13, Cảm mạo nếu như thật sự truyền nhiễm
Qυầи ɭóŧ màu đen bị vứt ở bên chân của Nghiêm Dận Xuyên, Nghiêm Dận Xuyên dựa vào tường gạch sứ, Kỉ Cẩn quỳ trên mặt đất, đầu chôn ở giữa chân hắn, tay nắm tính khí thô to cứng rắn của hắn phun ra nuốt vào.
Trang Thiếu Dục khen cậu kỹ thuật khẩu giao tốt, cậu nghĩ Nghiêm Dận Xuyên khẳng định cũng sẽ cho rằng như vậy.
Ngày đó khi với Nghiêm Dận Xuyên, đều là tư thế cậu đưa lưng về phía hắn mà quỳ trên giường, căn bản không nhìn thấy thần sắc của Nghiêm Dận Xuyên, nhưng hôm nay cậu có thể quan sát rõ ràng vẻ mặt của hắn.
Lỗ tai đỏ ửng kết hợp với tiếng thở dốc nặng nề, đôi môi bạc khẽ mở, lộ ra vẻ đặc biệt gợi cảm.
Cậu biết hiện tại Nghiêm Dận Xuyên nhất định rất sướиɠ, cậu cũng có chút động tình, dươиɠ ѵậŧ ở dưới thân đã bán cứng.
Trong hoàn cảnh như vậy làm loại chuyện này, chỉ cần lúc này có người khác tiến vào, cậu với Nghiêm Dận Xuyên lập tức sẽ trở thành người nổi tiếng ở trường học, tuy rằng có thể Nghiêm Dận Xuyên vốn đã có tiếng tăm rồi.
Nhưng càng như vậy thì càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Các giác quan của cậu tập trung cao độ, trái tim giống như sắp từ trong l*иg ngực nhảy ra ngoài.
Cậu ra sức của nuốt ngậm tính khí của Nghiêm Dận Xuyên, một tay cầm dươиɠ ѵậŧ của mình tuốt lộng.
Không biết có phải do hoàn cảnh hay không, hôm nay kɧoáı ©ảʍ tự an ủi so với lúc trước đều mãnh liệt hơn.
Không lâu sau cậu rên hừ hừ, hơi run rẩy mà bắn tinh, Nghiêm Dận Xuyên ở trên đỉnh đầu cậu còn cười khinh bỉ một tiếng.
Lại qua một lúc lâu sau, cậu chân mỏi miệng xót, Nghiêm Dận Xuyên vẫn chưa có dấu hiệu muốn bắn.
Đúng lúc này, bên ngoài phòng thay quần áo truyền đến tiếng nói chuyện phiếm, có người chuẩn bị vào tắm rửa, trong nháy mắt đó tim cậu như bay thẳng lên cuống họng.
Loại cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ khẩn trương này, làm cho da đầu cậu run lên.
Ngay khi tiếng bước chân càng ngày càng gần, Nghiêm Dận Xuyên ấn đầu của cậu đến vài cái thâm hầu, sau đó bắn tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng của cậu.
Cậu cũng không kịp phản kháng, vội vàng đứng lên.
Kết quả hai cái đầu gối đã quỳ đến mất đi tri giác, không đứng vững được nhào vào trong l*иg ngực Nghiêm Dận Xuyên.
Nghiêm Dận Xuyên vững vàng tiếp được.
Hai nam sinh đi vào nhìn thấy hành động có chút kỳ quái của bọn họ mà nhìn lại vài lần, có điều chính là quan sát Kỉ Cẩn nhiều hơn, cho đến khi chạm mắt với ánh mắt lạnh lẽo của Nghiêm Dận Xuyên, bọn họ mới vội vã thu hồi tầm mắt.
Cậu vội vàng lùi lại dưới vòi hoa sen của mình, vừa rồi bởi vì khẩn trương nên nuốt xuống hơn nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Nghiêm Dận Xuyên rồi, hiện tại hai nam sinh kia tắm ngay bên cạnh cậu, cậu cũng không có biện pháp đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhổ ra, chỉ có thể gắng gượng nuốt toàn bộ đi xuống.
Nghiêm Dận Xuyên thu hết hành động của cậu vào đáy mắt, cũng nhìn thấy đầu gối Kỉ Cẩn quỳ đến đỏ bừng.
Kỉ Cẩn rửa sạch sữa tắm trên người rồi rời khỏi gian phòng tắm, Nghiêm Dận Xuyên vốn dĩ không phải là tới tắm rửa cho nên lúc Kỉ Cẩn đi hắn cũng tắt đi vòi hoa sen đi rồi.
Bọn họ một trước một sau rời khỏi nhà tắm.
Vừa qua góc khuất, một tay cậu túm lấy Nghiêm Dận Xuyên đẩy lên tường.
Nghiêm Dận Xuyên không phản kháng, rũ mắt nhìn cậu.
