Tô Kiều định chế tác một vỏ bảo vệ cấp ba quy mô lớn, bởi vì mô hình cơ bản nhất chỉ có giá 120.000 khối năng lượng.
Sở dĩ Tô Kiều mua vỏ bảo vệ là bởi vì chức năng ẩn giấu của nó, nếu không, một ngày nào đó cô sẽ trồng ra một ốc đảo cỏ xanh tươi tốt, sau đó quân đội Quân khu Liên bang ập đến, cưỡng chế trưng dụng, sợ rằng cô cũng bị bắt vào phòng thí nghiệm.
Ngoài ra, cô còn bí mật trồng một số cây giống ở khu ba trong những ngày này, và dự định sẽ trồng một số loại cây trên khắp Hắc Tinh mười hai vực để chuyển hướng sự chú ý về cô..
Quy tắc đầu tiên của sự sống còn trong tận thế là trưởng thành một cách đáng sợ, và sống một cách ngoan cố.
Tô Kiều đặt mua vỏ bảo vệ, thanh toán tiền đặt cọc và 3 ngày sau sẽ nhận được hàng.
Khác với tưởng tượng, hình dạng của lớp vỏ bảo vệ tinh tế là một con robot nhỏ thông minh, chỉ cần đem con robot trồng xuống là có thể mở được lớp vỏ bảo vệ.
Sau khi nhận được vỏ bảo vệ, Tô Kiều thấy 100.000 khối năng lượng nguyên thạch đã được tự động trừ đi từ tài khoản A Tu La, và số dư tài khoản chỉ có 20.000, nghèo rớt mồng tơi nha.
Chiều hôm đó, cô ngồi tinh hạm đến ốc đảo, trồng một con robot nhỏ, bật chế độ che chắn bảo vệ, toàn bộ ốc đảo biến mất khỏi tầm mắt ngay lập tức, nhìn từ trên không trung, nó chỉ là một sa mạc.
Hơn nữa, con robot nhỏ được gắn với một thiết bị kết nối cá nhân và cô có thể điều khiển nó từ xa. Tô Kiều vẫn rất hài lòng với công nghệ đen của tinh tế.
Cô bật chức năng che giấu và bảo vệ, và thấy các hình minh họa thực vật đã hấp thụ bức xạ liên tục trong vài ngày qua, và mở ra các loài mới.
Sách Bách thảo đã được mở khóa:
Cỏ xanh 10 giá trị bức xạ
Cây tùng, cây bạch dương 1.000 giá trị bức xạ
Cây đào, cây lê 5.000 giá trị bức xạ
Cây dương vàng, xương rồng bà 10.000 phóng xạ giá trị
Các loài còn lại chưa được mở khóa.
Giới hạn thu thập bức xạ trong sách bách thảo là 15.000.
Bức xạ do thu thập được đổi lấy cây dương vàng cùng xương rồng bà. Tô Kiều trồng dọc theo bên ngoài phòng gió cát ăn mòn ốc đảo, sau đó cười tủm tỉm trở về căn cứ.
Khu chín của Hắc Tinh mười hai vực
“Tích ——phát hiện thấy có một khu vực nghi ngờ khu an toàn cách 50 km về phía đông bắc, và nồng độ bức xạ dày đặc đã được phát hiện và phân tích."
Dưới đáy vực thẳm, bị bao phủ bởi lớp sương mù bức xạ dày đặc, một người đàn ông mảnh khảnh, khuôn mặt tuấn tú đang nằm trong túi khí đã bị bào mòn và biến dạng, cơ thể anh phủ đầy bức xạ đen, cơ giáp trên cánh tay tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Ánh sáng ấy đã bảo vệ trái tim của người đàn ông.
“Quá trình phát hiện đã kết thúc, và giá trị bức xạ là 0 ở khoảng cách 50 km về phía đông bắc.” Cơ giáp nhân nói một cách kinh ngạc.
