Dã Tính Săn Thú

Chương 10 (H)

Thần Châu vốn định đối xử với cậu thật dịu dàng, nhưng khi thấy bộ dáng dường như không muốn điều đó của Hướng Lăng hắn cười khẩy, sau đó thô bạo xoay người Hướng Lăng để nửa người trên của cậu ghé vào bồn rửa tay, vươn tay túm xuống quần Hướng Lăng rồi để hai ngón tay dính gel bôi trơn đút vào.

Hướng Lăng thở gấp, hậu huyệt cắn chặt ngón tay, cố gắng co rút muốn đẩy ra dị vật đang xâm nhập.

Hướng Lăng cảm nhận được hậu huyệt đang co rút, ngón tay vô tình phá vỡ thịt mềm không ngừng moi đào, một cái tay khác hung hăng vỗ vào cánh mông của Hướng Lăng, thịt mông trắng như tuyết giờ đây in lên một bàn tay đỏ bừng: "Thả lỏng đi."

Hướng Lăng giận dữ trả lời: "Cmn anh--"

Thanh âm đột nhiên im bặt nhanh chóng chuyển thành tiếng rêи ɾỉ, tay Thần Châu đang ấn ở tuyến tiền liệt trong lỗ sau của cậu.

Hậu huyệt co rút kịch liệt, cơ thể Hướng Lăng run rẩy, trong đầu trống rỗng, dươиɠ ѵậŧ dưới thân chảy nước tí tách tí tách.

Thần Châu hơi nhướn mày, ngón tay tiếp tục khuấy đảo tuyến tiền liệt. Kɧoáı ©ảʍ như điện giật triền miên không dứt, Hướng Lăng dựa vào bồn rửa tay cắn ngón tay, gắng sức nuốt xuống tiếng rêи ɾỉ, chỉ phát ra vài tiếng thở dốc.

"Ha...ức..."

Ngón tay thứ ba cắm vào khuếch trương hậu huyệt càng rộng sau đó ba ngón tay đều lui ra ngoài, thay vào đó là một vật thể khác thô dài hơn.

"Đệch..."

Từ hậu huyệt truyền đến cảm giác xé rách.

Lần trước động dục đại não Hướng Lăng có chút mơ hồ, bây giờ thanh tỉnh mới cảm thấy hậu huyệt của mình có thể nuốt vào dươиɠ ѵậŧ lớn như vậy thật đúng là kỳ tích.

Thần Châu đâm từng chút từng chút một, tấm lưng trần trụi trơn bóng trước mắt bởi vì xương bướm nổi lên mà Phượng Hoàng lửa nhìn như giương cánh muốn bay.

"Má nó anh...cᏂị©Ꮒ nhanh cho xong đi...đồ đần..."

Hướng Lăng chịu đựng cảm giác bị đâm cᏂị©Ꮒ tuyến tiền liệt và khoang sinh sản nói ấp úng, giữa chừng còn phát ra tiếng rêи ɾỉ, cửa hậu huyệt dưới thân cắn chặt dươиɠ ѵậŧ không buông. Cuộc làʍ t̠ìиɦ mãnh liệt tối hôm qua đã làm động thịt sưng lên ửng hồng, rõ ràng bị cᏂị©Ꮒ đến như vậy lại vẫn tham lam đến thế.

Thần Châu cười nhẹ, từ trong chiếc quần chưa cởi hết lấy ra một cây thuốc lá rồi bật lửa hút lên, sau đó vươn tay nắm lấy tóc Hướng Lăng đâm thúc cậu hướng về phía trước. Cả khuôn mặt Hướng Lăng đều áp sát vào gương pha lê, cậu vội vàng dùng tay chống cơ thể, đưa mặt mình cách xa mặt gương.

Trong gương khuôn mặt cậu ửng hồng, hai mắt hàm xuân, bộ dáng bị người khác cᏂị©Ꮒ đến phát da^ʍ.

"Nhìn cậu đi, còn không phải là thứ đồ bị ông đây cᏂị©Ꮒ sao."

Lời nói thô bạo làm cơ thể Hướng Lăng càng hưng phấn, động thịt co thắt, dươиɠ ѵậŧ run bần bật. Nhưng lòng tự trọng của Alpha làm Hướng Lăng đột nhiên giãy giụa không ngừng, Thần Châu nắm lấy tóc cậu, dưới thân bắt đầu tiến công.

"Đệt...ức...a...Anh đừng làm thế!"

Hướng Lăng muốn chửi nhưng mở miệng lại là câu rêи ɾỉ đứt quãng, cử động của Thần Châu làm cơ thể cậu nhũn ra, kɧoáı ©ảʍ tựa dòng điện len lỏi khắp cơ thể, thân thể co rút đưa động thịt của mình để cho người đàn ông khác cᏂị©Ꮒ.

Động tác kịch liệt của Thần Châu làm tàn thuốc lá hắn đang hút rơi xuống, rơi lên eo mông Hướng Lăng. Điểm chấm nhỏ nhỏ, dấu bàn tay bên hông cậu và thịt đùi bị ma sát hồng lên của cậu càng làm cho du͙© vọиɠ da thịt của hắn tăng lên.

Thần Châu cúi đầu in lên eo Hướng Lăng mấy dấu cắn, thân thể cậu nhìn càng thêm sắc tình phóng đãng.

