Cố Lịch trợn tròn mắt, cái này đến tuột cùng là cái gì, hắn không phải chỉ nhìn Ninh Hạc một chút, sao lại khóa chặt mục tiêu rồi, còn tuyên bố nhiệm vụ cho hắn.
Chẳng lẽ kích phát nhiệm vụ còn phải dựa vào đôi mắt điều chỉnh?
Hắn hiện tại đem đôi mắt chọc mù còn kịp không?
【 Thỉnh ký chủ không nên thực hiện hành động ngu xuẩn như thế, dù cho ký chủ đem đôi mắt chọc mù thì vẫn như cũ phải làm nhiệm vụ. 】
Hệ thống trong đầu không chút lưu tình trào phúng.
Thôi được, nếu nhiệm vụ đã tuyên bố, vậy chỉ có thể căng da đầu làm, nói đi nói lại, hắn với trừng phạt kia không thể nào dậy lên cảm giác hứng thú muốn thử.
Cố Lịch chủ động tìm đề tài, “Ninh Hạc, tên đạo diễn ngày đó có đối với cậu giở trò gì không?”
Cố Lịch đã xem qua kịch bản, cũng biết tình huống đại khái, chính là muốn tìm đề tài thảo luận mà thôi.
Ninh hạc bày ra vẻ mặt kinh dị, tựa hồ không nghĩ tới Cố Lịch sẽ chủ động tìm hắn nói chuyện, khi Ninh Hạc nâng lên mặt, Cố Lịch bắt được trong mắt hắn lóe lên tia ngoài ý muốn, hắn lắc đầu nói: “Không có, hắn không có hành động gì, hắn không muốn tôi.”
Ninh Hạc chỉ là tiểu minh tinh tuyến mười tám nhỏ nhoi, ký hợp đồng cũng chỉ ký với tiểu công ty. Mặc dù hắn lớn lên đẹp, kỹ thuật diễn cũng không tồi, nhưng tài nguyên công ty là hữu hạn, không có biện pháp nâng đỡ hắn.
Vì sinh hoạt, hắn chỉ có thể chủ động đi tìm những bộ phim còn thiếu diễn viên.
Gần nhất có kịch bản mới muốn bắt đầu quay, chỉ còn suất diễn nhân vật nam số 3 là trống không, Ninh Hạc liền nghĩ cách tìm đạo diễn thử thời vận, thế là hắn đến tiệc rượu ngày hôm đó.
Đạo diễn đối với Ninh Hạc biểu hiện rất hài lòng, nhưng vẫn muốn từ trên người hắn vớt chút chỗ tốt. Trong sáng ngoài tối đều ám chỉ một lần, Ninh Hạc không muốn lén quy tắc ngầm, cự tuyệt đối phương.
Hành động hắn càng làm cho tâm tên đạo diễn ngứa ngáy, càng muốn sở hữu hắn, trực tiếp hạ dược hắn, thế là có một màn ngày đó.
Cố Lịch nói sang chuyện khác, “Vậy công ty hiện tại của cậu như thế nào?”
“Vẫn còn rất tốt.” Ninh Hạc thanh âm nhàn nhạt.
Kỳ thật một chút đều không ổn, Ninh Hạc ở đó căn bản không được coi trọng, nếu không phải hắn dựa vào bản lĩnh chính mình, khả năng quanh năm suốt tháng đều diễn không được một bộ phim.
Sống so diễn viên quần chúng còn thảm hơn.
Cố Lịch nhìn thấu nhưng không nói toạc, hắn lấy ra một danh thϊếp từ trong túi đưa tới trước mặt Ninh Hạc, “Cậu có muốn vào công ty tôi không, tôi mang cậu.”
Ninh Hạc nhận lấy danh thϊếp Cố Lịch đưa qua, có chút ngoài ý muốn, “Ngài là người đại diện?”
Cố Lịch cắn một ngụm dưa hấu, đuôi lông mày nhếch lên, “Hừ, đúng, không có bản lĩnh chỉ làm được người đại diện mà thôi.”
Ninh Hạc rũ mắt nhìn hai chữ bá đạo trên danh thϊếp- “Sao Trời”, trong mắt thần sắc thấy không rõ.
Công ty “Sao Trời” dưới trướng Cố thị. Tuy rằng không phải công ty đầu rồng trong giới giải trí, nhưng cũng đường đường chính chính, nâng đỡ không ít diễn viên cùng ca sĩ nổi danh.
Càng quan trọng hơn, Cố gia chống lưng cho “Sao trời”.
