Tình Yêu Ngang Trái: Rơi Vào Lưới Tình Của Đào Hoa Thiếu Gia

Chương 8: Hai đại tiểu thư chạm mặt

"Người muốn gặp tôi là ai?" Selena vừa đi vừa khoác thêm một chiếc áo choàng qua vai. Tốc độ di chuyển của cô nhanh đến mức Hoa Tịnh Y phải chạy theo để đề phòng cô sẽ bị đôi giày cao gót làm cho trẹo chân.

"Cô ta tự xưng là Selena Yie. Vốn dĩ là em định để cô ta ngồi đợi đến khi tiểu thư về. Nhưng khi cô ta giơ ra gia huy của Cửu Lam gia tộc, biết cô ta là người ngũ tộc, em lại nghĩ hẳn là có việc gấp cho nên mới vội vàng đi tìm cô!" Hoa Tịnh Y căn bản lòng cũng như lửa đốt. Khi nghe muội muội Hoa Như Ý báo tới, cô ấy liền chỉ sợ gặp phải chuyện liên quan đến tiểu thư nhà mình, cho nên không dám chậm trễ đi mời Tiểu Tổ Tông về.

"Selena Yie? Cửu Lam gia tộc?" Selena lẩm bẩm hai cái tên này như niệm bùa chú. Cô vốn dĩ đang đi lại bất ngờ dừng lại.

Hoa Tịnh Y đằng sau thấy Selena dừng lại đột ngột, nếu cô ấy không phanh gấp e rằng sẽ đâm trúng cô.

"Tiểu thư, cô sao vậy?" Hoa Tịnh Y khó hiểu nhìn cô chủ nhỏ từ phía sau.

"Tịnh Y, em mau bảo Như Ý đưa vị tiểu thư kia đến phòng bar tư nhân của ta trên du thuyền này. Còn em, đi sắp xếp một chút cho ta thay đồ." Selena không ngoảnh mặt, chỉ chậm rãi ra lệnh.

"Dạ được." Hoa Tịnh Y tuy không hiểu Tiểu Tổ Tông tính tình cổ quái nhà mình định làm gì, nhưng cũng không nhiều lời mà đi ngay.

...

Nửa giờ sau

Selena đứng ngắn mình trước một chiếc gương dài. Mái tóc dài búi giống kiểu của các tiểu thư nhà quyền quý thời kì dân quốc. Lớp son hồng nhạt đã được xoá đi, thay vào đó là một lớp son kem đỏ rực phủ lên đôi môi mềm mại. Đôi lông mày đen bóng được kẻ thêm chì cho đậm nét. Trên người là một bộ sườn xám tối màu dài tới chân, được xẻ đôi từ nửa đùi dưới tới hết phần đuôi. Trên sườn xám có thêu hoa văn tựa như lông công. Bộ dáng vừa vặn đã rất xinh đẹp rồi. Nhưng mà cô lại cảm thấy, hình như vẫn còn thiếu cái gì đó...

Selena quay ra nhìn một lượt trong hộp trang sức của mình. Hàng chục chiếc trâm cài tóc từ phong cách cổ đại cho đến hiện đại được xếp ngay ngắn, đặt trên lớp lót bằng nhung sẫm màu.

Bàn tay thanh mảnh lướt nhanh trên từng chiếc trâm, cuối cùng dừng lại ở một chiếc trâm có hoạ tiết giống như hoa văn trên sườn xám. Selena cẩn thận cài chiếc trâm lên tóc.

Ừm, như vậy là hoàn hảo rồi!

Cảm thấy mọi thứ đã ổn thoả xong xuôi, Selena mới đứng dậy rời khỏi phòng.

Hoa Tịnh Y đã chờ sẵn ở cửa, đưa cho cô một vật: "Tiểu thư, quạt của cô."

Selena tao nhã nhận lấy chiếc quạt. Hai người, kẻ trước người sau đều đi tới phòng bar tư nhân được bố trí trên du thuyền.

Khi bọn họ tới nơi, liền thấy Hoa Như Ý canh chừng ở bên ngoài. Selena liếc nhìn Hoa Như Ý, khẽ hỏi: "Người đang ở bên trong?"

"Vâng!" Hoa Như Ý mặt không đổi sắc đáp.

"Canh chừng bên ngoài. Không có lệnh không được vào. Còn có, nói với Hoa Tiểu Thần điều động thủ vệ phong toả toàn bộ tầng này với hai tầng trên dưới, kẻ nào dám bước vào liền gϊếŧ không tha!" Trước khi bước vào, Selena lạnh lùng ra lệnh cho hai thuộc hạ

"Đã rõ!" Hoa Tịnh Y cùng Hoa Như Ý đồng thời đáp lại.

...

Tiếng nhạc cổ điển chậm rãi vang lên trong phòng.

