"Dây trói! Dây trói! Mau giữ chặt hắn!"
Các nhân viên y tế chia thành nhiều nhóm tiến đến giữ chặt Thần Châu, lòng Kiều An Tử hoảng loạn song tay vẫn bĩnh tĩnh tiêm thuốc ức chế cho hắn. Nhưng đã tiêm hai ba ống thuốc mà trên máy lại hiển thị nhịp tim của Thần Châu còn nhanh hơn trước.
Anh không biết chuyện gì đang xảy ra, đang định tiêm thuốc mê cho Thần Châu thì chóp mũi khẽ nhúc nhích, chợt nhìn thấy Thần Châu há miệng như muốn nói cái gì đó, lắng nghe cẩn thận một hồi mới hiểu được hắn đang nói gì:
Hoa quế!
Kiều An Tử lùi lại một bước, ra hiệu cho mấy người khác cũng lùi về sau.
"Bác sĩ Kiều?"
"Tiến vào kì mẫn cảm, đưa hắn vào phòng cách ly."
Cơ thể Thần Châu bị tiêm thuốc nên tự động đẩy nhanh tốc độ chuyển hóa để đào thải thuốc ra khỏi cơ thể, nhưng thuốc không dễ bị đào thải như vậy, tốc độ chuyển hóa dần dần tăng lên, trao đổi chất quá nhanh dẫn đến tế bào thần kinh nhầm lẫn tự cho rằng chính mình đang trong kì mẫn cảm. Thế thì chắc Hướng Lăng đang ở ngoài cửa, cơ thể Alpha cảm nhận được sự hiện diện của bạn đời mới đột nhiên thức tỉnh.
"Vâng."
Nhân viên y tế nhanh chóng dùng dây trói liên tục quanh người Thần Châu, mười mấy sợi dây lúc đầu kia đã không còn giữ nổi hắn nữa, hắn sắp thoát ra ngoài, song bình thường khi Alpha cấp A và Alpha cấp S tới kì mẫn cảm đều phải vào phòng cách ly.
"Tranh thủ lúc hắn còn chưa thoát ra, mau lên!"
Kì mẫn cảm của Alpha cấp S khủng khϊếp hơn Alpha cấp A rất rất nhiều. Bọn họ sẽ tấn công tất cả các sinh vật khác trừ bạn đời của mình. Các nhân viên y tế dù đã mặc quần áo bảo hộ vẫn có thể cảm giác được ngọn lửa nóng hừng hực bao xung quanh cơ thể, nhưng vẫn trật tự mở cảnh cửa sau phòng phẫu thuật đưa Thần Châu vào phòng cách ly.
Kiều An Tử đẩy cửa phòng phẫu thuật ra, ngay khi Hướng Lăng định hỏi về tình hình của Thần Châu, Kiều An Tử đã giành nói trước.
"Tôi có thể nhờ cậu một việc không?"
Hướng Lăng không hiểu lời Kiều An Tử nói, nghi hoặc hỏi: "Việc gì?"
"Thần Châu bước vào kì mẫn cảm, tôi có thể giao cậu ấy cho cậu được không?"
Sắc mặt của Kiều An Tử không tốt lắm. Anh biết việc để Alpha như Hướng Lăng cùng trải qua kì mẫn cảm với một Alpha khác là một việc rất khó xử, nhưng Hướng Lăng là bạn đời Thần Châu chọn, anh tôn trọng lựa chọn của Thần Châu, cũng tôn trọng lựa chọn của Hướng Lăng.
Phản ứng của Hướng Lăng nằm ngoài dự đoán của anh.
"Anh ấy ở đâu?" Hướng Lăng thấy Kiều An Tử ngây người, sốt ruột hỏi: "Bác sĩ Kiều, anh ấy đang ở đâu vậy?"
Kiều An Tử cười tự giễu, nhanh chóng điều chỉnh tốt vẻ mặt của mình rồi đưa Hướng Lăng đến phòng cách ly trong bệnh viện. Tuy gọi là phòng cách ly nhưng thật ra nó càng giống nhà giam hơn, bức tường dày cùng với cửa sắt nặng nề ngăn cách thứ sau cửa, trước cửa là người, sau cửa là dã thú.
"Cậu có chắc là mình đã nghĩ kĩ chưa? Kì mẫn cảm lần này Thần Châu không có lý trí, cậu sẽ-"
"Mở cửa đi."
"Được rồi, khi nồng độ pheromone ở đây giảm xuống thì bên chỗ tôi cũng sẽ biết, đến lúc đó tôi sẽ tới mở cửa." Nói xong, Kiều An Tử dùng chìa khóa mở ra cửa sắt.
Ập vào mặt là pheromone nóng như lửa, cánh cửa sắt sau lưng nhanh chóng đóng lại, ngăn cách hai không gian.
Hướng Lăng đứng trong phòng cách ly, phòng này ngoài chiếc giường nhỏ, nhà tắm vòi sen và bồn cầu thì còn có một tủ lạnh nhỏ chứa đầy thức ăn có hàm lượng calo cao để Alpha có đủ năng lượng vượt qua kỳ mẫn cảm. Giường được đặt sát tường, mà trên giường chính là Thần Châu - người vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Hướng Lăng từ khi cậu bước vào.
Đây là lần đầu tiên Hướng Lăng thấy Thần Châu như thế này, ngồi đó tựa như một chú chó, không khỏi cảm thấy mới lạ. Cậu xuyên qua rào chắn pheromone mạnh mẽ như lửa đi tới bên cạnh Thần Châu, còn vươn tay sờ sờ đuôi mắt của hắn một chút. Đuôi mắt ửng hồng khiến khuôn mặt tuấn tú của hắn trở nên gợϊ ȶìиᏂ.
Thần Châu lập tức bắt lấy tay Hướng Lăng kéo cậu lên giường, xoay người đè lên. Hắn cúi đầu ngửi tuyến thể sau cổ của Hướng Lăng, hương hoa quế thơm ngọt làm Thần Châu vô cùng thỏa mãn, xác nhận đây là thú cái của mình.
"Hoa quế... Hoa quế ..."
Bạn đời động dục, cơ thể của Hướng Lăng đã nhận được điều này, không chỉ tiết ra pheromone để đáp lại bạn đời mà lỗ nhỏ ở dưới cũng tự động chảy ra dâʍ ɖị©ɧ, co rút chờ đợi dươиɠ ѵậŧ đút vào. Rõ ràng là một Alpha, lỗ nhỏ lại dâʍ đãиɠ cứ như một Omega.
Cơ bắp trên cánh tay phát lực, Thần Châu xé toạc lớp vải bọc lấy mông Hướng Lăng, dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng áp vào kẽ mông, cọ xát dâʍ ɖị©ɧ chảy ra, mới cọ vài cái Thần Châu đã không nhịn nổi mà bẻ ra hai cánh mông xông thẳng vào lỗ hậu mềm mại.
"Đệt...á...nhẹ chút..." Hướng Lăng đau đớn kêu rên.
Dươиɠ ѵậŧ thô bạo đâm toạc thịt ruột thít chặt, nghiền ép lên tuyến tiền liệt, đυ.ng vào cửa khoang sinh sản rồi thúc đến nơi sâu nhất, sau đó rút ra chỉ chừa lại qυყ đầυ trong lỗ, rồi lại tiếp tục thúc thật sâu.
Cơ thể Hướng Lăng không ngừng run rẩy, nửa thân trên của cậu bị đè lên giường, phần hông ép sát mép giường, hai chân ở dưới thì quỳ giữa khoảng không. Tư thế này làm cậu cực kì khó chịu, muốn tiến về trước để điều chỉnh thành một tư thế tốt hơn thì bị Thần Châu hiểu nhầm thành muốn chạy, bèn tăng thêm sức lực và tốc độ nhấp dưới thân, còn khóa chặt tay của Hướng Lăng ra sau lưng, một tay khác bóp eo nhỏ của Hướng Lăng nhanh nhẹn thúc đẩy, dâʍ ɖị©ɧ bị ma sát sủi bọt vẩy ra từ lỗ nhỏ.
"Nhẹ chút đi, ư, đau... đừng đâm vào chỗ đó..."