Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 153: Chuột vương

Lúc Tần Hiểu Nguyệt bọn họ đang ở rửa sạch chuột, cô phát hiện một ít dị động, ví dụ như này những con chuột này có vẻ nôn nóng lên.

“Nguyệt Nhi, có vấn đề.” Tiêu Thần cũng phát hiện một màn này.

“Ân, những con chuột này có chút xao động, ba người các người nhanh đứng lên, nhìn dáng vẻ, chuột vương sắp xuất hiện.” Tần Hiểu Đông quát ba người ngồi xổm trên mặt đất nghỉ ngơi.

Chẳng qua ba người kia thật sự không đứng lên nổi, hiện tại bọn họ ngồi dưới đất, đã hoàn toàn mềm.

“Chúng tôi không đứng lên nổi.” Tiểu Tứ còn thanh tỉnh một chút, nhưng lão đại cùng lão nhị thì không được, hai người đã hôn mê.

“Nguyệt Nhi, hai người khác ngất đi rồi.” Tần Hiểu Đông cách ba người bọn họ tương đối gần, nhìn rõ ràng tình huống của ba người bọn họ.

Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần cũng đi tới trước mặt bọn họ, hiện tại bọn họ chỉ có thể nhiều một phần tâm, còn ba người có thể sống sót hay không phải dựa vào chính bọn họ.

Rất nhanh, thần thức Tần Hiểu Nguyệt chú ý tới có một đám chuột lớn nhỏ bình thường xuất hiện, theo những con chuột này xuất hiện, những con chuột kia đều run rẩy lợi hại.

“Chuột vương ở bên trong đám chuột kia, nhìn dáng vẻ đã cấp ba.” Tần Hiểu Nguyệt quan sát đám chuột kia.

“Cái gì? Biến dị chuột cấp ba?” Tiêu Thần chấn kinh, bọn họ nỗ lực như vậy mới cấp ba đỉnh, lúc này mới bao lâu, chuột kia cũng đã cấp ba.

Tiểu Tứ hiện tại đã hoàn toàn vô lực, ngay cả loại chuột bình thường này bọn họ cũng không đối phó được, hiện tại xuất hiện cấp ba, có lẽ lần này bọn họ thật sự xong đời. Nghĩ lại bản thân mình hiện tại mới mười chín tuổi, nước mắt Tiểu Tứ chảy ra, hắn còn chưa muốn chết.

“Không có tiền đồ, nếu không muốn chết thì đứng lên kiên trì đi.” Lúc này Tần Hiểu Đông nói một câu, tuy rằng sắc trời đã rất đen, nhưng dưới sự nhìn quét của tinh thần lực, tình huống xung quanh như thế nào cũng không thể gạt được đôi mắt bọn họ.

Trong lòng Tiểu Tứ có chút nghẹn khuất, ánh mắt những người này sao lại tốt như vậy? Hắn cũng chỉ là nước mắt lác đác mà thôi, đã bị bọn họ phát hiện. Hiện tại trong lòng hắn nghẹn một hơi, giãy giụa trong chốc lát, không nghĩ tới hắn thật sự đứng lên.

Lúc này, chuột vương đã đứng đối mặt Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần, thoạt nhìn một chút cũng không sợ bọn họ, thậm chí còn có chút kiêu căng ngạo mạn.

“Nó đây là hướng chúng ta thị uy đi!” Khóe miệng Tiêu Thần run rẩy, hiện tại súc sinh cũng dám đến trước mặt bọn họ thị uy.

Tần Hiểu Nguyệt ra một đạo lôi trực tiếp bổ qua, thẳng tắp mà bổ về phía chuột vương, vốn dĩ cho rằng chuột vương sẽ đứng ở chỗ đó túm túm bất động, không nghĩ tới chuột vương thế mà lập tức vọt đến chỗ khác, mà vốn dĩ mấy con chuột ở xung quanh nó bị đánh chết.

Nếu chuột vương hiện tại có tay, chắc sẽ muốn chà sát mồ hôi lạnh, nó không nghĩ tới những nhân loại này cũng lợi hại như vậy.

Lúc này, Tiêu Thần cũng công kích đuổi theo, không thể không nói kỹ năng chạy trốn của chuột vương cũng không tồi, tuy rằng nó chạy ra, nhưng là chuột xung quanh nó lại gặp tai ương. Một đám chuột lại ngã xuống.

Mà xung quanh nó những con chuột thoạt nhìn rất nhỏ không có lực công gì lại làm Tần Hiểu Nguyệt bọn họ kinh hỉ, bởi vì đám chuột này rớt ra tinh hạch tất cả đều là cấp hai.

Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần tập trung công kích, Tần Hiểu Đông ở bên cạnh chỗ công kích nhặt tinh hạch, tinh hạch này quá nhiều, hơn nữa tất cả đều là cấp, anh cảm thấy lần này mình đột phá là có hi vọng rồi.

Tần Hiểu Nguyệt cùng Tiêu Thần một đường công kích đuổi theo chuột vương, lúc này bởi vì chuột vương hoảng loạn, tất cả những con chuột kia cũng bắt đầu trốn, chúng nó so với lúc trước dễ đối phó hơn nhiều.

Rốt cuộc một đạo tia chớp của Tần Hiểu Nguyệt bổ trúng chuột vương, làm chuột vương bị thương một chút, chậm lại tốc độ của nó, kế tiếp, số lần nó bị bổ trúng càng ngày càng nhiều. Cuối cùng Tiêu Thần cho một kích trí mạng, làm nó hoàn toàn ngã xuống, lúc Tần Hiểu Đông tiến lên đem tinh hạch lấy ra, anh cảm giác được bên trong tràn đầy năng lượng, lập tức hưng phấn.