Phòng bar này lấy màu rượu đỏ làm tông màu chủ đạo. Trên nền tường là những hoạ tiết được in rất đồng đều. Mà cụ thế nó là cái gì, cũng chẳng ai rõ nổi. Quầy bar cùng tủ để rượu được làm từ gỗ quý, toả ra một mùi hương thanh nhẹ. Trên trần gắn một cái giá. Trên giá lại có gần hai mươi chiếc ly hình dạng khác nhau. Thảm nhung mềm mịn trải dài cả căn phòng. Giữa phòng là một bộ sofa. Trên bàn nước có một bộ ấm tách bằng sứ men. Dưới kệ bàn lại là một bộ trà cụ. Về phía bên phải của bộ sofa có một bể cá âm tường.

Trong quầy bar, một cô gái mặc đầm màu đen kết hợp áo choàng xanh thẫm đang cầm hai chai rượu nghiên cứu. Vì cô gái đang đưa lưng về phía Selena cho nên cô cũng không thể nhìn rõ dung mạo của cô gái ấy.

"Diệp tiểu thư nên bỏ mấy cái chai đó xuống thì hơn. Dù sao mấy cái đó kia của tôi cùng đáng giá bằng nửa cái du thuyền này. Cô sẽ không tưởng tượng được cảm xúc của tôi nếu cô làm vỡ nó đâu." Selena không nhanh không chậm lên tiếng. Không phải là một lời chào hỏi theo lẽ thường khi gặp mặt giữa hai con người, mà là một lời nhắc nhở mang theo tia trào phúng.

Cô gái kia có vẻ sững sờ trong giây lát, nhưng ngay lập tức đã khôi phục dáng vẻ bình tĩnh. Cô ấy chậm rãi đặt hai cái chai về vị trí cũ.

"Ôi trời, xem tôi này. Ngồi nghiên cứu mấy chai rượu kĩ quá nên không phát hiện có người bước vào." Cô gái vỗ trán, quay người rời khỏi quầy bar, đến trước mặt Selena, nói với cô.

"Cô hẳn là Selena tiểu thư phải không! Hân hạnh được gặp cô!" Cô gái tươi cười chìa tay ra trước mặt Selena.

Đôi mắt Selena không lộ ra tia cảm xúc, chỉ là nhìn xuống bàn tay đang chìa ra của cô gái, rồi lại nhìn đến khuôn mặt cô ấy. Đôi môi cất lời châm chọc: "Không ai nói với cô là khi nói chuyện với người khác thì hãy bỏ cái mặt nạ ngu ngốc đó ra à!"

"Nhưng tôi cũng không thể đảm bảo là cô có hay không cài camera ngầm ở trong này?" Cô gái vẫn giữ nụ cười tươi tắn.

"Tôi tin là lúc vào đây cô đã kiểm tra rồi." Selena vẫn duy trì thái độ lạnh nhạt: "Còn có, đừng có diễn trước mặt tôi. Biết tôi nhìn thấu cái mặt nạ của cô mà vẫn cứ làm trò hề trước mặt tôi thì thực là buồn nôn lắm đấy!"

"Ha ha!" Lần này cô gái bật cười thành tiếng. Bàn tay vươn lên gỡ chiếc mặt nạ ra. Thế rồi, nụ cười trên môi cũng tắt ngấm, khuôn mặt trong chốc lát phủ một tầng hàn băng: "So về diễn xuất, tôi vẫn là đọ không lại Selena tiểu thư. Chúng ta như nhau cả thôi, cô cần gì phải lạnh lùng thế!"

"Người trong hắc đạo chưa bao giờ là bạn. Huống hồ, nếu là Diệp Lăng Tuyết tiểu thư có nhã hứng đến thăm kẻ vô danh này, cũng không cần phải che mặt như thế, càng huống hồ không phải lén lút gặp tôi." Selena nâng mi nhìn người trước mặt.

Khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn nà. Đôi mắt lam mị hoặc, cho biết dòng máu lai chảy trong cô ấy. Bất quá, khuôn mặt vẫn lấy nét đẹp của các cô gái Á Đông làm chủ đạo. Mắt phượng mày ngài. Một đầu tóc thẳng đen bóng mềm mượt

Khí chất so với chính bản thân Selena cô thì, có thể nói là một chín một mười. Quả nhiên là cháu ngoại cưng của Diệp tổng thống.

"Lăng Tuyết điện hạ nếu có chuyện cần trao đổi, thỉnh cô ngồi xuống đàng hoàng." Không còn gọi "Diệp tiểu thư" như lúc nãy, một câu "Lăng Tuyết điện hạ" đã sớm vạch trần thân phận của cô gái trước mặt. Selena làm một động tác mời ngồi đối với cô ấy.

"Cô đã sớm biết thân phận của tôi?" Tư Đồ Lăng Tuyết ngồi xuống. Tuy trong lòng đã âm thầm sửng sốt một phen nhưng ngoài mặt vẫn lạnh băng.

