Ta Đào Được Một Tấn Vàng

Chương 108: Long Đằng? Tìm tôi hả!

Lưu Khai Phóng khoát tay không quan tâm nói: “Vượt một chiếc BMW mà thôi, dám chắn ở trước mặt chúng ta, vượt anh ta thì sao! Đừng quá kinh ngạc mà Hoàng Uy Khải, tin tưởng vào kĩ thuật của tôi đi!”

Hoàng Uy Khải: “…”

Lưu Khai Phóng cười haha nói: “Được rồi, tôi chạy bình thường lại một chút, tôi... Con mẹ nó! Dám vượt qua tôi?”

Anh ta lập tức tăng tốc độ, kết quả đèn xanh trước mặt đột nhiên biến thành đèn đỏ, dọa anh ta vội vàng đạp thắng, hai cô gái phía sau bị dọa sợ đến thét lên.

“Con mẹ nó anh có thể lái đàng hoàng một chút không?” Một cô gái phía sau tức giận nói.

Lưu Khai Phóng thở phì phò đập tay xuống nói: “Mẹ, đừng để tao đuổi kịp mày!”

Nói xong, quay đầu nhìn về phía hai cô gái, nói: “Đúng rồi, hai người muốn ăn cái gì? Anh đây dẫn hai em đi ăn một bữa lớn!”

“Em muốn ăn xiên nướng!” Một cô gái nói.

Cô gái kia cũng nói theo: “Em cũng ăn xiên nướng!”

“Được rồi!” Lưu Khai Phóng cười nói.

10 phút sau.

Đám người Hoàng Uy Khải đi tới một cửa hàng đồ nướng.

Kết quả, đang chuẩn bị dừng xe, đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe.

“Con mẹ nó! Đây không phải là chiếc xe vượt qua chúng ta lúc nãy à?” Lưu Khai Phóng kinh ngạc kêu lên một tiếng.

Hoàng Uy Khải bên cạnh nhìn thấy, lập tức nhíu lông mày.

Đúng là nó!

“Ha ha ha! Thật đúng là oan gia ngõ hẹp.”

Lưu Khai Phóng cười lạnh một tiếng nói: “Đi! Theo tôi đi tới đó xem xem, rốt cuộc là thằng nhóc nào, dám vượt qua xe của chúng ta!”

Nói xong, đi thẳng vào bên trong.

Bên trong quán đồ nướng.

Đã có rất nhiều người ở bên trong, lúc này là ban đêm, cho nên khách ở bên trong cũng không phải là nhiều hơn bình thường.

Hoàng Uy Khải nói: “Anh Khai Phóng, bỏ đi, chúng ta vẫn nên ăn thôi.”

“Không được!”

Lưu Khai Phóng cười lạnh một tiếng nói: “Dám vượt xe của tôi, cơn tức này tôi không nuốt trôi!”

Nói xong, anh ta đi đến trước bàn, phẫn nộ đập tay lên mặt bàn, hét lớn một tiếng nói: “Khoan hẳn ăn đã! Chiếc BMW X7 Ở bên ngoài là của ai! Đứng ra cho bố mày xem!”

Lời vừa dứt, khách trong tiệm, tất cả đều ngưng lại, quay đầu nhìn về phía Lưu Khai Phóng.

Bị nhiều người nhìn như vậy, Lưu Khai Phóng lập tức có một loại cảm giác thỏa mãn, cả người đều phiêu phiêu.

Lúc này, một ông chủ trung niên, hoảng sợ từ bên trong chạy ra, vội vàng nói: “Sao vậy cậu Lưu? Cậu có chuyện gì thì nói với tôi, tôi...”

Lưu Khai Phóng thường xuyên đến đây ăn đồ nướng, đối với cậu ấm của khách sạn năm sao, cho dù là ông ta cũng có thể chọc được hay sao?

Lưu Khai Phóng cười lạnh một tiếng nói: “Ông cái rắm! Vừa rồi khi chiếc xe kia chạy trên đường, lại dám vượt qua xe của tôi, người đâu, đứng ra cho bố mày!”

Đúng lúc này, trong đại sảnh, đột nhiên có một người đứng dậy, cười tủm tỉm nhìn anh ta nói: “Xe của tôi, có vấn đề gì không cậu chủ Lưu!”

