Chiến Thần Tu La

Chương 1454

CHƯƠNG 1454

Có thể nói mấy chục người này chính là huyết mạch của cả khu Giang Nam, đồng thời còn có hơn cả nghìn cảnh sát hộ tống, còn có binh sĩ phong tỏa các lối đi xung quanh.

Khí thế doạ người.

Không có gì ngạc nhiên, toàn bộ khu Giang Nam đều nằm trong tay những người này, bọn họ có thể xuất hiện cùng lúc, chắc chắn nhận được mệnh lệnh tối cao.

Vấn đề duy nhất là tại sao bọn họ lại đến biệt thự nhà họ Triệu?

Bành Á Linh cũng không cho rằng mình có “lực triệu tập”, cho dù quyền lực nhà họ Triệu có lớn đến đâu, thế lực có mạnh đến đâu thì cũng không có khả năng triệu tập tất cả các thành viên tối cao của khu Giang Nam đến đây.

Chứ đừng nói chi là ở đây còn có rất nhiều người không vừa mắt nhà họ Triệu, có thù với nhà họ Triệu.

Đinh Hoàng Liễu luống cuống, hoảng sợ nói: “Chị Á Linh, có chuyện gì vậy, tại sao lại có hơn mười vị lãnh đạo đến chỗ của chị?”

Vẻ mặt Bành Á Linh tối đen.

Cô ta cũng rất muốn biết là vì cái gì.

Lúc này, Giang Nghĩa mỉm cười, hờ hững nói: “Các người không cần phải khẩn trương quá đâu, là tôi mời bọn họ đến đây dùng cơm đó, sẽ không tìm các người gây phiền phức.”

Lời nói của Giang Nghĩa giống như một tia sấm làm bọn người Đinh Hồng Diệu và Bành Á Linh kinh ngạc không thôi.

Những người này đều là do Giang Nghĩa mời đến?

Dựa vào cái gì?

Giang Nghĩa chẳng qua chỉ là một giám đốc thu mua nhỏ bé của Star Jewelry, lấy đâu ra quyền lực to lớn như thế, nhiều người đứng đầu của các đơn vị vì lý do gì mà lại cho một nhân vật nhỏ bé như anh ta có thể diện như thế?

Ai cũng biết bây giờ không phải chỉ có một hai lãnh đạo đến đây, mà là toàn bộ ban lãnh đạo khu Giang Nam đều đến đông đủ.

Người bình thường căn bản không có khả năng và không có địa vị như thế này.

Hoặc là Giang Nghĩa đang nói dối, hoặc là địa vị của Giang Nghĩa đạt đến độ cao mà người khác không thể tưởng tượng được.

Đinh Hồng Diệu tình nguyện tin vế trước.

Anh ta cười lạnh vài tiếng, mỉa mai nói: “Giang Nghĩa, tôi phát hiện da mặt của cậu dày lắm nha, mặc dù tôi không biết tại sao lãnh đạo bọn họ lại đến đây, nhưng mà tôi có thể chắc chắn bọn họ không phải đến đây là vì cậu.”

“Cậu nói như vậy đơn giản là muốn lợi dụng mối quan hệ của lãnh đạo giúp mình chạy trốn.”

“Haha, nói cho cậu biết, không có khả năng đó đâu.”

Giang Nghĩa cũng rất bất đắc dĩ.

Đã đến nước này rồi mà còn có người nhất quyết không chịu thừa nhận, là không chịu thừa nhận hay là không muốn thừa nhận?

Bành Á Linh bước lên phía trước một bước, khoác khoác tay: “Hồng Diệu, trước tiên anh đừng so đo với anh ta, quan trọng nhất bây giờ không phải là Giang Nghĩa, mà là phải chào đón những vị lãnh đạo kia.”

Vung tay lên, cô ta cho tất cả người làm đều lui xuống.