Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 182:

“Đại khái khoảng ba bốn tháng.” Sắc mặt cô gái nhỏ trở nên tái nhợt, chuyện như vậy ở trường học này mỗi tháng sẽ có một hai lần, không phải là việc khai trừ thì chính là việc thôi học, nếu không cũng chính là việc mất tích, có phải toàn bộ những học sinh này bị bắt đi làm thí nghiệm?

“Nếu cô sợ hãi thì về phòng đi!” Tần Hiểu Nguyệt nói.

Cô gái nhỏ lắc đầu, cô cảm thấy ở lại trong phòng, cũng không an toàn bằng ở bên người những người này.

Tiêu Thần dùng lôi dị năng đánh vỡ một cái l*иg lớn chứa Hôi Bì nhân trong đó, sau đó huy đao chém tới, chém đầu Hôi Bì nhân xuống, động tác của anh thực thô lỗ, cũng thực huyết tinh, nhưng máu của Hôi Bì nhân này cũng không biến thành màu đen, chứng tỏ nó còn đang trong quá trình biến dị.

Tiêu Thần đánh vỡ đầu Hôi Bì nhân, trong óc cũng không có tinh hạch gì. “Kỳ quái, sao không có tinh hạch?”

Thượng Quan Vân cùng thuộc hạ hắn cũng không nhàn rỗi, bọn họ cũng phá vỡ mấy cái l*иg thí nghiệm sau đó chém đầu người bên trong, mặc kệ những người này hiện tại có thực sự biến thành Hôi Bì nhân hay không, hiện tại bọn họ đều không có cách nào lại khôi phục thành người bình thường.

Sau khi giải quyết xong người trong phòng thí nghiệm này, bọn họ tới phòng thí nghiệm tiếp theo. Cái phòng thí nghiệm này so với phòng thí nghiệm vừa rồi nhỏ hơn một chút, bên trong chỉ có hai cái l*иg lớn, nơi này có hai con Hôi Bì nhân, màu da hai con Hôi Bì nhân này đã tiếp cận với Hôi Bì nhân bọn họ gặp được bên ngoài.

“Đôi mắt nó động!” Cô gái nhỏ chỉ vào một cái l*иg lớn nói.

“Giải quyết nó trước.” Tiêu Thần nhanh chóng dùng lôi điện đánh về phía cái l*иg lớn kia, lúc sắp đánh trúng, con Hôi Bì nhân kia nhảy ra, Tần Hiểu Nguyệt dùng mộc hệ thuật quấn quanh nó, buộc chặt nó.

Tiêu Thần giơ tay chém xuống đầu nó, lúc này Tiêu Thần cũng không phí sức đã tìm được một viên tinh hạch trong óc Hôi Bì nhân này, tuy rằng kém Hôi Bì nhân bọn họ giải quyết kia, nhưng thoạt nhìn cũng là cấp ba.

“Con Hôi Bì nhân này sau khi ra ngoài, trực tiếp là cấp ba.” Tiêu Thần khϊếp sợ nói.

Lúc này, Thượng Quan Vân cũng cùng thuộc hạ hắn giải quyết một con Hôi Bì nhân khác, trong óc Hôi Bì nhân này cũng có một viên tinh hạch, làm Thượng Quan Vân lộ ra biểu tình vừa lòng.

Đoàn người tiếp tục đi, động tĩnh bọn họ không quá lớn, đặc biệt là sau khi đi vào phòng thí nghiệm, bọn họ đều sẽ kịp thời đóng cửa, cũng không kinh động đến những người khác.

Đoàn người chiến đấu một giờ, bọn họ cũng không gặp phải một cái phòng thí nghiệm có người đợi, điều này làm Tần Hiểu Nguyệt thấy kỳ quái, “Thượng Quan Vân, vừa rồi các người ở cái phòng kia là tự các người tìm, hay là phía trên an bài?”

“Phía trên an bài.” Thượng Quan Vân nhướng mày nói, “Quân đội có bản đồ phòng thí nghiệm này.”

Tần Hiểu Nguyệt thở dài một hơi, xem ra muốn tìm được anh trai bọn họ cũng không phải một việc dễ dàng.

Lại một giờ qua đi, bọn họ cũng đã giải quyết khoảng hai mươi cái l*иg lớn trong phòng thí nghiệm, chẳng qua bọn họ biết đây chẳng qua chỉ là một góc của phòng thí nghiệm này mà thôi.

Đúng lúc này, một tiếng còi vang lên, Thượng Quan Vân nói, “ Mọi người phải tập hợp.”

“Đi thôi, chúng ta cũng tập hợp đi.” Tần Hiểu Nguyệt gật đầu, tới nơi tập hợp chắc là có thể nhìn thấy anh trai đi?

Trải qua hơn hai giờ chiến đấu, hiện tại hai bên bọn họ thu được khoảng mười viên tinh hạch.

Tới đại sảnh có rất nhiều người ở đó, Tần Hiểu Nguyệt rốt cuộc như ý nguyện gặp được người nhà mình.

“Ba mẹ, anh!” Tần Hiểu Nguyệt hưng phấn chạy tới trước mặt bọn họ.

“Nguyệt Nhi, sao con lại tới đây, nhiệm vụ cứu viện kia các con đã hoàn thành?” An Lâm nhìn con gái hỏi.

Tần Hiểu Nguyệt gật đầu, “Đã hoàn thành.”

“Các em làm thế nào tới đây, nơi này rất nguy hiểm.” Tần Hiểu Đông cau mày nói.

“Chính là nguy hiểm mới đến, không nguy hiểm sẽ không tới đâu!” Tần Hiểu Nguyệt liếc trắng mắt nhìn anh trai nhà mình một cái, nếu không phải bọn họ ở chỗ này, mời cô, cô cũng sẽ không tới.