Edit by Triệu Viu
Trở về nhà mẹ đẻ, cổ phần công ty tăng một phần, vấn đề này nói ra ai mà tin tưởng? Nhưng đó là sự thật, không phải do ngươi không tin.
Cố Minh, Cố Hiển đương nhiên biết rõ chuyện đã xảy ra ở Diệp Thị, dù cho Diệp Thị theo chân bọn họ cũng không quan hệ, Cố Hiển cười nhìn về phía Cố Thức: "Lão Tứ, em quyên tiền lúc nào sao không nói với Cố thị một câu, bằng không cổ phần công ty Cố thị khẳng định cũng sẽ tăng một phần!"
Cố Thức ngẩng đầu, không lạnh không nhạt nói: "Nếu em là tổng giám đốc Cố thị, cổ phần công ty Cố thị tăng lên dù đề cập tới hay không."
Lúc trước anh quyên tiền thì cũng không nhắc đến Diệp Thị, đám trên mạng tìm hiểu, khi tìm hiểu chỉ biết anh nhậm chức ở một tập đoàn.
Cố Hiển trong lòng tự nhủ hay là thôi đi, cậu muốn vào Cố thị, còn có chuyện của chúng tôi?
Liễu Hàm Nguyệt bĩu môi, muốn mở miệng bảo vệ người đàn ông của mình, nhìn Cố Thức mặt lạnh, chị ta thức thời ngậm miệng. Cái nhà này ngoại trừ bố mẹ chồng, chị ta sợ nhất đúng là Cố Thức, dù sao anh sẽ không nể mặt chị ta, chọc tới anh, miệng anh độc lắm, khi còn bé chị ta đã lĩnh giáo qua.
Lúc này Cố Minh đề nghị: "Ba, không phải là chúng con cũng có thể cử hành hoạt động quyên tiền lần thứ nhất sao?"
Cố Bác Viễn liếc hắn: "Hăng quá hoá dở, có chừng có mực." Có một số việc có thể chéo bài, có một số việc không thể, khiến cho mọi người phản cảm được không bù mất.
Trong lòng Cố Linh nhịn không được trào phúng, anh cả, anh hai chính là hai cái bao cỏ, ba thiên vị coi bọn họ bảo bối, mà hắn so với anh cả anh hai không biết mạnh bao nhiêu, ba lại không yên lòng, con riêng thì có tội sao?
Diệp Lê để đũa xuống, quét mọi người một vòng: "Chuyện này thuộc về vô tâm trồng liễu, cũng là số phận Tranh Tranh đến đây."
Kinh doanh công ty, kinh doanh không chỉ là công ty, còn là người cầm quyền.
La Tranh Tranh giật nhẹ khóe miệng, lúc trước cô chỉ là muốn về nhà mẹ đẻ kiểm tra thân thể cho ba mẹ, thuận tiện giải sầu, điều hòa hội chứng trọng sinh, không muốn chuyện sẽ phát triển theo hướng kia, cùng với nói là số phận của cô, không bằng nói là số phận của Diệp Thị.
Hồ Nhất Minh nhìn thấy tin tức trên mạng, lại một lần nữa cảm thấy Cố Thức lợi hại, vài tấm hình có thể khiến cho cổ phần công ty tăng nhiều như vậy. Hắn nhìn về phía em trai trở thành công cụ lần nữa cái gì cũng không biết kia, thở dài nói với ba mẹ: "Chuyện của em trai người ta sẽ không truy cứu."
Hồ Minh Xuân thở phào, cao hứng cảm kích nói: "Trách không được người ta là kẻ có tiền có công ty lớn như vậy, bụng lớn có thể chống thuyền, một điểm cũng không giả. Lần sau La Tranh Tranh trở về, phải cảm ơn người ta thật tốt."
Hồ Nhất Minh nhìn vẻ mặt của ba mẹ, cái gì cũng không muốn nói. Để cho bọn họ cho rằng như vậy cũng tốt.
Ba người phụ nữ trong một vở kịch, nhà họ Cố có bốn cô con dâu, bốn cậu con trai và ba người mẹ nên tất nhiên sẽ có không ít tâm tư.
Ba mẹ của chị dâu cả Vương Nhã Ngưng đều là giảng viên đại học, anh cả nhà họ Vương là bác sĩ, gia thế cũng có thể nói là một gia đình học giả, cách nuôi dạy con gái cũng khác với nhà họ Liễu. Liễu Hàm Nguyệt lớn lên trong nhung lụa, sống ở một gia đình giàu có, được mọi người xung quanh nâng niu nên cô ta rất kiêu ngạo.
Vương Nhã Ngưng lớn lên dưới sự dạy dỗ nghiêm khắc của ba mẹ, chỉ cần có chút sai sót trong nói chuyện hay công việc thì sẽ bị khiển trách.