Quãng Đời Còn Lại Chính Là Em

Chương 103: Buổi Tối Ôm Nhau Ngủ, Ꮯôn Ŧhịt Của Trần Vũ Vẫn Cắm Ở Trong Tiểu Huyệt Của Từ Kiều Kiều Không Muốn Rời Khỏi, Lại Lần Nữa Bị Cô Trêu Chọc, Nâng Chân Lên Mãnh Liệt Làm.

Không biết từ lúc nào, mỗi buổi tối khi Trần Vũ làʍ t̠ìиɦ xong, đều sẽ cắm dươиɠ ѵậŧ cắm ở trong tiểu huyệt của Từ Kiều Kiều, đến khi cứng lên có thể ngay lập tức làm luôn, Từ Kiều Kiều cũng ngầm thừa nhận hành động này của anh.

Trần Vũ cúi đầu hôn người phụ nữ nhỏ trong ngực, khàn giọng hỏi: "Cứ cắm ở bên trong như này có khó chịu không?"

Hai tay Từ Kiều Kiều ôm lấy cổ Trần Vũ, dùng mười ngón tay đan chặt vào nhau, cô lắc đầu, sau khi ăn no tâm trạng thật tốt: "Không đâu."

Ngược lại cô còn cảm thấy rất thoải mái.

Cô muốn thân mật khăng khít với Trần Vũ, mỗi lần cao trào xong đều muốn dươиɠ ѵậŧ của anh dừng một lúc ở trong cô, như vậy cô sẽ có cảm giác an toàn, nếu không sau khi cao trào sẽ cảm thấy thật trống rỗng.

Đung đưa theo cơ thể của Từ Kiều Kiều, dươиɠ ѵậŧ lại bắt đầu cứng lên, Từ Kiều Kiều sờ cái bụng nhỏ phồng lên, cắn môi anh: "Còn muốn à? Tiểu bức bị anh cắm sưng lên rồi."

Bàn tay to lớn của Trần Vũ bao trùm lên trên bàn tay nhỏ của Từ Kiều Kiều, cùng cô hưởng thụ sự mềm mại của da bụng: "Ngủ đi, đừng lộn xộn."

Nếu không, anh sẽ không dám đảm bảo anh không tiếp tục làm cô thêm một lần.

Da bụng cô mềm mại, mặc dù cách một lớp nhưng anh vẫn có thể cảm nhận được hình dáng dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình.

Khó trách mỗi lần làm đều khiến Từ Kiều Kiều khóc nức nở, dươиɠ ѵậŧ của anh vừa thô vừa lớn, phụ nữ bình thường không chịu nổi.

May là Từ Kiều Kiều có thiên phú ở phương diện tìиɧ ɖu͙©, mặc kệ anh làm cô tàn nhẫn đến mức nào, tiểu huyệt cô đều có thể bao bọc được hoàn toàn dươиɠ ѵậŧ của anh cho đến khi anh phát tiết xong mới thôi.

Bàn tay nhỏ bé của Từ Kiều Kiều lướt qua cơ bụng Trần Vũ, cứng rắn, còn rất co dãn, cô không nhịn được, cuộn tròn người cúi đầu xuống hôn lên cơ bụng anh một cái.

Môi cô vừa mềm vừa nóng, hôn lên người Trần Vũ, trong nháy mắt bụng dưới của anh bùng lên một ngọn lửa, rõ ràng vừa rồi mới bắn vào trong cơ thể của người phụ nữ này một lần, không nghĩ tới nhanh như vậy lại bị cô trêu chọc đến mức cứng lên, dươиɠ ѵậŧ thẳng tắp cắm ở trong tiểu huyệt cô bất ngờ nhảy lên.

Từ Kiều Kiều cảm thấy da đầu tê dại, không nhịn được chọc ngực anh, hờn dỗi trách: "Sao lại cứng rồi? Tinh lực của anh tốt như vậy sao?"

Trong bụng vốn đã căng vì chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh bắn vào, mà bây giờ dươиɠ ѵậŧ của anh lại cứng, khiến cô càng thêm căng hơn, bụng giống như cao gồ lên.

"Ai bảo em trêu chọc anh."

Trần Vũ đè Từ Kiều Kiều ở dưới người một lần nữa, vừa cắn lên cổ cô, vừa đưa dươиɠ ѵậŧ chậm rãi chọc vào rút ra.

"Ưm a...em trêu chọc anh bao giờ, chỉ là hôn một cái lên cơ bụng anh thôi mà? A a sâu quá...ai biết được là không được trêu chọc anh...a, đừng vào sâu như thế, nhẹ nhàng thôi, ưm a...thật thích..."

Hai chân hai tay Từ Kiều Kiều quấn lên trên người Trần Vũ, nhìn dáng vẻ lại lần nữa nổi lên du͙© vọиɠ của Trần Vũ, cô cũng không muốn nhượng bộ.