Đồng thời hệ thống cảnh báo vang lên: "Cảnh báo, năng lượng sắp cạn kiệt, cảnh báo, năng lượng sắp cạn kiệt. Cảnh báo, bức xạ đã đạt mức cao kỷ lục, cảnh báo, bức xạ đã đạt mức cao kỷ lục". "
Người đàn ông bị bức xạ đen bào mòn bất tỉnh lúc nào không hay.
“Đóng cơ giáp và chạy hết tốc độ 50 km về phía đông bắc.” Ánh sáng của cơ giáp trên cánh tay mờ đi, “Tu, sống sót.”
Cơ giáp được đóng lại, túi khí màu đen dùng hết năng lượng cuối cùng, xuyên qua khu vực bức xạ nồng độ cao, đi về phía ốc đảo sa mạc, giống như sao băng lặng lẽ xẹt qua lớp vỏ bảo vệ tầng thấp, chìm vào trong hồ đen.
Trong màn đêm tĩnh mịch, trong lớp phủ bảo vệ, cỏ xanh và cây si chồi non mới mọc vui vẻ, phát ra từng chùm đốm sáng xanh gần như trong suốt, thanh tẩy tia xạ đen dưới đáy hồ.
Vì mua được vỏ bọc bảo vệ, Tô Kiều tiến thêm một bước tới giấc mộng kiếp trước, càng ngày càng có động lực, nhưng bọn họ đã đào hết năng lượng nguyên thạch dưới đáy vách núi ở khu ba. Tô Kiều và đội ngũ của Ali đại thúc đi ra ngoài nửa ngày, cũng không có thu hoạch được gì.
Tô Kiều bắt đầu tập trung vào việc săn lùng và gϊếŧ chết những dị thú.
Trong Hắc Tinh mười hai vực, việc thu thập năng lượng nguyên thạch chủ yếu được thực hiện bởi những tán nhân và các đội nhỏ. Những người có sức mạnh sẽ chọn tham gia vào chiến đội trong vùng này.
Các khu vực khai thác nơi tập trung năng lượng nguyên thạch đều nằm trong tay của quân khu và công hội, vì sự bình yên của Hắc Tinh mười hai vực, quân khu và công hội cũng sẽ đem chiến đội của mình phân chia ra, chủ yếu là hai đội lưu vong trong khu an toàn Tô Kiều ở là Chiến đội Tham Lang và Chiến đội Lưỡi hái.
“Dù là chiến đội Tham Lang hay chiến đội Lưỡi Hái, đằng sau họ đều có lực lượng hỗ trợ.” Ali đại thúc chế nhạo khi hút điếu thuốc điện tử, “Phía sau Tham Lang là Quân khu liên bang, và đằng sau Lưỡi Hái là các gia tộc hào môn thành lập, năm nay quân khu cùng công hội đánh nhau đến chết đi sống lại, những người lưu vong như chúng ta là kẻ chịu thiệt. "
"Đúng vậy, nghe lời của đại thúc các ngươi nói, chúng ta hãy tiết kiệm một ít tiền sống cuộc sống an nhàn. Đừng nghĩ tới việc gia nhập đội ngũ." Lão mù rèn búa gãy chân cười khổ, "Ta cùng Ali tiến vào chiến đội, gần như đã cống hiến tất cả cuộc sống của mình ở đó. "
Tô kiều buổi chiều không đi ốc đảo, đi tới chỗ lão mù lấy dụng cụ bếp, tình cờ thấy đội ngũ đang họp.
"Trong khu an toàn, chúng ta cùng lắm chỉ có thể sống được mười năm. Mộc Dao vẫn còn trẻ, còn có Matthew và Heiwa. Đời này cứ như thế sao?" Mộc Đan sắc mặt khó coi mà nói.
