Gả Huynh

Chương 1

"Hức hức....ca ca nhẹ một chút...."

Trong mắt Ngu Thủy Duyệt đọng nước mắt, một bên chân rơi xuống tấm lụa đỏ trên giường hơi banh ra.

Tiểu huyệt đỏ hồng không chút che dấu lộ ra trước mặt Ngu Nguyên Hoa, dưới anh nhìn chăm chú của hắn không ngừng rỉ nước.

Cặp ngực nàng được quấn lụa đỏ xung quanh, nhũ thịt vì vậy mà bị đè ép, vừa trắng vừa bự. Đầṳ ѵú hồng hồng xinh xắn dựng thẳng.

Ngu nguyên Hoa vỗ nhẹ một cái lên miệng huyệt đang rỉ nước của em gái nói: "Đã biết sai chưa?"

Lòng bàn tay thô ráp cọ qua miệng huyệt mềm mại kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho Ngu Thủy Nguyệt run rẩy một trận, cơ thể bị lụa đỏ bọc cứng ngắc khiến nàng không thể động đậy.

"Biết, biết rồi ạ.....muội không nên đi du hồ cùng với công tử của Đỗ gia....hức hức, ca ca mau vào đi."

Tiểu huyệt bị hắn nghịch đến không ngừng chảy nước, bên trong vội vàng co rút, tiểu huyệt gấp gáp muốn được côn ŧᏂịŧ lớn lấp đầy.

"Biết sao còn đi?" Ngu Nguyên Hoa cầm lấy cây lược này thường nàng hay dùng chải đầu để trên bàn trang điểm của nàng.

Cánh mũi của hắn đột nhiên đè lên hạt đậu nhỏ của Ngu Thủy Nguyệt, lập tức khiến nẫng kí©ɧ ŧɧí©ɧ kêu gào một trận.

"Là ca ca không thỏa mãn được muội sao, vội vàng tìm nam nhân khác thế à?"

Ánh nến mờ nhạt vẫn không khiến cho gương mặt nhu hòa của hắn mờ đi được, ngược lại càng có cảm giác vô tình hơn.

Trong đầu Ngu Nguyên Hoa đều là hình ảnh lúc sáng Ngu Thủy Nguyệt cùng Đỗ Tu Tề cười đùa vui vẻ, động tác xuống tay của hắn lại càng thô bạo thêm.

"Ưʍ...ca ca...muội sai rồi, huynh nhẹ một chút....muội chịu không nổi." Sắc mặt Ngu Thủy Nguyệt ửng đỏ, đôi mắt ướt đẫm nhìn Ngu Nguyên Hoa, trong mắt tràn đầy vẻ cầu xin được người khác khoan dung: "Hức hức...ca ca đừng mà..."

Lược bính bị Ngu Nguyên Hoa đẩy vào trong tiểu huyệt của nàng, tiểu huyệt từng ăn qua côn ŧᏂịŧ không chút cố gắng nuốt hết thứ đồ vật thon dài này vào trong.

Cổ tay hắn khẽ nhúc nhích, lược bính lập tức động đậy bên trong cơ thể Ngu Thủy Nguyệt, răng lược nhòn nhọn ở bên trong tiểu huyệt chọc tới chọc lui cọ vào thịt huyệt mềm mại khiến cho Ngu Thủy Nguyệt vừa sướиɠ vừa đau.

"Ca ca....đừng mà....ca ca...." nàng sợ nha hoàn gác đêm ở ngoài nghe được nên chỉ dám rên nhỏ.

"Ngày mai còn đi nữa không?" Ngu Nguyên Hoa hỏi ngà, hắn nghe nói Đỗ Tu Tề ngày mai lại muốn hẹn nàng ra ngoài.

"Không, không đi nữa....." Ngu Thủy Nguyệt khóc lóc lắc đầu, nước mắt chảy dọc xuống gương mặt đáng thương thấm ướt toàn bộ gối đầu bên dưới: "Đánh chét muộn cũng không đi..."

"Không, muộn muốn đi mà." Ngu Nguyên Hoa nói.

Ngu Thủy Nguyệt không thấy mặt hắn cũng không có cách nghe thấy trong giọng nói của hắn rốt cuộc là châm chọc hay thật sự muốn cho nàng đi.

Tóm lại cứ tỏ lòng trung thành trước là chắc chắn không sai.

"Không đi, ca ca muội không đi đâu." Ngu Thủy Nguyệt biết rõ hắn thích gì. "Tiểu huyệt của Duyệt Duyệt vẫn còn đang muốn ca ca đi vào nữa."

Tiểu huyệt đỏ hồng đang ngậm lược đối diện với Ngu Nguyên Hoa.

"Ca ca mau vào đi...." Ngu Thủy Nguyệt nói "Mau đến làm Duyệt Duyệt đi."

Nàng cọ cọ đầṳ ѵú lên cánh tay Ngu Nguyên Hoa lấy lòng: "Ngực Duyệt Duyệt trướng quá, muốn ca ca hút...."

Tiểu thư Ngu gia chưa từng sinh con mà lại có thể tiết ra sữa.

Bí mật này chỉ có hai anh em biết, Ngu Thủy Duyệt nghi ngờ sữa này là do ca ca mình hút ra.

Nhưng giọt sữa màu trắng từ trong núʍ ѵú chảy ra, chảy đến vải lụa đỏ, trong chớp mắt đã thấm hết vào vải.

"Ca ca....hút sữa của Duyệt Duyệt đi...." Nàng cố gắng nâng cặp ngực lên trước mặt Ngu Nguyên Hoa, đầṳ ѵú phấn hồng đang rỉ sữa xuống bên dưới.

Ngu Nguyên Hoa xoa đỉnh đầu đen nhánh của nàng, cuối cùng bên dưới ánh mắt cầu xin của nàng hắn cũng đại phát từ bi mà cúi xuống ngậm lấy núʍ ѵú của nàng.

Môi lưỡi ấm nóng bao lấy đầṳ ѵú khiến cho Ngu Thủy Duyệt không nhịn được mà bật ra tiếng rêи ɾỉ, sau đó càng đẩy sâu ngực mình vào miệng ca ca hơn.

Hắn nuốt lấy toàn bộ ngực nàng, bây giờ trong phòng chỉ còn lại âm thanh liếʍ mυ'ŧ chùn chụt.