo ra những âm thanh ‘Pa Pa Pa.’

Chất lỏng nhớp nháp rỉ ra từ lỗ nhỏ của cô, theo chân cô chảy nhỏ giọt xuống sàn nhà. Lương Dụ Quân tận hưởng cảm giác sung sướиɠ khi được siết chặt bởi hoa huyệt nhỏ bé của cô. Anh tiếp tục khai phá đường hầm của cô một cách không kìm chế, tuy đã là lần thứ N làm với anh như cô vẫn cảm thấy căng như lần đầu tiên anh chạm vào cô.

Qυყ đầυ của anh lại đập thẳng vào hoa huyệt. Đôi mắt cô đờ đẫn, đầy quyến rũ, cố gắng bám chặt lấy cơ thể anh.

Côn ŧᏂịŧ thô cứng của anh đập mạnh vào hông cô, làm cho da^ʍ thuỷ từ hoa huyệt chảy ra bắn khắp nơi.

Yên Thi đã sớm dục tiên dục tử. Vốn dĩ thủ da^ʍ là một câu chuyện hoàn toàn khác so với việc làʍ t̠ìиɦ. Những suy nghĩ ấy khiến cơ thể và tâm trí của cô bị phân tâm, nhưng rất nhanh cô lại bị những khao khát tìиɧ ɖu͙© kéo trở về lại thực tại.

Cơ thể Yên Thi quấn chặt lấy anh, quay lưng lại phía cửa, quên rằng cánh cửa đang mở. Ai đó vừa mở cửa ra, để lộ một khoảng trống nhỏ, lắng nghe tiếng rên gợi cảm của họ khi làʍ t̠ìиɦ.

***

Ôn Thiên Tỉ định gõ cửa nhưng ngạc nhiên khi thấy cánh cửa đóng không chặt. Ngón tay anh vừa chạm vào thì nó đã hé ra một khe hở nhỏ.

Trước mắt chính là hình ảnh Lương Dụ Quân đang làʍ t̠ìиɦ với một cô gái trong bộ dạng lôi thôi. Phần thân dưới quyến rũ của họ bị phô bày hoàn toàn trước mặt anh.

Không thể nhắm mắt làm ngơ trước cảnh tượng gợϊ ɖụ© như vậy. Bên tai anh là âm thanh nước bắn tung tóe cùng với đó là hình ảnh côn ŧᏂịŧ thô to của Lương Dụ Quân đang cắm sâu vào lỗ nhỏ của cô gái. Hoa huyệt của cô gái trông có vẻ chật hẹp nhưng dường như có độ bền vô hạn, nó không chỉ nuốt trọn côn ŧᏂịŧ thô to ấy mà còn có thể tiết ra nhiều nước.

Rút một phần côn ŧᏂịŧ của mình ra, Lương Dụ Quân lại đâm mạnh vào bên trong khiến thân hình nhỏ bé của cô gái rùng mình. Sau đó, anh đột nhiên ngẩng đầu lên. Ánh mắt sắc như dao trừng trừng nhìn Ôn Thiên Tỉ đang đứng ở ngoài cửa. Ánh mắt của Lương Dụ Quân trông vô cùng lạnh lùng khi không đeo kính, anh gửi một tin nhắn:

- Biến.

Không ai muốn bị quấy rầy khi đang làʍ t̠ìиɦ. Hiểu được đạo lý đó, Ôn Thiên Tỉ mặt không cảm xúc đóng cửa lại, xoay người rời đi.

***

Ôn Thiên Tỉ đút hai tay trong túi quần lẳng lặng bước đi. Anh ta có nước da trắng nhợt nhạt, đôi mắt phượng hẹp của anh khiến cho khuôn mặt của anh trông khá tuỳ hứng, như thể không có gì trên đời này khiến anh ta có hứng thú cả. Trông anh ta có vẻ mệt mỏi và lười biếng như thường ngày.

Yên Thi lúc này đang ngẩn người, không biết tại sao Lương Dụ Quân lại dừng lại.