"Đúng vậy, vào chiến đội mỗi tháng đều có trợ cấp, còn có thưởng khi tham gia tiêu diệt dã thú. Tôi cũng muốn mua một cái bảo hộ hạng nhất, để cho bà nội và mọi người ở trong đó, cho dù không rời khỏi Hắc Tinh mười hai vực, chúng ta không thể cứ sống như thế này. "Mộc Dao lập luận.
“Tô Kiều, cậu đến đúng lúc. Anh em Mộc gia muốn tham gia chiến đội, Ali đại thúc không cho, cậu tới nói một câu.” Matthew nhìn thấy Tô Kiều thì nhanh chóng vui vẻ kéo cô lại.
“Kiều Kiều, cậu đến rồi? Máy xay thịt mà cô muốn, bếp nướng, bếp lò và cuốc, tôi đã làm chúng cho cô." Ông lão mù mỉm cười khi nhìn thấy Tô Kiều, và bày ra một đống những thứ như thể chúng là báu vật.
Tô Kiều nhìn nhìn, quả thật rất giống đồ của kiếp trước, cô hài lòng gật đầu, trả cho ông lão mù 200 khối năng lượng nguyên thạch.
“Không tồi, đại thúc mù thật lợi hại.”
“Tôi chỉ lấy công, đưa cho tôi 100 khối là đủ.” Ông lão mù nghe được lời khen ngợi, với nụ cười tươi trên khuôn mặt, đếm một nửa số khối năng lượng nguyên thạch trên bàn tay thô ráp và nứt nẻ của mình, rồi nhét chúng lại cho Tô Kiều.
“Cầm lấy đi, tôi sẽ sớm gia nhập chiến đội, không đáng tiền.” Tô Kiều cười nhẹ, đưa năng lượng nguyên thạch, nhìn hai anh em Mộc Dao và Mộc Đan, nói: “Các người định tham gia chiến đội nào? "
Mộc Đan Mộc Dao kinh ngạc một lát, lắp bắp nói: "Chiến đội Tham Lang, phúc lợi của đội bọn họ cao, nghe nói rất khí thế, trung thành."
“Vậy thì chiến đội Tham Lang đi.” Tô Kiều gật đầu, dựa vào Quân khu liên bang thì tốt hơn là dựa vào gia tộc hào môn.
Tô Kiều gia nhập chiến đội chỉ vì muốn dựa vào gốc cây to để tận hưởng bóng mát, cô mới biết được rằng những người sống rải rác (tán nhân) đều bị cấm vào các khu năm đến khu chín. Mỗi lần tiến vào đều phải nộp thuế.
"Nếu Kiều Kiều đi, thì tôi cũng đi."
“Tôi cũng đi.” Matthew và Heiwa đều nói.
“Vớ vẩn.” Ali đại thúc vội dậm chân, dùng điếu thuốc dài gõ vào đầu Heiwa và Matthew rồi nói: “Hai người đi thì sẽ chết. Không được phép đi.”
"Heiwa và Matthew không được phép đi. Đi sẽ kéo tôi xuống. Các người đi theo Ali đại thúc để thu thập năng lượng nguyên thạch và đợi cho đến khi sức mạnh tăng lên." Tô Kiều bình tĩnh nói.
Hai người ủy khuất nhìn Tô Kiều, biết thực lực không đủ, liền không nói nữa.
“Tô Kiều, cô thực sự đi chiến đội à?” Chú Ali thở dài hỏi.
“Ừ, tôi muốn bắt gϊếŧ dị thú, Ali đại thúc, người biết Liên Bang chính phủ và công hội tại sao lại thu thập năng lượng nguyên thạch cấp cao không?”
Tô Kiều đến tinh tế đã được nửa tháng, dần dần ý thức được năng lượng nguyên thạch, đặc biệt là năng lượng nguyên thạch cấp cao, không đơn giản như việc lưu thông tiền tệ, kiếp trước, dị năng giả đều tu luyện dựa vào tinh hạch trong cơ thể tang thi, năng lượng nguyên thạch tinh tế tất nhiên công dụng nhiều hơn.