Edit by Triệu Viu
Cố Thức nhìn cô: "Em cũng đi?"
Cô ngẩng đầu: "Đương nhiên đi."
Cố Thức nhíu mày: "Em là bé gái mà cũng đi?"
Trong trí nhớ của anh, bé gái xung quanh đều mặc váy công chúa, đeo đồ trang sức xinh đẹp, hoặc là ngồi ở trước dương cầm đánh đàn, hoặc là khiêu vũ trên sân khấu, mặc dù ở trường học cũng mặc đồng phục đẹp mắt, tình hình rất khó giống một cô gái trong nước bắt cá.
La Tranh Tranh ngẩng đầu nhìn anh, tránh tay ra: "Bé gái thì làm sao? Bé gái bắt cá cũng không kém bé trai, chúng em là trẻ con ở nông thôn, ai mà không lăn lộn ở trong bùn, có hối hận hay không?"
Cố Thức nhìn tay trống rỗng: "Hối hận cái gì?"
La Tranh Tranh không trả lời anh, ngược lại nói: "Em không chỉ có bắt cá trong nước, em còn trèo cây, mẹ của em đều nói em giống con trai hơn."
Cố Thức nhìn cô: "Không giống."
La Tranh Tranh nhỏ giọng nói: "Những việc kia đều là chuyện khi còn bé, lên cấp hai trưởng thành rồi, người cũng trở nên ngại ngùng."
Người càng lớn càng dễ dàng thẹn thùng, khi còn bé tỉnh tỉnh mê mê không biết trời cao đất rộng, cái gì cũng dám làm, đương nhiên những chuyện này đổi thành kiếp trước, cô xấu hổ ở trước mặt Cố Thức, đời này lại không thèm để ý.
Cố Thức nhìn cô nói: "Khó trách người ta nói muốn hiểu một người, phải đến nơi người ta trưởng thành."
La Tranh Tranh nhìn anh, muốn hỏi anh khi còn bé trôi qua như thế nào, đột nhiên nghĩ tới Tô Chỉ Lam, thoáng cái không có hào hứng.
Trên mặt Cố Thức không còn tươi cười: "Làm sao vậy?"
La Tranh Tranh lắc đầu: "Không có gì, thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi?"
Cố Thức nhướng lông mày: "Đi thôi."
Viên Mai nhìn thấy hai người trở về, thấy khuê nữ tâm tình không đúng, lúc đi vô cùng cao hứng, trở về sắc mặt cũng thay đổi, cãi nhau?
Cô không có hỏi, bất động thanh sắc nói: "Bà Vương dẫn Gia Gia đi ngủ đi, mẹ cũng nghỉ ngơi, mọi người lên lầu rửa mặt."
Lên trên lầu, La Tranh Tranh cầm đồ ngủ vào nhà vệ sinh, sau khi rửa mặt đi ra ngoài, nhìn thấy Cố Thức mở máy vi tính ra đang làm việc, cô không quấy rầy anh, sau khi bôi kem dưỡng da, cô nằm ở trên giường, mệt mỏi một ngày, cô xác thực mệt nhọc.
Cố Thức xem hết văn kiện, quay đầu lại phát hiện cô đang ngủ, anh yên lặng mở hành lý ra, nhìn thấy bên cạnh có khăn mặt và bàn chải mới, cầm đồ ngủ khăn mặt và bàn chải đánh răng vào nhà vệ sinh. Từ phòng vệ sinh đi ra, anh ngồi ở trước bàn sách, nhìn thấy ảnh chụp La Tranh Tranh bày biện trên mặt bàn, trong tấm ảnh La Tranh Tranh nhìn chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, tuy nụ cười thiếu nữ trẻ trung, nhưng tuổi còn nhỏ thực sự thanh lệ bức người.
Chú ý biết xem hết văn kiện, quay đầu lại phát hiện nàng đang ngủ, hắn yên lặng mở ra rương hành lý, nhìn đến bên cạnh có mới khăn mặt bàn chải đánh răng, cầm đồ ngủ khăn mặt bàn chải đánh răng đi buồng vệ sinh. Từ phòng vệ sinh đi ra, hắn ngồi ở trước bàn sách, nhìn đến trên mặt bàn bày biện la Tranh Tranh ảnh chụp, trong tấm ảnh la Tranh Tranh nhìn chỉ có mười bốn mười lăm tuổi, tươi cười tuy có thiếu nữ trẻ trung, nhưng tuổi còn nhỏ thực sự thanh lệ bức người.
Anh suy nghĩ không ra ngọn nguồn vợ mình thay đổi, thực sự có thể nhìn ra vợ ở trước mặt anh tùy ý nhiều hơn, thiếu tình ý.
Căn nguyên mọi chuyện đáng được chú ý, một người thay đổi không có khả năng không có nguyên nhân, như vậy La Tranh Tranh thay đổi là bởi vì sao?
Sáng sớm, Viên Mai nhìn về phía con rể, nói: "Dưa hấu trong nhà đã chín, ăn sáng xong, muốn đi hái dưa hấu không?"