Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 217: Đón người Hoa gia tới

Buổi tối, thư ký Trường tới cửa, anh ta cùng Tiêu Thần ở trong thư phòng nói chuyện một giờ, mới vừa lòng mà rời đi.

Tiêu Thần nói cho Tần Hiểu Nguyệt, thư ký Trường cùng anh nói về vấn đề thí dịch, anh đã đồng ý, chẳng qua quân đội yêu cầu lấy tinh hạch tới đổi, còn tích phân gì đó, nói thật, anh đối với tích phân không có hứng thú, bởi vì hiện tại trong tay bọn họ có quá nhiều tích phân, căn bản không dùng hết.

Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu suy nghĩ, “Thần, căn cứ chắc là có thể dùng tích phân đổi vũ khí chứ? Chúng ta có thể đổi trước một ít vũ khí, nếu chờ đến lúc không có sức chiến đấu, trong tay mọi người có vũ khí, không phải có thể bảo mệnh sao?”

“Ân, chuyện này đúng thật là cần suy xét một chút.” Tiêu Thần gật đầu, tuy rằng trong tay bọn họ có một ít vũ khí, nhưng đều là buôn lậu từ nước ngoài trở về, số lượng quá ít.

Tiêu Thần quyết định dùng tất cả tích phân tập trung cùng nhau, sau đó đi đổi lấy một ít vũ khí gì đó, còn lương thực là thứ nhà bọn họ không thiếu nhất, mặc dù dong binh đoàn cũng không thiếu, bởi vì Tần Hiểu Nguyệt cứ cách hai ngày lạ đưa một ít đồ vật qua cho bọn họ, nhưng vì tránh phiền toái không cần thiết, rau dưa cô đưa đi kỳ thật cũng hoàn toàn không tính là quá nhiều, nhưng cũng đủ để người dong binh đoàn bổ sung dinh dưỡng.

Tần Hiểu Nguyệt đưa toàn bộ tích phân cho Tiêu Thần, dù sao tích phân này đối với cô là vô dụng.

Tiêu Thần đi làm việc, mà hôm nay trong căn cứ cũng ra một cái thông báo, đó chính là tất cả đoàn trưởng dong binh đoàn và dị năng giả cấp bậc từ cấp ba trở lên, vào buổi chiều đều phải tham gia một đại hội, đại hội này là vì giải quyết vấn đề mảnh rừng cây kia cách căn cứ càng ngày càng gần .

Hiện tại rừng cây mỗi ngày dùng tốc độ 20 mét đi tới, không giải quyết vấn đề có lẽ ngày càng sẽ lớn.

Tần Hiểu Nguyệt nhìn thông kia lập tức có chút buồn bực, như vậy Tần gia còn không phải là cả nhà xuất động sao? Trong nhà không có người, cô vẫn là sợ người khác sẽ tìm đến gây phiền toái.

Nghĩ đến đây, Tần Hiểu Nguyệt chỉ có thể vào không gian, sau đó tìm kiếm ở kho hàng kiến thức về trận pháp tổ tiên để lại hay không.

Tìm kiếm nửa ngày, Tần Hiểu Nguyệt phát hiện một quyển sách hơi rách ở một góc, cầm lên xem thì thấy là một quyển sách giới thiệu trận pháp, chẳng qua có chút tàn khuyết không được đầy đủ.

Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu, cô vẫn luôn ở Huyễn Khi tháp tầng năm, chờ lúc cô nghiên cứu xong quyển sách này, phát hiện mình đã đói đến sắp không thể đi đường.

Tùy tiện ăn một chút đồ ăn, Tần Hiểu Nguyệt bắt đầu bố trí khởi trận pháp đơn giản, tuy rằng phía sau rách mất một phần, nhưng thông qua Tần Hiểu Nguyệt cẩn thận nghiên cứu, một ít trận pháp đơn giản cô vẫn có thể bày ra được.

Dùng thời gian nửa giờ, Tần Hiểu Nguyệt đã bố trí được một cái trận pháp đơn giản báo động trước, chỉ cần có người chạm vào trận pháp này, cô lập tức sẽ phát hiện.

Còn có một cái mê trận giản dị, cái mê trận này theo như tục ngữ nói chúng là ma chắn tường. Làm người bị lạc ở trong trận pháp.

Tần Hiểu Nguyệt nghiên cứu hai cái trận pháp này lại một lần, sau đó liền ra không gian, ở trong hai căn nhà, bố trí hai cái trận pháp một lần.

Lúc cô vừa mới bố trí xong, chuông cửa vang lên, An Lâm đi mở cửa, nhìn đến người tới là An Bình.

“Dì, đã lâu không thấy mọi người, mọi người đi chỗ nào vậy?” Tần Hiểu Nguyệt nhớ tới trong khoảng thời gian này vẫn luôn không thấy An Bình bọn họ.

“Chạy về một chuyến, đón ông nội nó tới.” An Bình thở dài một hơi, không đón không được a, ba chồng bà ở căn cứ bên kia cũng không tốt, Lạc gia không đánh gần chết mới ngừng áp bức bọn họ cũng coi như là thủ hạ lưu tình.

“Nha!” Tần Hiểu Nguyệt ghét nhất chính là Hoa gia lão gia tử, biểu tình cô không xem như quá tốt, sớm biết vậy, nên để An Bình ở cách bọn họ xa một chút, cô thật sự sợ phiền toái a!

An Bình nhìn thấy biểu tình của Tần Hiểu Nguyệt, bà cũng biết Tần Hiểu Nguyệt chán ghét Hoa lão gia tử, bà cũng không dám nói Hoa Nhã và con trai của cô ta Lương Ngọc cùng chồng bà bắc xà nhà cũng tới.

“Chị, mọi người cứ vội, em đi về, em đến đây để nói một tiếng.” An Bình nói xong liền rời đi.

Cả nhà bọn họ có thể thức tỉnh dị năng ít nhiều là nhờ nước suối của Tần Hiểu Nguyệt, chẳng qua Hoa gia lão gia tử tới, Tần Hiểu Nguyệt cũng không nghĩ lại cho bọn họ nước suối.