Trần Vũ cười nhẹ một tiếng, cắn cằm cô: "Ông đây vốn định ôm em đi ngủ, mà em lại hôn bậy bạ lên người anh, bắn thêm một lần nữa mới được ngủ."

Nếu không, dươиɠ ѵậŧ sẽ một mình cứng cả đêm, anh không muốn khổ sở như vậy.

"Ưm a...người xấu...rõ ràng là anh muốn cắm em, ô a..."

Khuôn mặt Từ Kiều Kiều ửng hồng, cô được Trần Vũ cắm rất thoải mái, rơi vào du͙© vọиɠ, gương mặt dâʍ đãиɠ trông rất quyến rũ, làm trong lòng người đàn ông càng thêm ngứa ngáy, hận không thể làm chết cô, đưa cô lên cao trào thêm vài lên nữa, để anh có thể nhìn thấy được những biểu cảm dâʍ đãиɠ và ngại ngùng trên gương mặt cô.

Lúc làʍ t̠ìиɦ, Trần Vũ thích đối mặt với Từ Kiều Kiều, nhìn thấy bộ dạng người phụ nữ bị chính anh cắm đến cao trào, càng dâʍ đãиɠ càng tốt.

Từ Kiều Kiều hơi ngẩng đầu, chủ động hôn lưỡi với Trần Vũ, hưởng thụ dươиɠ ѵậŧ của anh tăng thêm sức lực đi vào tiểu huyệt cô, cảm giác sung sướиɠ từ phía dưới truyền đến, lan tràn ra khắp cơ thể.

Hai mắt Trần Vũ nóng rực, một tay giữ chặt gáy cô, một tay khác vuốt ve sau lưng mềm mại trơn truột của cô: "Tiểu bức sao lại muốn không ngừng như vậy, thật muốn làm nát tiểu bức của em."

Tiểu huyệt kẹp anh đến sung sướиɠ.

Sướиɠ quá sướиɠ, mỗi lần chọc vào rút ra đều dùng sức, tiểu huyệt của Từ Kiều Kiều giống như nút lọ, cắm vào là không rút ra được, siết chặt dươиɠ ѵậŧ của Trần Vũ, bao vây lấy mạnh mẽ hút, hận không thể hút hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tinh hoàn của anh.

Trần Vũ thở gấp, tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, động tác càng ngày càng kịch liệt, Từ Kiều Kiều khóc nức nở, âm thanh cực kỳ dâʍ đãиɠ, giường lớn không chịu được loại tình ái kịch liệt này, phát ra tiếng vang "kẽo kẹt kẽo kẹt".

"Ưm a...a a, chậm, chậm thôi, Trần Vũ, sập giường đó, cầu xin anh, đừng đâm sâu như vậy, tử ©υиɠ bị chọc thủng mất, xót quá, a ha..."

"Qυყ đầυ đừng chọc đến chỗ đấy, ngứa, không chịu được, ô ô ô..."

Từ Kiều Kiều chật vật khóc, nhưng cô càng khóc thê thảm, Trần Vũ càng điên cuồng làm

Anh cầm hai chân cô gác lên vai mình, bắt cô khép chặt hai chân lại, dươиɠ ѵậŧ dùng sức ra vào.

Tư thế hai chân khép lại như vậy sẽ làm tiểu huyệt kẹp chặt hơn, chặt đến nỗi khiến dươиɠ ѵậŧ của Trần Vũ khó khăn ra vào, nhưng bởi vì lực cản gia tăng nên mỗi lần cắm vào càng sướиɠ hơn, đến nỗi da đầu đều tê dại.

Trên mặt và lưng Trần Vũ đều là mồ hôi, anh gầm nhẹ một tiếng, khuôn mặt tuấn tú căng ra, dươиɠ ѵậŧ dùng sức đâm vào phía trước, lần cuối cùng lao đến - -

"Dâʍ đãиɠ, làm chết em! Thật không muốn rút dươиɠ ѵậŧ ra, thật muốn cả đời ở lại bên trong, bất cứ lúc nào cũng có thể bắn!"

"A a!! Bắn cho em, tiểu bức dâʍ đãиɠ muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng, cho em hết, không cần phải rút ra, a ha - - bắn thủng bụng nhỏ đi! A a a - -"

Cao trào đột ngột ập đến, Từ Kiều Kiều cũng không biết chính mình đã nói bừa bãi những lời dâʍ ɖu͙© gì, chỉ cảm thấy một dòng nước nóng bỏng bắn ra, xâm nhập vào nơi sâu nhất ở trong tiểu huyệt của mình, bắn vào tử ©υиɠ, thật sướиɠ, cô hoàn toàn ngất xỉu...