Tháo Hán Theo Đuổi Kiều Nương

Chương 11: Gậy thịt sắp bị kẹp hỏng

"A ô ~ đừng, đừng liếʍ nữa ~ chịu không nổi ~" Đầu lưỡi to dày của nam nhân không ngừng liếʍ láp hạ thân mũm mĩm hồng hào cùng hai cánh thịt mềm. Lưu Khuê Nguyên cẩn thận dùng lưỡi yêu thương tiểu huyệt yếu ớt của nàng, câu đến Tô Ấu Vi phóng đãng kêu da^ʍ không ngừng, thi thoảng hắn lại cắn nhẹ viên thịt nhô ra, khiến cho tiểu mỹ nhân dưới thân nhịn không được banh chân kẹp chặt đầu hắn, sảng khoái co quặp ngón chân lại. Tiểu mỹ nhân bị tìиɧ ɖu͙© chi phối mặt mày đỏ bừng, túm lấy mái đầu dưới thân không ngừng rêи ɾỉ. "A ha... đừng mà... chết mất..." Cảm giác ngứa ngáy lại thư sướиɠ từ hạ thân truyền đến, Tô Ấu Vi chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn!

Vừa liếʍ láp nộn huyệt vừa ngẩng đầu nhìn bộ dáng tiểu nương tử da^ʍ lãng, Lưu Khuê Nguyên cảm giác hai người như lại trở về những tháng ngày hạnh phúc trong núi sâu, trong lòng vui sướиɠ, đầu lưỡi to dày càng ra sức điên cuồng thọc quấy khe huyệt non nớt. Tô Ấu Vi cảm thấy mình sắp bị tra tấn đến điên rồi, kiều huyệt co rút run rẩy, mong ngóng dươиɠ ѵậŧ nam nhân nhanh thọc vào chữa ngứa cho nàng, giờ phút này nàng cũng chẳng quan tâm nổi gì nữa, chỉ biết yêu kiều mềm mại mà gọi Lưu Khuê Nguyên. "A ha ~ tướng công~ tướng công ~ mau, mau vào đi......"

Nghe thanh âm dâʍ đãиɠ sung sướиɠ kia, dươиɠ ѵậŧ Lưu Khuê Nguyên vốn đã dựng cao lại càng phình to, hắn cố ý mυ'ŧ mạnh một ngụm nữa mới nhả tiểu huyệt ra, vẻ mặt đói khát nhìn chằm chằm Tô Ấu Vi, thô tục nói: "Tiểu da^ʍ phụ! Muốn lão tử đi vào đâu? Muốn ngón tay dài của lão tử chọc phải không?!" Nói xong liền chọc một ngón tay thô ráp vào, tuy rằng da^ʍ huyệt nàng đã bị hắn cắm mở từ lâu, vốn không quá khó vào, vừa rồi hắn cũng đã liếʍ giúp nàng tiết nước, nhưng cũng đã mấy tháng không cắm vào, miệng huyệt tựa hồ lại co lại, một ngón tay của hắn mới vào đã bị nộn huyệt cắn chặt, vừa khít lại ấm nóng!

"Mẹ nó! Mấy tháng không đυ. mà đã co lại như vậy? Tay lão tử sắp bị cái huyệt da^ʍ này của nàng cắn gãy rồi!" Sợ dươиɠ ѵậŧ mình quá thô sẽ cắm nàng xuất huyết, nam nhân đành kiên nhẫn dùng tay nới huyệt, trong lòng lại vô cùng sốt ruột, cái lỗ nhỏ như vậy, bây giờ hắn còn không cắm rộng thì về sau làm sao sinh nhóc con?

"A ha...đừng chọc sâu như vậy, căng quá! Hưm a......" Nam nhân quen làm việc nặng, ngón tay vừa dày lại thô ráp, mới chọc một cây vào đã khiến da^ʍ huyệt của Tô Ấu Vi không chịu nổi, nàng không ngừng vặn mình, cắn môi oán giận.

Đáy lòng ngứa ngáy khó nhịn nhìn tiểu da^ʍ phụ, Lưu Khuê Nguyên thật hận không thể đè nàng xuống hung hăng đυ. cắm, hắn nghẹn đến mức không kìm được mắng một tiếng thô tục, rút ngón tay ra, tách hai mép thịt huyệt, ngồi xổm trên giường chậm rãi đem dươиɠ ѵậŧ chọc vào huyệt da^ʍ mềm mại. "A ha... chết mất... ô ô... đau quá... đau quá......" Dươиɠ ѵậŧ nam nhân này vẫn luôn thô to, Tô Ấu Vi chính là bị hắn cắm đến sợ mới chạy trố, chưa từng nghĩ sẽ lại bị bắt về, lần nữa bị dươиɠ ѵậŧ đâm thọc, huyệt nhỏ của nàng dù đã hơi ướt vẫn không chịu nổi, chỉ biết kịch liệt vặn vẹo mình.

Nhìn da^ʍ huyệt mỹ nhân dưới thân, nam nhân càng thêm sốt ruột chỉ muốn nhanh thọc cắm nàng, nhưng hắn thật không nỡ xuống tay với nương tử mềm mại ôn nhu này, chỉ đành cúi xuống ôm chặt nàng vỗ về, dưới thân lại hăng hái đẩy vào, còn chưa đẩy sâu, dươиɠ ѵậŧ đã bị vách thịt của nàng bóp lấy! "A... đừng...... sâu quá, hỏng rồi hỏng rồi... a ha......" Ánh mắt sáng quắc rực lửa nhìn chằm chằm kiều nương xinh đẹp, Lưu Khuê Nguyên cũng cảm thấy dươиɠ ѵậŧ sắp bị nàng nuốt mất, lối đi nhỏ hẹp hút chặt dươиɠ ѵậŧ hắn không bỏ, nam nhân chỉ có thể âu yếm hôn khuôn mặt nhỏ của nàng trấn an, "Nương tử ngoan, ha... Đào Nhi ngoan, thả lỏng chút, dươиɠ ѵậŧ ta sắp bị nàng kẹp hỏng rồi!"

Editor: Lạc Rang