Cố gia là đỉnh cấp thế gia tại thành phố S, bao nhiêu người muốn cùng bọn họ móc nối quan hệ.
Mà hiện giờ…
Ninh Hạc ngước mắt nhìn thoáng qua Cố Lịch, đối phương đang ăn chính mình dưa hấu, nhìn ra cửa sổ phát ngốc, không có chú ý chính mình.
Hắn thực mau thu hồi tầm mắt, trong đầu nháy mắt có suy đoán.
Toàn thân hàng hiệu, “Sao Trời”, Cố thị, Cố Lịch… Hết thảy đều xâu chuỗi ở cùng nhau.
Ninh Hạc vốn tưởng rằng Cố Lịch chỉ là một phú nhị đại bình thường, nếu hắn đoán không sai thì…
Hắn khóe môi cong lên một độ cong cực nhỏ, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Lịch, môi đỏ khẽ mở, “Tốt nha.”
Câu được cá lớn!
Đang cùng hệ thống nói chuyện phiếm, suy nghĩ Cố Lịch thình lình bị âm thanh Ninh Hạc gọi trở về.
Hắn quay đầu lại liền nhìn đến thiếu niên xinh đẹp nhìn hắn cười khanh khách, nụ cười bên môi thật sâu, ý cười như hoa khiến không khí xung quanh đều ngọt nị lên.
Cố Lịch có chút ngây ngốc.
【 Ký chủ! Giữ chút liêm sỉ! 】
Thanh âm hệ thống đem thần hồn Cố Lịch thiếu chút nữa rớt xuống vớt lại. Cố Lịch lấy lại tinh thần, chớp chớp mắt, “A… Vậy, cậu ngày mai đến công ty một chuyến, chúng ta ký hợp đồng.”
“Được.”
Ninh Hạc đem phản ứng Cố Lịch thu hết vào đáy mắt, ý cười hắn càng đậm. Xem ra gương mặt này của hắn, đối Cố Lịch vẫn là có ảnh hưởng.
【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp thấp, khen thưởng +10 tích phân, đã chuyển đến tài khoản ký chủ, thỉnh chú ý kiểm tra và nhận. 】
Nếu nhiệm vụ đã hoàn thành, Cố Lịch cũng không còn lý do phải ngồi lại. Hắn từ từ đứng dậy, “Vậy thì, hôm nay cảm ơn bữa tối của cậu, thời điểm không còn sớm, tôi đi về trước.”
“Tôi đưa ngài.” Ninh Hạc cũng cùng đứng dậy.
“Không cần, ngày mai gặp lại.”
Cố Lịch nói xong đầu cũng không quay lại đi luôn, bước đi bay nhanh, nhìn qua giống như có việc gấp.
Ninh Hạc nhìn bóng dáng hắn biến mất, con ngươi nhạt nhẽo lóe lóe ánh sáng.
“Chuyện này là thế nào, ngươi cũng quá keo kiệt đi, chỉ khen thưởng 10 tích phân!?” Cố Lịch một bên lái xe, một bên mãnh liệt lên án hệ thống keo kiệt.
【10 tích phân không ít, huống chi đây là nhiệm vụ cấp thấp, rất đơn giản. 】
“Được rồi.” Xác thật rất đơn giản.
“Cái kia tích phân khen thưởng thương thành là cái gì?”
【Quyền hạn cho phép của ký chủ thấp, chưa mở ra, tích lũy 100 tích phân mới mở ra. 】
“Nơi đó có mặt hàng gì, có thể lộ ra một chút không?”
【 Không thể. 】
Cố Lịch: “……”
Hệ thống chó đẻ.
【 Thỉnh ký chủ đừng nhục mạ hệ thống. 】
Trong khoảng thời gian cùng hệ thống đấu võ mồm, Cố Lịch cũng về đến nhà. Hắn tiến vào nhà thì phát hiện đèn bên trong sáng lên, huyền quan chỗ còn có một đôi xa lạ giày.
Ai tới đây?
Từ chỗ rẽ hành lang tiến vào phòng khách, một nam nhân trần trụi nửa người trên liền đâm vào đáy mắt Cố Lịch, người nọ đưa lưng về phía hắn, không nhìn rõ mặt.
Nhìn bóng lưng Cố Lịch cảm thấy có vài phần quen mắt.
Lúc này trong đầu lại vang lên âm thanh hệ thống.
【 Phát hiện mục tiêu công lược! 】
【Chúc mừng ký chủ, đây là song hỷ lâm môn a! 】
Con! Mẹ! Nó!
--------------------------------
Chúc mọi người Tết Trung Thu vui vẻ nha.