Những Năm Đó Bị Anh Rể Thao

Chương 47: Lần đầu tiên thử quan hệ bằng chân

Tiêu Tiểu Nghệ vẫn luôn tập trung dùng chân đùa bỡn côn ŧᏂịŧ anh rể, không chú ý tới xe đã đậu ở bãi đỗ xe dưới nhà mình.

Chân bị nhéo rất thoải mái, Tiêu Tiểu Nghệ lười biếng không có ý định nhúc nhích, liếc mắt nhìn anh rể.

"Anh rể ... chân rất đau, bị anh nhéo thật thoải mái, có thể giúp em xoa xoa không·· xin anh ··· lát nữa hãy lên lầu ··”

Tuy rằng là Tiêu Tiểu Nghệ cầu xin, nhưng biểu tình trên mặt Lam Chí Vĩ cho thấy anh mới là người bất đắc dĩ.

“Tiểu Nghệ, đừng như vậy, anh rể ..."

Tiêu Tiểu Nghệ biết anh định nói gì tiếp theo, vì vậy giơ chân lên, trực tiếp che miệng anh.

“Làm sao vậy sao, anh rể, em chỉ muốn anh giúp xoa bóp chân mà cũng không được sao ··”

Hai người giằng co khoảng nửa phút, cuối cùng vẫn là Lam Chí Vĩ nhận thua, anh hạ tầm mắt né tránh ánh mắt Tiêu Tiểu Nghệ, hai tay đặt lên một bên chân mang tất trắng, nhẹ nhàng mát xa.

Tiêu Tiểu Nghệ cũng thở nhẹ một hơi, trong nháy mắt vừa rồi thật sự quá nguy hiểm, nếu để anh nói tiếp, với tính cách của anh ấy, mối quan hệ đang tồn tại giữa hai người sẽ thuận theo tự nhiên mà kết thúc, và có nhiều thứ đã xảy ra giống như vậy, chỉ có sự mông lung mờ ảo mới có thể tiếp tục duy trì, nếu thật sự phải làm rõ mọi chuyện thì thời điểm kết thúc đã đến.

Cũng không biết anh có từng học qua hay chưa, thủ pháp mát xa đặc biệt chuyên nghiệp, lực độ vừa phải, Tiêu Tiểu Nghệ thoải mái nhịn không được rêи ɾỉ, tiếng rêи ɾỉ này thật sự xuất phát từ sự thoải mái của cơ thể không quan hệ đến tìиɧ ɖu͙©.

Được hưởng thụ sự xoa bóp chuyên nghiệp như vậy, Tiêu Tiểu Nghệ cũng có qua có lại, chân kia quấn lấy côn ŧᏂịŧ căng cứng của anh rể, không có chân kia phụ trợ rất khó hoàn thành chính xác động tác như mong đợi, chỉ có thể dẫm lên đại gia hỏa dướ bụng dưới của anh, loát động tới lui.

"Anh rể, chân em đau ..."

Lam Chí Vĩ nghe vậy hơi khom thân thể về phía trước, hai tay nâng bắp chân của em vợ lên tiếp tục xoa bóp.

“Xú anh rể, anh không phải thích sao, vậy cho anh sờ đủ.”

Trong lòng Tiêu Tiểu Nghệ nghĩ, ánh mắt nhìn xuống ống quần đùi anh rể, chân giống như cá chạch từ ống quần men theo khe hở chui vào.

Anh rể vốn dĩ chỉ mặc đồ ngủ, vẫn như thói quen ngày thường bên trong không mặc qυầи ɭóŧ.

Cái chân nhỏ bé mang tất trắng xâm nhập, thứ đầu tiên chạm vào chính là hai cái túi trứng nặng trĩu, vừa lúc nằm

ở trên mu bàn chân.

Từ lần trước cho anh rể một đòn trí mạng, nên lần này Tiêu Tiểu Nghệ hết sức cẩn thận với hai tiểu gia hỏa mềm mại này, không dám mân mê nhiều, bàn chân nhỏ men theo một đường thân gậy nổi gân xanh đi lên, cuối cùng dừng ở trên qυყ đầυ, vừa tiếp xúc đã cảm thấy chất lỏng nhớp nhớp dính ở lòng tất bàn chân.

Từ khi bị Tiêu Tiểu Nghệ đánh gãy lời, Lam Chí Vĩ giống như một người phụ nữ bị cưỡиɠ ɧϊếp, trước đây anh liều chết không theo, nhưng một khi đã tiếp nhận anh liền từ bỏ giãy giụa và tùy ý Tiêu Tiểu Nghệ đùa nghịch.

“Anh rể, hướng lên trên một chút, đùi cũng rất đau.”