Cậu híp mắt cười nói: "Nghe nói truyền nhiễm cảm mạo cho người khác chính mình sẽ khỏi, tôi còn chưa thử qua nha."
Không đợi Nghiêm Dận Xuyên nói cái gì, cậu trực tiếp đi nhón chân hôn lên môi hắn.
Dùng lưỡi cạy mở răng Nghiêm Dận Xuyên dò xét đi vào, cùng hắn hôn một nụ hôn nhiệt liệt.
Chẳng qua cậu không hôn bao lâu, điểm đáo vi chỉ* cậu vẫn là hiểu đạo lý này.
*Hành động hành vi: làm ra động tác nhỏ, làm cho đối tượng hiểu được ý đồ của bạn hoặc là hướng dẫn đối tượng hành vi kế tiếp.
Kỉ Cẩn cười rời đi rồi, Nghiêm Dận Xuyên nhìn bóng dáng cậu rời đi đột nhiên nhíu mi, bởi vì hắn nhớ ra vừa rồi Kỉ Cẩn nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn hình như còn chưa súc miệng.
Ngày hôm sau tỉnh dậy cậu phát hiện cảm mạo của cậu đã tốt lên rất nhiều, chẳng qua cậu cảm thấy là nhờ uống thuốc.
Buổi chiều cậu đến sân bóng rổ, nhìn một vòng cũng không thấy Nghiêm Dận Xuyên.
Cậu không hiểu Nghiêm Dận Xuyên nhiều, nhưng hiểu biết duy nhất của cậu chính là tên mặt chết vô cùng đam mê bóng rổ, tình huống bình thường sẽ không nghỉ tập, lại nói bọn họ sắp thi đấu rồi, hiện tại mỗi ngày đều là huấn luyện.
Cậu cố ý đến hỏi nam sinh có quan hệ tạm ổn với Nghiêm Dận Xuyên, người nọ nói Nghiêm Dận Xuyên bị cảm nên không đến.
Cậu vừa nghe liền vui vẻ.
Lúc này Trang Thiếu Dục đi đến phía sau cậu, tầm mắt đầu tiên là dừng ở trên người nam sinh kia sau đó lại nhìn cậu: "Tán gẫu chuyện gì vậy? Cười vui vẻ đến vậy."
Cậu vòng qua phía trước nam sinh trả lời: "Không có nha, chỉ tùy tiện nói chuyện chút."
Cậu cũng không thể để Trang Thiếu Dục biết cậu đang hỏi chuyện Nghiêm Dận Xuyên, không thể để Trang Thiếu Dục cảm thấy cậu tam tâm nhị ý*.
*Tâm trí nghĩ thế lại vừa nghĩ thế kia, mô tả sự thiếu quyết đoán hoặc ý chí không kiên quyết.
Trang Thiếu Dục híp mắt, sau đó khoác vai cậu nói: "Đi, đi chơi bóng với anh." =))
Cậu ngoan ngoãn đi theo Trang Thiếu Dục tới sân bóng.
Trang Thiếu Dục thừa dịp không ai chú ý bóp nhẹ vành tai của cậu, giọng trầm thấp nói: "Tiểu hồ ly, hiện tại dám ở dưới mí mắt tôi quyến rũ nam nhân khác?"
Cậu cười nói: "Thiếu Dục ca ca đang nói cái gì vậy, sao em có thể quyến rũ người khác chứ, em chỉ thích anh thôii."
Trang Thiếu Dục hừ lạnh một tiếng, không mặn không nhạt nói: "Buổi tối cùng nhau ăn cơm."
Cậu có chút đăm chiêu.
Không nghe thấy cậu trả lời, Trang Thiếu Dục hạ mắt nhìn cậu: "Sao vậy, có hẹn rồi?"
Cậu cười nói: "Đương nhiên không có, ca ca anh ở chỗ em vĩnh viễn được ưu tiên, em chỉ là đang nghĩ có nên quay về mặc nội y lần trước chuẩn bị nhưng không dùng tới hay không."
"Ca ca, chúng ta khẳng định không phải đơn thuần ăn cơm chiều, đúng không?"
Trang Thiếu Dục cười một tiếng: "Em nói xem? Dù sao thì cũng không thể để em phí công chuẩn bị nội y."
Ngày đó buổi tối cũng không biết là cậu mặc nội y tình thú rất gợi cảm, hay là Trang Thiếu Dục với cậu thực tủy biết vị*, tóm lại là Trang Thiếu Dục đè nặng cậu rồi thao tới nửa đêm.
*Hương vị của tủy rất vừa miệng, ăn rất ngon, sau này muốn nếm nếm lại lần nữa. Chỉ sau khi thử qua một lần vẫn muốn thử lại lần nữa.
Hơn nữa không giống với lần đầu tiên ôn nhu, vừa tàn bạo vừa mãnh liệt, thao đến cậu không khép được chân, ngày hôm sau xuống giường chân đều phát run.
