Đêm đó cô không ngủ được . Không phải vì cô ấy đang gặp ác mộng hay gì đó mà là vì những gì Jones , quản gia của Mr. Knight nói . Những lời cảnh báo của anh đã để lại một tác động sâu sắc trong tâm trí cô . Cô ấy đã bị kích hoạt , đó là điều cô ấy đã sẵn sàng thừa nhận nhưng cô ấy vẫn không thể khiến bản thân sợ hãi anh ta . Điều gì đó ở anh ấy không làm cho thần kinh cô lạnh đi , thay vào đó nhìn thấy anh khiến cô bình tĩnh và an toàn . Lại lăn lộn trên giường , cô thở dài , " vấn đề của tôi là cái quái gì vậy ? " cô ấy tự mắng mình . " Tại sao tôi lại có những suy nghĩ này ? " cô ấy ngồi thẳng , xoa xoa lòng bàn tay lên mặt và rêи ɾỉ , " có lẽ tôi nên uống một tách trà . " Đang nghĩ rằng cô gác chân xuống giường thì đột nhiên lời cảnh báo của Jones hiện ra trong đầu cô . Ngay lập tức cô lại lăn ra giường và nhớ ra rằng ngài Knight thực sự đã uống rượu tối nay .Có lẽ tối nay vào bếp sẽ là một quyết định không tồi .
Sáng hôm sau đến quá sớm đối với cô khi cả đêm cô cứ trằn trọc trên chiếc giường mới và nghĩ những điều kỳ quái . Cuối cùng khi nhìn thấy mặt trời mọc , cô ấy cũng đứng dậy khỏi giường của mình .
" Bây giờ , tôi cần chuẩn bị cho ngày đầu tiên của mình " Cô đi vào phòng vệ sinh gắn liền với phòng ngủ của cô . Cô chải đầu rồi tắm rửa , sau khi tắm xong , cô mặc một bộ quần áo giống như vì ngài Knight vẫn chưa đưa cho cô bất kỳ bộ quần áo hay đồng phục nào . Cô ấy thấy Jones hôm qua mặc một bộ đồ đen và trắng rõ ràng , cô ấy cho rằng đó phải là đồng phục của anh ấy nhưng về cô ấy , cô ấy không biết đơn xin việc không có bất kỳ thông tin nào về nó và Jones cũng không nói gì về nó .Ngài Knight ít nhất có thể nói điều đó với cô ấy trước khi quay lưng lại với cô ấy .
Bây giờ cô nhớ lại , cô cũng không biết gì về thói quen của ngày hôm nay .
" Ôi không ! Tôi phải làm gì bây giờ ? " Vỗ trán ,
" Ta đoán chừng vĩnh viễn không thể bỏ qua hắn , nhất định phải đối mặt với hắn "
Đôi mắt của Ezra mở ra khi một tiếng động nào đó của việc vén rèm vang lên trong phòng . Đôi mắt anh thoáng hiện ra một bóng dáng mảnh mai , hình bóng thủy tinh giờ đang vật lộn với tấm rèm dài của căn phòng khiến anh mỉm cười . Nhìn thấy Stella điều đầu tiên vào buổi sáng là điều anh ấy không mong đợi nhưng bây giờ anh ấy đã được ban phước cho cảnh tượng này , anh ấy sẽ tận hưởng nó . Sau khi vén thành công rèm cửa sang một bên cửa sổ , cô mở nó ra để làn gió trong lành tràn vào bên trong . Hít thở bầu không khí trong lành đến nao lòng , cô quay lại với bóng dáng đang say ngủ và cau mày bối rối . " Ta làm sao đánh thức hắn bây giờ ? " Cô tự lẩm
bẩm một mình nhưng ít ai biết rằng hình dáng đang ngủ không hẳn đang ngủ . Anh ấy đang nhắm mắt nghe mọi thứ và chiến đấu với mong muốn được mỉm cười trước vẻ dễ thương của cô ấy . Anh nghe thấy tiếng cô bước lại gần giường nơi anh đang ngủ khi tiếng gót giày của cô với mặt đá cẩm thạch vang vọng .
Áp môi vào nhau , cô suy nghĩ xem có nên gọi anh hay không . Điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy lại thể hiện một bờ vai lạnh lùng vì đã làm gián đoạn giấc ngủ của anh ấy ? Nhưng rồi một lần nữa , điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy tức giận với cô ấy vì đã không đến gặp anh ấy vào thời gian hợp lý ?
Ặc ! Cô thở dài và quyết định thử vận may của mình trong việc làm gián đoạn giấc ngủ của người đẹp .
" Ngài Hiệp sĩ ? " Hơi thở anh dồn dập . Anh nguyền rủa sự may mắn chết tiệt của mình vì đã có kiểu phản ứng như thế này khi chỉ nghe thấy giọng nói của cô .
Giọng hát trong trẻo như giai điệu của cô như âm nhạc truyền đến tai anh . Mọi thứ về cô ấy đã khiến anh tò mò ngày hôm qua nhưng cách cô ấy gọi tên anh ra khỏi môi , đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh theo mọi cách có thể .
" Ngài Hiệp sĩ ? " Cô gọi một lần nữa nhưng không có cử động nào từ phía anh . Cô có nên lay động anh ta không ? Chờ đã , chạm vào sếp của cô ấy có thích hợp không ? Không chờ đợi ; Nó không giống như việc cô ấy chạm vào anh ấy một cách tìиɧ ɖu͙© , chỉ cần một cái chạm vào cánh tay anh ấy sẽ làm được . Cô ấy hi vọng . Bước lại gần giường anh , cô để mắt đảo qua khuôn mặt như tạc của anh . Đôi môi nứt nẻ thành một đường mỏng thẳng tắp khiến anh trông nghiêm túc ngay cả khi đang ngủ , khi nhìn thấy đường viền hàm sắc nét của anh khiến ngón tay cô co giật muốn lướt qua nó , trong khi đôi lông mày rậm tôn lên gương mặt hoàn hảo .
Cô bĩu môi dựa sát vào mặt anh , " Dù sao thì tôi cũng muốn nhìn thấy đôi mắt đó " , nhưng rồi cô thở dài thất bại vì anh sẽ không cho phép cô nhìn thấy đôi mắt xanh đại dương của anh khi anh đang ngủ . Cô cảm thấy xấu hổ khi nhìn cận cảnh anh ta , và nếu anh ta thức dậy bây giờ , anh ta có thể coi cô ấy là một phụ nữ đáng sợ .
Do dự không biết cô ấy có nên chạm vào người anh ấy hay không nhưng cuối cùng đưa bàn tay đang run rẩy của mình lên trên chiếc chăn và nhanh chóng gõ nhẹ hai lần vào nó trước khi nhanh chóng đưa tay về phía cô ấy . Cô nhìn lại khuôn mặt của anh ta chỉ để thấy anh ta vẫn ở vị trí của mình .