Lưu Khai Phóng cười lạnh một tiếng nói: “Anh...”

Lời còn chưa dứt, hai chân anh ta đã mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống mặt đất, trong hai mắt nhìn về phía Hà Thời Minh tràn đầy sự sợ hãi.

Lập tức, anh ta hoảng sợ thốt lên một tiếng nói: “Xin lỗi anh hai!”

Nói xong, đứng lên bỏ chạy ngay...

Hà Thời Minh: “…”

Ông chủ: “???”

Lúc ăn xiên nướng.

Ông chủ tặng thêm cho Hà Thời Minh mười xiên, xem như là bày tỏ lời cảm ơn.

Vương Kiến Ba ăn xiên nướng, hỏi Hà Thời Minh: “Tên ban nãy, anh biết à?”

Hà Thời Minh lắc đầu nói: “Không biết!”

Thằng nhóc xui xẻo đáng thương này.

Chọc ai không chọc, lại chạy tới chọc giận anh?

Lần này thì hay chưa?

Anh cũng chẳng muốn so đo tính toán với Lưu Khai Phóng.

Không cần thiết.

Thực tế anh đã không vừa mắt anh ta, trực tiếp nói với cha của anh ta một tiếng là được rồi, sau đó chắc chắn Lưu Khai Phóng sẽ phải bị đánh một trận!

“Chúng ta tiếp tục trò chuyện, bây giờ chuyện của công ty Nhân Khả Nhật Điểu đã xong rồi, bước kế tiếp là cái gì?” Hà Thời Minh hỏi.

“Đương nhiên là vị trí của công ty!”

Vương Kiến Ba cố gắng nhai mấy cái, ăn hết mấy xiên nướng đầy dầu mỡ ở trong miệng, mới nói: “Bây giờ công ty đã có rồi, bước kế tiếp chính là tìm một vị trí cho công ty!”

“Cậu có ý kiến gì hay không?” Hà Thời Minh hỏi.

Vương Kiến Ba cười haha nói: “Địa điểm lý tưởng nhất, đương nhiên là tòa nhà thương mại Long Đằng!”

Tòa nhà thương mại Long Đằng?

Hà Thời Minh nghe thấy cái tên này, lập tức nhướng mày.

Con mẹ nó!

Tòa nhà thương mại này không phải là thứ mà hệ thống vừa ban thưởng cho anh hay sao?

“Haizz...”

Lúc này, Vương Kiến Ba thở dài một tiếng nói: “Nhưng mà tiền thuê bên trong tòa nhà thương mại Long Đằng không chỉ rất đắt, hơn nữa muốn thuê văn phòng ở bên trong, cũng không phải muốn thuê là có thể thuê, một là thực lực của công ty phải đủ, dẫu sao một công ty nhỏ, cao ốc thương mại Long Đằng cũng sẽ không cho chúng ta vị trí ở bên trong, để tránh xuất hiện ảnh hưởng đối với tòa nhà thương mại của bọn họ. Hai là òn phải xem vận may! Cũng không phải lúc nào bên trong tòa nhà thương mại Long Đằng cũng có chỗ cho chúng ta thuê!”

Vương Kiến Ba lại ăn một xiên nướng, vừa nhai vừa nói: “Cho nên, nơi đầu tiên tôi chọn chính là tòa nhà thương mại Long Đằng, nếu như tòa nhà thương mại Long Đằng không được, thì đổi thành phố thương nghiệp, nhưng mà ở đó...”

Hà Thời Minh cắt ngang lời của cậu ta, nói: “Không cần nếu như, sắp xếp công ty vào bên trong tòa nhà thương mại Long Đằng đi.

“Ha!”

Vương Kiến Ba cười lạnh một tiếng nói: “Lời anh nói làm như là tôi không muốn vậy! Mấu chốt là thực lực không cho phép có biết hay không?”

“Không cần lo lắng!”

“Con mẹ nó! Anh sẽ không gạt tôi chứ?” Vẻ mặt Vương Kiến Ba hoài nghi hỏi.

Hà Thời Minh khoanh tay nói: “Tôi có lừa quỷ, cũng sẽ không lừa cậu đâu!”

Vẻ mặt Vương Kiến Ba không tin ma quỷ, cười haha.

Trở lại Nhất Phẩm Các.

Hà Thời Minh vốn định đuổi Vương Kiến Ba đi.

Kết quả, con hàng này sống chết không đi, thế nào cũng phải ngủ một giấc ở đây, cảm nhận biệt thự số một của khu biệt thự đệ nhất Lâm An một chút.

Đối với điều này, Hà Thời Minh chỉ có thể mỉm cười.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày kế tiếp.

Sáng sớm, điện thoại của Hà Thời Minh đã vang lên, là một số lạ gọi tới.

“Alô, xin chào?” Hà Thời Minh hỏi.

“Xin chào tổng giám đốc Hà, tôi là Lưu Danh Thần, giám đốc của cao ốc thương mại Long Đằng, muốn mời ngài tới cao ốc thương mại Long Đằng một chuyến, tiến hành nhận quyền tài sản của cao ốc, cùng với ký nhận tiền thuê của hộ thương nghiệp mỗi quý! Không biết ông chủ ngài có thời gian hay không?” Giọng điệu Lưu Danh Thần cung kính nói.

“Ồ? Nhanh như vậy?” Hà Thời Minh nhướng lông mày.

Anh đang chuẩn bị đợi một lúc nữa sẽ đến cao ốc thương mại Long Đằng với Vương Kiến Ba đây.

Không nghĩ tới nhanh như vậy Lưu Danh Thần đã gọi điện thoại tới.

“Cái gì nhanh ạ?”

Lưu Danh Thần trong điện thoại không hiểu hỏi.

Hà Thời Minh khẽ cười một tiếng nói: “Không có gì, đợi tôi ăn sáng xong sẽ qua ngay! Đúng rồi, tôi có một người bạn, muốn xin một công ty trong cao ốc.”

“Được! Không thành vấn đề, đến lúc đó bạn cũng ngài trực tiếp báo tên của tôi là được!” Lưu Danh Thần nói.

Cúp điện thoại, HàThời Minh bắt đầu cười haha.

Chuyển giao quyền tài sản gì đó anh cũng không quan tâm lắm, nhưng mà cái tiền thuê mỗi quý này, ngược lại khiến anh vô cùng động lòng!

Lúc trước trong tay anh chỉ có hơn trăm tỷ.

Mua biệt thự với xe, sau đó lại bỏ vốn vào Nhân Khả Nhật Điểu hơn bốn mươi tỷ, trong tay mình cũng không còn bao nhiêu tiền nữa.

Cũng không biết, tiền thuê của một quý, sẽ được bao nhiêu!

...

Cùng lúc đó.

Cao ốc thương mại Long Đằng.

Tầng thứ 99, văn phòng giám đốc.

Lưu Danh Thần cúp điện thoại, lau mồ hôi lạnh trên mặt một cái.

Vừa nãy Hà Thời Minh trầm mặc một cái, thiếu chút nữa đã hù chết ông ta, còn tưởng rằng ông chủ mới muốn chỉnh ông ta.

Ông ta cầm lấy tấm ảnh chụp của Hà Thời Minh ở trên bàn, tự lẩm bẩm: “Ông chủ mới này, rốt cuộc có thân phận gì? Xem ra cũng chỉ là một học sinh bình thường mà thôi, lại có thể mua cả tòa cao ốc thương mại Long Đằng! Sẽ không phải là một cậu ấm nhà siêu giàu nào đó chứ? Cũng không biết tính tình thế nào, tuyệt đối đừng là một ông chủ khó phục vụ...”

Nói xong, lập tức lấy bộ đàm ra, nói một câu bên trong: “Các bộ phận chú ý, đợi lát nữa ông chủ mới sẽ tới, đây là lần đầu tiên ông chủ tới nơi này, các người nhất định phải làm tốt công việc, tuyệt đối đừng xuất hiện bất cứ kẻ hở nào!”

Ngay sau đó, ông ta vội vàng thu dọn đồ đạc trên bàn, chuẩn bị các tư liệu cần thiết để một lát nữa gặp Hà Thời Minh.