Sở Hưu cùng Trương Tùng Linh ngồi xuống trong phòng khách, chỉ còn lại Trương Bách Thần không hiểu chuyện gì xảy ra.
Rõ ràng là kẻ địch, sao chỉ chớp mắt đã ngồi xuống bàn chuyện làm ăn rồi?
Trương Bách Thần vừa định nói gì đó, nhưng Trương Tùng Linh lại trừng mắt khiến hắn im lặng.
Trương Tùng Linh nhìn Sở Hưu trầm giọng nói: “Vừa rồi ngươi còn động tới người của Trương gia ta, giờ lại muốn bàn chuyện làm ăn với Trương gia? Ngươi nói đi, rốt cuộc là làm ăn gì?”
Sở Hưu lạnh lùng nói: “Mấy ngày nữa là hội đấu giá hộp báu mỗi năm một lần tại Lâm Trung Quận. Tại hạ vừa vặn biết chút nội tình, trong số hộp báu này có mấy cái ta đang cần.
Nhưng ta không phải người Lâm Trung Quận, nếu tùy tiện tham gia hội đấu giá, vạn nhất lúc đấu giá với người khác khiến người ta chú ý, không khéo lại không lấy được vật mình muốn.
Nhưng Trương gia lại khác, thân là địa đầu xà tại Sơn Dương Phủ, quý gia mỗi năm đều tham gia đấu giá, mua một số hộp báu. Cho nên ta muốn nhờ Trương gia ra tay giúp ta mua lại thứ ta muốn, sau này tất sẽ hậu tạ!”
Nói xong Sở Hưu lấy một khối tử kim lớn ra đặt lên bàn, khoảng chừng mười lượng, đổi sang bạc cũng phải mười vạn lượng.
“Đây là tiền đặt cọc.”
Nhờ Trương gia trợ giúp đấu giá là ý tưởng đột nhiên nảy sinh khi động thủ cùng Trương Bách Thần.
Những lời y nói cùng Trương Tùng Linh vừa rồi là thật, Lâm Trung Quận mỗi năm tổ chức đấu giá một lần, trong hội đấu giá cũng toàn những gương mặt quen thuộc.
Bởi vì là hội đấu giá, cho nên mọi người đều so đấu tài lực cùng quan hệ bản thân. Sở Hưu chỉ là người ngoài, y giấu trong ngực tới vài chục vạn lượng, đủ để trổ hết tài năng trong hội đấu giá. Nhưng cũng rất có khả năng làm vậy sẽ khiến người khác chú ý, gây ra chuyện ngoài ý muốn gì đó.
Nếu chỉ đơn thuần so đấu tài lực, Sở Hưu đương nhiên không sợ, dẫu sao y cũng định tiêu hết chỗ bạc này. Nhưng chỉ sợ hội đấu giá xuất hiện tình huống bất ngờ gì.
Căn cứ theo tình hình Sở Hưu được biết, hội đấu giá do vài chục thế lực giang hồ cùng tổ chức như vậy thường không sạch sẽ. Người ngoài tùy tiện tiến vào đấu giá, rất có thể chẳng còn cả người cả của.
Trương Tùng Linh nhìn Sở Hưu lấy tử kim ra, biểu cảm trên mặt rất khó nắm bắt.
Nếu người trước mặt đã định tham gia hội đấu giá Lâm Trung Quận, vậy chứng tỏ đối phương có của cải nhất định.
Dù sao đây là hội đấu giá mà vài chục thế lực tại Lâm Trung Quận đều sẽ tham gia. Những hộp báu được lấy ra đấu giá đều có nguồn gốc rõ ràng, giá khởi điểm là vài ngàn lượng, thậm chí vài vạn lượng.
Quan trọng nhất là vừa rồi Sở Hưu lấy ra tử kim.