"Trưởng nữ của Tư Đồ gia tộc, bọc dưới thân phận con gái nuôi của Cửu Lam gia tộc. Con gái của Tư Đồ Lăng Chí và Diệp Lam. Cô cháu ngoại bí mật của Diệp tổng thống. Quan trọng hơn, còn là chủ thượng của Hắc Dạ đế quốc. Tôi có bỏ sót chỗ nào không?" Selena đi đến quầy bar, lấy xuống hai chiếc ly cùng một chai rượu thượng hạng.

Cô quay lại sofa, rót rượu vào hai chiếc ly. Một chiếc ly đẩy đến trước mặt Tư Đồ Lăng Tuyết. Một chiếc ly chính mình cầm lấy, Selena ngồi xuống chiếc ghế đơn, tựa lưng vào đó, chân nọ bắt chéo chân kia.

Tư Đồ Lăng Tuyết nâng ly rượu lên, lắc nhẹ. Chất lỏng sóng sánh xoay tròn trong ly theo động tác tay. Tựa hồ đến khi cảm thấy đã đủ, cô ấy mới dừng lại, đưa ly rượu lên miệng nhấm nháp một phen.

"Ừm, không tồi! Rượu lâu năm quả nhiên là đồ thượng hạng. Mùi vị khiến tôi thật thích." Tư Đồ Lăng Tuyết không khỏi cảm thán, vẻ mặt có chút thoả mãn.

Selena nâng đôi mắt hạnh. Cô mỉm cười rất nhẹ, phe phẩy chiếc quạt lông: "Đồ của tôi, đương nhiên phải tốt. Chai rượu đó, có vị tươi mát. Chính là vì được ủ cùng với cánh hoa đấy."

"Cánh hoa?" Tư Đồ Lăng Tuyết mỉm cười như có như không: "Thảo nào! Loại rượu này rất nồng, chính là có chút khó ngửi. Dùng cánh hoa ủ vào sẽ tẩy bớt mùi nồng, lại có thêm độ thanh nhẹ. Chính là, ủ cánh hoa, biện pháp này quả thật kì dị đấy. E rằng cũng chỉ có Selena tiểu thư mới nghĩ ra được."

"Quá khen!" Selena nhẹ đáp: "Giờ thì, vào việc chính chứ?"

Nghe xong lời nói của cô, khuôn mặt Tư Đồ Lăng Tuyết đột nhiên nghiêm túc trở lại. Các ngón tay bắt đầu gõ nhịp nhịp lên mặt bàn. Cô ấy cất tiếng thâm trầm: "Hôm nay đến đây là có hai việc muốn nhờ Selena tiểu thư."

"Thứ nhất là?"

"Tôi muốn thương lượng về việc đưa lô vũ khí của Cửu Lam gia tộc qua biên giới Ấn Độ." Tư Đồ Lăng Tuyết lại nhấp một ngụm rượu nữa.

"Oh..." Selena kêu khẽ một tiếng, cũng chẳng rõ như vậy là ý gì.

Cô đặt ly rượu lên bàn. Hai bàn tay đan vào nhau, đặt dưới cằm: "Tôi nghĩ là nếu việc xảy ra ở Ấn Độ, thì Lăng Tuyết điện hạ nên liên lạc với lục ca của tôi, Manish Shetty mới phải?"

"Lục lão từ chối gặp mặt." Tư Đồ Lăng Tuyết có chút khó chịu lắc đầu: "Lúc đầu tôi cũng nghĩ sẽ nhờ tới anh ta tương trợ một tay, nhưng quá tam ba bận tìm tới cửa đều cáo bận không tiếp. Đến khi dò ra được hành tung của anh ta, vốn dĩ muốn nhờ người thân tín đi đàm phán thì người đó lại bị đánh một trận tả tơi rồi trả về."

"Thật xin lỗi. Lão lục nhà chúng tôi tính khí không được tốt lắm. Gần đây cũng gặp phải một số chuyện không vui, cho nên khó ở." Nghe xong, Selena phải kiềm chế lắm mới ngăn được ý muốn cười to của mình. Cô chỉ tao nhã cười nhẹ, quạt lông đung đưa che đi khoé môi đang giật giật vì đè nén.

"Đâu chỉ có anh ta "tính khí không tốt lắm", Thất lão các người ai cũng tính tình không giống người thường, quái dị tới mức người khác đều không dám kết thân." Tư Đồ Lăng Tuyết chẳng chút nể nang gì mà nói xấu ngay trước mặt đương sự.

Nhưng Selena cũng không tức giận hay gì cả, cô lại nâng ly rượu lên nhấm nháp, đơn giản buông ra một câu: "Tôi sẽ giúp cô vụ này. Đương nhiên, phải có qua có lại. Thứ tôi muốn, là mỏ dầu của cô ở phía Bắc tiểu vương quốc Dubai!"