Cậu chống hai tay lên bồn rửa mặt nhìn bộ dáng chính mình trong gương, suy sút do buông thả du͙© vọиɠ quá độ.
Hai mắt cậu đỏ hồng do hôm qua khóc, môi sưng đỏ là vì tối hôm qua bị hôn, hai đầṳ ѵú hiện tại cũng vẫn còn vừa hồng vừa sưng, trước ngực còn có vài dấu răng, tất cả đều là Trang Thiếu Dục cắn.
Dấu vết trên người thì càng không cần nói đến, chắc hẳn hiện tại hậu huyệt vẫn đang sưng vù.
Đây là lần làʍ t̠ìиɦ kịch liệt nhất từ trước tới nay, cậu thật là xem thường Trang Thiếu Dục rồi, lần trước cậu còn tưởng rằng Trang Thiếu Dục tính năng cũng chỉ có thế, hiện tại xem ra người ta mạnh mẽ chết đi được, cậu thấy chính mình có hơi không chịu nổi.
Lúc này Trang Thiếu Dục cũng ngáp đi vào phòng tắm, nửa híp mắt tóc rối loạn, để lộ ra một loại gợi cảm biếng nhác.
Trang Thiếu Dục dựa đầu vào vai của cậu, hai bàn tay vòng qua eo cậu không an phận mà vuốt ve, giọng nói còn mang theo khàn khàn mới rời giường: "Buổi sáng có tiết không?"
Cậu thấy hơi nhột, chỉ là trốn không thoát được, chỉ có thể cười nói: "Em có tiết."
"Được rồi, tôi còn muốn một trận vận động sáng sớm đây."
Trang Thiếu Dục Tay của đã đến trước ngực cậu, bắt đầu vuốt ve kɧıêυ ҡɧí©ɧ núʍ ѵú cậu.
Cậu hơi thở dốc, trên đầṳ ѵú truyền đến cảm giác đau nhói tên dại, vừa thoải mái vừa khó chịu.
"Ca ca, anh tối hôm qua anh mãnh liệt như vậy, chân em hiện tại đều nhũn cả rồi, lại nữa em chịu không nổi."
Trang Thiếu Dục cười nói: "Chỉ vậy mà chịu không nổi rồi?? Không phải nói muốn ép khô tôi sao, em như vậy ép không nổi đâu."
"Vậy em rèn luyện nhiều hơn."
Trang Thiếu Dục xoay người cậu lại để cậu đối mặt với mình: "Tìm ai rèn luyện?"
Hai tay cậu vòng qua cổ Trang Thiếu Dục, cười nói: "Đương nhiên là rèn luyện với ca ca."
Trang Thiếu Dục cũng cười, cúi đầu kề sát môi cậu chậm rãi nói: "Tiểu hồ ly cậu thật biết quyến rũ người khác."
Cậu chủ động hôn lên, cùng Trang Thiếu Dục hôn nồng nhiệt.
Sáng sớm nam sinh khí huyết có chút nhiều, tình cảm mãnh liệt mà hôn lưỡi kết quả là Trang Thiếu Dục cứng rồi, muốn cắm cúc hoa của cậu.
Nhưng tối hôm qua làm đi làm lại hiện tại cậu thật sự chịu không nổi, cho nên cậu chỉ có thể hy sinh miệng giúp Trang Thiếu Dục xuất ra.
Trang Thiếu Dục còn cẩn thận giúp cậu lau đi tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn trên mặt cậu, sau đó nói: "Đợi tôi tắm rửa một chút, tôi đưa em đến trường."
Cậu gật gật đầu, đi ra ngoài ngồi vào trên giường chơi di động.
Phòng tắm của khách sạn này toàn bộ là thủy tinh trong suốt, mặc dù có hơi nước, nhưng vẫn là có thể thấy bên trong vô cùng rõ ràng.
Nhìn Trang Thiếu Dục ở bên trong tắm rửa, cậu đột nhiên nổi lên suy nghĩ xấu xa, lấy điện thoại ra chụp một tấm phòng tắm, chỉ là như vậy nhìn ảnh chụp hình như cũng không thể chứng minh cái gì, cậu liền đổi sang camera trước, đưa điện thoại ra xa trước mặt mình, sau đó chụp lại mặt mình với Nghiêm Dận Xuyên đang tắm rửa bên trong.
Cậu còn chụp đến dấu răng trên xương quai xanh của mình, như vậy người sáng suốt thấy ảnh chụp đều có thể nhìn ra bọn họ khẳng định là vừa làʍ t̠ìиɦ xong .
Ha ha.
Cậu nhìn thấy bức ảnh này mãn liền cười thỏa mãn.
Tìm một cơ hội nặc danh cho Cố Trạch Tây, không biết cậu ta sau khi nhìn thấy tâm trạng sẽ như thế nào?
Cậu càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn.