Tiểu Tức Phụ Của Cha

Chương 3: Mộng xuân (cao H)

Hắn vội vàng mặc quần áo rồi rời khỏi giường đi đun nước cho Lâm Nguyệt. Lâm Nguyệt thấy hắn vội vàng hết đun nước rồi đổ nước lạnh đi. Cảm giác không thích ứng được vừa mới xuất hiện đã lắng xuống một chút. Dù sao thì ở một nơi xa lạ này, vẫn có người quan tâm đến mình.

Khi Nguyệt Nương tắm rửa Trang Nghiêm sẽ đợi ở bên ngoài. Sau khi nghe thấy Nguyệt Nương đã tắm xong thì hắn quay vào khiêng nước Nguyệt Nương đã dùng ra. Nam nhân này là vậy, bề ngoài có vẻ ít nói nhưng bên trong lại rất ấm áp.

_ _ _ Lâm Nguyệt tắm rửa xong xuôi thì trở về phòng, ban đầu nàng còn cho rằng không đọc H văn sẽ rất khó ngủ. Không ngờ mới chỉ nằm xuống không được bao lâu nàng đã ngủ thϊếp đi.

“Ưm, đừng mà…” Côn ŧᏂịŧ dữ tợn điên cuồng cắm rút trong đường hầm nhỏ hẹp. Nam nhân ngậm một bên bầu vυ' nàng, núʍ ѵú màu hồng nhạt đầy thịt cực kì đáng yêu. Một bên vυ' còn lại bị bàn tay to lớn của nam nhân dùng sức xoa nắn.

“Bé cưng, kẹp chặt vào, a… Thật sướиɠ.”

“Ngực của bé cưng lớn quá, thật lớn, còn có sữa nữa, thật thơm.”

Nam nhân ngậm lấy đầṳ ѵú, khi thì day cắn khi thì chậm rãi vân vê. Khi thì nắn bóp nó thành dạng hình nón để tiện hút hết dòng sữa chảy. Tiểu huyệt của nữ nhân chứa côn ŧᏂịŧ, dươиɠ ѵậŧ của nam nhân rất nhanh đã co giật bên trong nàng.

“Không được, nhanh quá… Dừng lại, a! Thích quá, ưm a, muốn được dươиɠ ѵậŧ lớn cᏂị©Ꮒ.”

“Đúng là đồ lẳиɠ ɭơ, a! Sướиɠ quá đi mất.” Nam nhân dựa vào cơ thể nàng, điên cuồng di chuyển: “A, bé cưng, kẹp chặt nào, phụ thân muốn bắn rồi.”

“Ưm…” Đột nhiên Trang Nghiêm mở bừng mắt. Nhận ra bản thân mình thế mà lại có một giấc mộng xuân hoang đường đến vậy. Trong mơ, hắn còn đè con dâu nhỏ của mình xuống dưới thân mà cᏂị©Ꮒ. Còn có sữa của con dâu, hình như cũng rất thơm, rất ngọt. Nghĩ tới đây, hắn vô thức nhấp môi. Đột nhiên hắn cứng người, sau khi định thần lại thì tát cho mình một cái, Nguyệt Nương là con dâu của mình, bản thân mình lại có ham muốn với con dâu, đúng là còn tệ hại hơn cả cầm thú. Sau khi nhắm mắt lại hắn mới nhận ra trong quần mình ẩm ướt. Hắn vội vàng thay một cái quần khác, quấn cái quần bẩn tròn như một quả bóng rồi ném vào trong góc.

Sáng sớm hôm sau Lâm Nguyệt rời giường, thấy nam nhân nọ đang giặt quần áo.

“Phụ thân, quần áo bị dơ sao? Để con giặt cho.” Lâm Nguyệt cười, muốn đưa tay nhận lấy công việc trong tay Trang Nghiêm.