Nhận được mệnh lệnh, tay Lam Chí Vĩ thuận theo hướng lên phía trên nhưng dừng lại ở đầu gối một lát.

“Lại hướng lên trên một chút.”

Tay anh rể giống như con giun, tiến lên rồi lại tiến thêm một bước, đầu ngón tay đã chui vào trong váy ngắn.

Mức độ này vẫn không phải điều Tiêu Tiểu Nghệ muốn, cô dứt khoát nắm lấy tay anh rể để nó lên đùi mình.

Tay anh rể đủ to chân Tiêu Tiểu Nghệ cũng đủ mảnh mai, cho dù là phần bắp đùi nhiều thịt cũng hoàn toàn có thể nắm được, ngón tay vẫn duy trì động tác nhào nặn, nhưng đã vượt ra khỏi phạm vi xoa bóp, giống như sự tán tỉnh âu yếm, đặc biệt là những ngón tay trên đùi, cọ xát nơi huyệt khẩu cách một lớp qυầи ɭóŧ mỏng.

“Ngô ····”

Tiêu Tiểu Nghệ phát ra một tiếng rêи ɾỉ thật dài, một chân mỏi nhừ, cô nhét cái chân đang mát xa vào quần anh rể, Lam Chí Vĩ không phản ứng, nhưng thân thể hơi hơi chuyển động phối hợp với động tác Tiêu Tiểu Nghệ.

Ngón chân không quá linh hoạt lần lướt từng cái lướt trên qυყ đầυ, lòng bàn chân cọ xát theo chiều ngang và chiều dọc thân gậy, càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ côn ŧᏂịŧ nóng bỏng của anh rể.

Hô hấp Lam Chí Vĩ dần trở nên hỗn loạn, một tay khác vô thức nắm lấy cổ chân của Tiêu Tiểu Nghệ, bắt đầu chi phối động tác của cô, đầu tiên Tiêu Tiểu Nghệ vì anh phục vụ, biến thành anh cầm chân Tiêu Tiểu Nghệ cọ xát côn ŧᏂịŧ mình, động tác càng lúc càng nhanh.

Tiêu Tiểu Nghệ ũng bị cảm xúc của anh rể lây nhiễm, vì vậy cô đưa chân còn lại lên lần thứ hai đặt lênmiệng anh rể, lần này, cô cảm giác được đôi môi hơi mấp máy và hơi thở nóng rực của anh.

Vào lúc này, Lam Chí Vĩ dường như cuối cùng không thể chịu đựng được sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ và bắt đầu chủ động, nhưng Tiêu Tiểu Nghệ biết, đây không phải bộ mặt thật của anh rể, bộ mặt thực sự của anh rể mình nhất định là một dã thú tàn bạo, không phải là một bò hiền lành, hắn vẫn luôn ẩn nhẫn, ngay cả lúc làʍ t̠ìиɦ với chị gái cô cũng như thế, một lần trước ở trong phòng kín quán bar anh mới lộ ra chút răng nanh, bị Tiêu Tiểu Nghệ nhìn thấy.

Tiêu Tiểu Nghệ vô cùng tò mò, mặt chân thật không chút kiềm chế của anh rể rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào, cô còn phải trêu chọc anh rể đến bao giờ, còn có, có phải cuối cùng cô sẽ tìm đường hết không ···

“Hừ” Thân thể Lam Chí Vĩ đột nhiên biến thành nửa quỳ, trong miệng thở hổn hển, liều mạng đem chân Tiêu Tiểu Nghệ ấn vào côn ŧᏂịŧ mình, Tiêu Tiểu Nghệ chỉ cảm thấy cổ chân mình hơi đau, ngón tay anh rể dán ở bắp đùi cùng từ từ đi vào, trực tiếp khuấy đảo huyệt khẩu.

“Anh rể · a ··”

“Tiểu Nghệ ···”

Ngay tại giờ phút này, điện thoại di động trên bảng điều khiển xe rung lên, đã là tìиɧ ɖu͙© tăng vọt Tiêu Tiểu Nghệ đang trong trạng thái căng đầy du͙© vọиɠ đang cân nhắc xem có nhận cuộc gọi không, thì Lam Chí Vĩ giống như bị chậu nước đá đổ xuống đầu lập tức bình tĩnh lại.

“Mẹ, ừm, con đã ở dưới lầu rồi, chuẩn bị lên lầu.”

Lam Chí Vĩ xuống xe, quay lưng lại châm một điếu thuốc.

“Tiểu Nghệ, em lên trước đi.”

Tiêu Tiểu Nghệ liếc nhìn cái lều lớn giữa hai chân anh rể, biết rằng anh cần bình tĩnh một lúc.

Mau chóng sửa sang lại quần áo, và đi lên lầu.