"Ưm a....Anh chậm một chút...ah..."

Tiếng rêи ɾỉ như mèo kêu của cậu làm gân xanh trên trán Thần Châu phồng lên, hắn nắm chặt tóc Hướng Lăng, tiếng nước dính nhớp bên dưới và tiếng va chạm da thịt nhanh hơn rất nhiều, động thịt bị cᏂị©Ꮒ mạnh đến mức không thể khép lại được.

Nhưng lúc này điện thoại trong túi Thần Châu reo lên, hắn thả tóc cậu ra, tay cầm thuốc lá hút dở lấy ra điện thoại.

"Đệch con mẹ--"

"A lô?"

Hướng Lăng định chửi nhưng nhận thấy điện thoại đã bắt máy, vội vàng che miệng lại.

Động tác đâm rút của Thần Châu bởi vì gọi điện thoại nên chậm lại một chút, nhưng vẫn đâm rất sâu, nhiều lần thúc tới nơi sâu nhất, đâm tới khoang sinh sản lại lướt qua, đâm đến cả người Hướng Lăng đều run lẩy bẩy.

"Đại ca anh đang ở đâu vậy? Nghe bọn họ nói anh đưa chó hoang đi à?"

Là cấp dưới của Thần Châu gọi điện tới.

Giọng điệu Thần Châu nhàn nhạt, hoàn toàn nhìn không ra hắn đang cᏂị©Ꮒ một Alpha khác: "Đang ở nhà, làm sao, có chuyện gì thì nói đi."

Nói xong, tốc độ đâm rút dưới thân của hắn bắt đầu nhanh hơn, Hướng Lăng che miệng rên khẽ, một tay khác đẩy bụng gã đàn ông phía sau, nhưng dù làm thế vẫn không ngăn được dươиɠ ѵậŧ đang thọc vào rút ra không ngừng ở hậu huyệt của cậu.

"Tôi chỉ là muốn hỏi xíu thôi mà. Tôi sợ hai người đánh nhau, tên chó hoang kia đánh rất điên đó."

Hướng Lăng sắp điên rồi, tốc độ làm của Thần Châu càng lúc càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ từng đợt không dứt làm cậu chỉ muốn hé miệng kêu ra tiếng. Nhưng Thần Châu đang gọi điện thoại với người khác thảo luận về mình, nếu để người khác biết chó hoang đang bị cᏂị©Ꮒ dưới thân Bạch Hổ thì thanh danh của cậu chỉ có thể vứt cho chó ăn.

Cậu chịu không nổi cuộn tròn năm ngón, để lại trên cơ bụng rắn chắc của Thần Châu mấy dấu cào móng tay.

"Ah...a..."

Cảm xúc hiện giờ của Hướng Lăng Thần Châu sao có thể không biết, nhưng hắn vẫn ngang ngược thúc vào điểm mẫn cảm của cậu, ép cậu phải rên ra tiếng.

"Đúng là rất điên."

Cơ thể Hướng Lăng run rẩy không ngừng, cậu sắp bị cᏂị©Ꮒ đến bắn, trước mắt xẹt qua tia sáng.

"Ê, anh đang làm gì vậy, tại sao lại nói ngắn gọn thế?"

Cùng lúc đó, Hướng Lăng không nhịn được phát ra tiếng hét thảm, hậu huyệt cắn dươиɠ ѵậŧ rất chặt, dươиɠ ѵậŧ nhỏ dưới thân bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

"Ha..."

Huyệt thịt xoắn chặt làm Thần Châu rên một tiếng, hắn nhanh chóng thúc vào hậu huyệt Hướng Lăng kéo dài kɧoáı ©ảʍ cho cậu.

Đầu điện thoại bên kia nghe Thần Châu kêu rên lại tưởng là hắn bị thương, vội vàng hỏi: "Anh ổn chứ? Tôi nghe bọn họ nói anh bị chó hoang đánh, còn là đánh vào eo nữa, anh có bị thương không?"

Thần Châu thở nhẹ, lỗ nhỏ nóng bỏng mυ'ŧ cực kì chặt, mυ'ŧ đến da đầu hắn tê dại.

"Không sao, đang cᏂị©Ꮒ thôi, mới vừa cᏂị©Ꮒ cậu ta lêи đỉиɦ."

Nghe thấy những lời này Hướng Lăng đánh đấm vào ngực Thần Châu, gắng sức cử động cơ thể muốn thoát khỏi hắn. Thấy thế Thần Châu trực tiếp ấn tay Hướng Lăng xuống, một tay khác cúp điện thoại.

Bên kia nghe được Thần Châu quát nhẹ câu "Đừng nhúc nhích", sau đó chỉ có thể nghe được một chuỗi âm thanh vội vàng.

Thần Châu tùy tay ném điện thoại xuống đất sau đó ngậm thuốc lá vào miệng, tay đỡ mông Hướng Lăng nhanh nhẹn thọc vào rút ra trong hậu huyệt, phần hông và thịt mông đυ.ng vào nhau tạo ra tiếng va chạm da thịt không ngừng.

Cuối cùng thì Hướng Lăng đã có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ.

"Con mẹ nó, anh, a hức...anh...ức..."

Giọng nói của cậu mang theo tiếng khóc nức nở, Thần Châu nghe được, cắn chặt răng đâm thật mạnh mấy lần rồi bắn thật sâu vào hậu huyệt.