Mộc Hàn loạng choạng bước đến cửa của một căn phòng, tay giơ nắm đấm đập mạnh vào cánh cửa. Sức nóng từ phần hạ bộ lan rộng ra khắp tứ chi, hắn thầm nguyền rủa kẻ dám cả gan hạ thứ xuân dược cho tổng giám đốc nhà họ Mộc quyền thế nhất trong giới kinh doanh như hắn.Hôm nay là sinh nhật thứ 18 của Yến Giang – cô con gái út của nhà họ Yến. Vì cùng làm ăn với nhau lên Mộc Hàn mới chịu nghe lời khuyên nhủ của vυ' nuôi mà chịu tham dự. Nếu không dù cho hủy đi bản hợp đồng giữa hai bên thiệt mấy triệu USD anh cũng không chịu tham gia những buổi tiệc lộn xộn này.
Vậy mà không biết kẻ nào nhân lúc anh không để ý mà dám bỏ thuốc vào ly rượu. Cho tới khi anh phát hiện ra cơ thể có chút dị thường thì cơn dục hoả đã bốc lên đến tận đầu.
Không thể để mất mặt trước đám doanh nhân kia, Mộc Hàn chỉ đành tùy ý kiếm một lý do rồi rời khỏi buổi tiệc. Mộc Hàn đi được một đoạn khá xa đến trước một căn phòng khá ít người qua lại:
– Chết tiệt, không ngờ lại có kẻ dám hạ thuốc trước mặt Mộc Hàn này.
Mộc Hàn tức giận nghiến chặt hàm, mò mẫm vào căn phòng ngay đó. Định bụng là sẽ tìm chỗ kín đáo để giải quyết cơn dục hoả của bản thân. Đột nhiên anh lại phát hiện trong căn phòng cô một cô gái đang ngồi trên chiếc giường xoay lưng về phía hắn, bộ dạng vô cùng tập trung. Nhìn thấy tấm lưng thon thả cùng mái tóc óng mượt của cô, cơn thèm khát lại càng thôi thúc anh làm loại chuyện xấu xa kia.
Mộc Hàn không quản cô gái kia là ai, lúc này anh chỉ biết sự xuất hiện của cô ngay lúc này là nguồn nước mát giải khát cho cơn khô khốc cổ họng của hắn. Mộc Hàn ôm chầm lấy cô gái ngay trước mắt mình.
– A!
Đột ngột bị túm lấy từ phía sau, cô gái ấy bất ngờ hét lớn một tiếng không ngừng giãy dụa. Mộc Hàn như điên dại cắn vào cổ cô, ma trảo linh hoạt sờ soạng lên thân thể ngọc ngà non mềm.
– Buông….
– Câm mồm lại, ngoan ngoãn tôi sẽ cho cô một số tiền lớn.
Yến Cẩm bị bịt kín miệng, cô hoảng hốt tìm cách chạy trốn, càng khϊếp sợ hơn khi cô nhận ra người đàn ông đang đè lên và một mực giữ lấy mình là ai. Hôm nay sinh nhật cô em gái của mình Yến Cẩm giả bệnh xin phép không tham gia mà chui vào trong một căn phòng chăm sóc con mèo nhỏ mà cứu được ngày hôm qua ở bếp. Sợ mẹ phát hiện ra nó sẽ đập chết ngay cô chỉ đành trốn trong phòng. Không ngờ được lúc này, người đàn ông tài giỏi tổng giám đốc của Mộc gia đang trong cơn say không làm chủ được mình.
Yến Cẩm càng giãy dụa càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự khao khát chinh phục và chiếm hữu của Mộc Hàn. Hắn vốn là người đàn ông giàu có, cao cao tại thượng muốn gì có lấy. Đến ngay cả đám phụ nữ kia ai cũng nguyện được cùng anh trải qua đêm xuân.
Dược tính của loại thuốc này quả thực rất mạnh, chẳng mấy chốc trước mặt Mộc Hàn dần mờ đi, thần trí cũng không còn thanh tỉnh nữa.
Yến Cẩm bị hắn đè áp xuống giường, xé bỏ quần áo trên cơ thể, làn da trắng muốt lộ ra.
– Xin anh đừng…
– Nếu còn dám động đậy, tôi sẽ gϊếŧ cả gia đình cô.
Đối với một gia đình làm ăn nhỏ như nhà họ Yến thì Mộc gia của nhà anh chỉ là con kiến nhỏ, đạp một cái là chết ngay. Biết sao được trong giới kinh doanh ai chẳng biết đến tiếng tăm của Mộc Hàn.
Mộc Hàn hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của Yến Cẩm, mùi hương chinh nữ non nớt, ngọt ngào khiến hắn điên loạn, mất hết thần trí. Hắn buông đôi môi nàng sau một hồi chà đạp chán chê, rồi lại hung hăng vùi mặt vào bầu ngực mềm mại trắng nõn. Một bàn tay hắn đưa lên táo tợn chộp lấy bầu ngực còn lại, khiến nàng đau đớn đến rơi nước mắt.
Chiếc áo nhỏ của Yến Cẩm bị Mộc Hàn xé nát không biết tự lúc nào, chỉ con hai sợi dây mỏng manh treo trên cần cổ thiên nga trắng muốt. Nước mắt nàng không ngừng chảy ra, nàng cố gắng gượng đẩy Mộc Hàn, nhưng sức lực của nàng đối với hắn chỉ như châu chấu đá tre. Hơn nữa Yến Cẩm biết rõ chống cự hắn chẳng khác gì việc đẩy cả gia đình nhà họ Yến vào chỗ chết.
– Cô gái à, em thật thơm, thật ngọt. Hôm nay ta nhất định sẽ có được cô.
Mộc Hàn cố lách mình vào giữa hai chân Yến Cẩm, cô sợ hãi theo bản năng mà khép chặt đùi, cơ bắp nàng thắt chặt lại đến phát đau. Hai bàn tay nhỏ bé không thể đẩy được Mộc Hàn, đánh níu tấm áo đã rách nát, che đạy khuôn ngực đang loã lồ dưới đôi mắt như loài lang sói của Mộc Hàn.
– Cô đừng thách thức sự kiên nhẫn và chịu đựng của tôi.
Mộc Hàn vừa nói vừa bóp chặt chiếc cổ nhỏ nhắn của Yến Cẩm. Cổ họng cô như nghẹn lại, kêu không thành tiếng.
Càng lúc sự kiên nhẫn của Mộc Hàn lại càng bị đánh nát, chịu đựng của hắn đã đến cực hạn vùng dưới bụng đã căng tức từ ban nãy, không thể nhịn được cảm giác vừa đau đớn vừa khát khao đang thôi thúc hắn. Người đẹp dưới thân không ngừng giãy dụa chống cự, nhất quyết không thuận theo. Dù trong cơn say đến mất đi thần trí lại bị loại thuốc kia khống chế tinh thần. Mộc Hàn cũng không thể không thừa nhận đây là lần đầu tiên hắn thấy một cô gái thú vị và kiên cường đến thế.
– Hay nghe lời bổn thiếu gia ta, ta sẽ cho cô một danh phận.
Sự kiên nhẫn cuối cùng của Mộc Hàn bị đánh vỡ khi hắn chạm tay vào được nơi tư mật giữa hai chân thon dài của Yến Cẩm. Hắn ngon ngọt dụ dỗ nàng. Hắn dùng một bàn tay khoá tay nàng lêи đỉиɦ đầu, tay còn lại tách mở hai chân cô, tranh thủ lách mình vào trong.