Tên lẳиɠ ɭơ nằm trên giường vẫn còn đang chìm đắm trong ảo tưởng bị dươиɠ ѵậŧ lớn của anh rể hung ác làm cậu ta.
Trước tiên tay phải của Chung Tử Ngọc tàn nhẫn nhào nặn hộŧ ɭε lẳиɠ ɭơ được lộ ra khỏi bao qυყ đầυ âʍ ѵậŧ, có lẽ là bị giày vò quá tàn nhẫn, vốn dĩ âʍ ѵậŧ chỉ nhỏ như hạt đầu nành nay đã phồng to lên như một hạt đậu phộng căng mọng, hộŧ ɭε lẳиɠ ɭơ bị chơi đùa đến mức đỏ đến nỗi phát sáng run lẩy bẩy cương lên nằm trên nữ huyệt đầy đặn, trông có hơi đáng thương.
Có vẻ không đủ, ngón trỏ và ngón giữa trắng ngần lại véo cái âʍ ѵậŧ sưng đỏ đang cương cứng đó, dùng sức kéo nó, cậu ta lại điên cuồng chơi đùa nó, đem âʍ ѵậŧ chơi đến mức xiên vẹo, càng ngày càng quyến rũ.
Tên lẳиɠ ɭơ này còn đang mơ tưởng đến thứ đồ chơi kia của anh rể, hai mắt cậu ta hơi nhắm lại, gương mặt đỏ bừng, kêu lên từng tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ: “A a a ~~~ Anh rể.... Anh rể dùng sức nữa đi… Thật thoải mái... Ha a ~ Âʍ ѵậŧ sướиɠ chết mất... Còn muốn nữa ~”
Sau khi Lệ Trạch Duệ đi xã giao xong về nhà đã tám chín giờ rồi, lúc này chỉ có phòng ngủ dành cho khách của Chung Tử Ngọc còn sáng đèn, làm cho làn da của cậu ta sáng bóng đến lóa mắt, cả căn nhà này đều tối đen như mực. “Đồ lẳиɠ ɭơ!”
Trong bóng đêm người đàn ông sống chết nhìn chằm chằm vào cậu em vợ đang khát tình nằm trên giường, anh ta sắp không chống lại được sự mê hoặc mà bản thân anh ta căm ghét.
Anh ta đang đè nén con quái thú du͙© vọиɠ muốn cắn đứt gông xiềng đạo đức để xông ra khỏi l*иg trong lòng mình, nổi giận mắng chửi một câu.
Nhưng anh ta lại gia tăng động tác trong tay, lỗ niệu đạo của dươиɠ ѵậŧ lớn đó dần dần chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ ào ạt, dươиɠ ѵậŧ thô to cưng cướng hơi uốn cong, dường như giây tiếp theo nó sẽ thoát ly khỏi sự kiểm soát rồi kịch liệt nẩy lên.
Chung Tử Ngọc rất nhanh liền không chịu đựng được nữa, bàn tay từ từ di chuyển xuống miệng huyệt đầy đặn mềm mại, vuốt ve lên xuống hai môi âʍ ɦộ non mềm đỏ tươi, môi lớn môi bé của âʍ ɦộ bị chơi đùa đến mức méo xẹo, co giật không ngừng, vùng thịt non mềm thuận theo động tác trêu đùa của cậu ta mà như ẩn như hiện.
Ánh mắt của Lệ Trạch Duệ di chuyển theo ngón tay của tên lăng lở đang nằm trên giường kia, đột nhiên, dường như cậu ta phát hiện ra cái gì đó, động tác trong tay ngừng lại, ngay sau đó lại nhanh chóng rút cây dươиɠ ѵậŧ to lớn trong tay ra, hai trái tinh hoàn thuận theo động tác mãnh liệt trong tay mà không ngừng nẩy qua nẩy lại.