"Cô nhóc chết tiệt, em định đi đâu?" Đông Phương Cảnh nhìn Thường Y giống như tra nam làm xong chuyện thì rút điểu* vô tình mà rời khỏi, hắn tức khắc trợn mắt há hốc mồm.
*bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đàn ông.
Còn người bên ngoài phòng vẫn kiên trì gõ cửa.
Thường Y không muốn nói thêm một lời nào với Đông Phương Cảnh , bước nhanh về phía cửa, vặn mở cửa .
Đâm đầu vào l*иg ngực rắn chắc của một người đàn ông.
"Này, cô...." Đối phương thanh âm tựa hồ rất kinh ngạc.
Thường Y lúc này hoàn mỹ bị suy diễn thành tra nam mặc quần lên liền không nhận người , không chỉ phớt lờ Đông Phương Cảnh đang tức muốn hộc máu ở đằng sau mà còn coi người trước mặt như không khí, và xoa xoa cánh tay “Lộc cộc” mà đi qua.
Hai nam sinh bị bỏ lại một chỗ nhìn nhau.
“A Cảnh, đó là ai vậy? "
Tây Môn Vân Kỳ quay đầu lại nhìn về phía Đông Phương Cảnh.
Sau đó, anh ta thu hoạch thành công cái nhìn chết chóc của bạn mình.
“Tây Môn Vân Kỳ, tao đây cho mày thời gian ba giây, con mẹ nó, đến cuối cùng có chuyện gì mà đến tìm tao khẩn cấp vào lúc này ? Nếu không có chuyện gì, cậu chờ chết đi!!" Hắn phẫn nộ đến mức như có thâm thù đại hận với Tây Môn Vân Kỳ , khuôn mặt điển trai của Đông Phương Cảnh gần như bị biến dạng vì tức giận.
Tất nhiên, tốc độ trở mặt của Thường Y cũng khiến ngực hắn đau nhói.
Gia đình nào đã nuôi dạy cô gái này?
Tốc độ quay mặt chối người thật đúng là nhanh.
Tây Môn Vân Kỳ cảm giác được lửa giận của bạn mình, thầm kêu khổ trong lòng—
"Đại ca, ai biết cậu chơi phụ nữ ở chỗ này ? Phòng nghỉ tư nhân của cậu trước đây không phải đều cho người ngoài vào sao?"
“Hơn nữa bạn nữ của cậu không nháy mắt, không chào hỏi cậu một cái...."
Đông Phương Cảnh di chuyển cổ tay, và nhìn chằm chằm vào vị thiếu gia Tây Môn trước mặt với đôi mắt lạnh lùng.
"Nhưng dáng người cũng khá dễ đoán ——” Tây Môn Vân Kỳ không sợ chết cũng nghĩ đến dư vị còn sót lại vừa rồi bị cô đυ.ng vào, sờ sờ mũi, “Nhãn lực của A Cảnh lần này…”
Giây tiếp theo, thứ chào đón anh là một nắm đấm sắt từ Đông Phương Cảnh .
Bạo lực, hung dữ, không nương tay một chút nào.
"A.." Đôi mắt Tây Môn Vân Kỳ tối sầm lại.
Lau miệng, thấy máu.
Này, anh chàng này có nghiêm túc không?
Không phải chỉ là một người phụ nữ thôi sao?
Tây Môn công tử giận đến trong lòng nguyền rủa, lần sau hắn sẽ đưa hết mười người phụ nữ lột hết đồ cho Đông Phương Cảnh , tức chết hắn !!!
Anh em như ruột thịt, đàn bà như áo quần, này Đông Phương Cảnh như thế nào là trái lại?