Vợ Cũ Ngoan Hiền Thay Đổi Rồi

Chương 189: Thái sư thúc chỉ dạy

Cho đến khi Nam Mẫn đi đến gần, Tư Triết mới nhận ra người trước mặt.

“Sao thế, tôi nhuộm tóc thôi mà không nhận ra hả?”

Nam Mẫn nói nhẹ một câu, hôm nay ăn cơm cùng nhân viên trong công ty mình, khác với tiệc tùng, cô ở nhà tắm rửa rồi để mặt mộc đi đến, tóc cũng được sấy khô tự nhiên, để thả dài lệch sang một bên.

Hiệu ứng ánh sáng của nhà hàng Thực Vị nổi tiếng là cực tốt, có thể sánh được với hiệu ứng ánh sáng đèn phát trực tiếp của những người nổi tiếng trên mạng.

Dưới ánh đèn, mái tóc của Nam Mẫn rực rỡ như hoa hồng, làn da trắng nõn như trứng gà bóc, thực sự là môi đỏ răng trắng, làn da như ngọc, càng nổi bật giữa đám bà cô già trang điểm lòe loẹt như yêu tinh.

Đôi mắt Tư Triết dán chặt vào Nam Mẫn, khuôn mặt điển trai toát ra vẻ ngốc nghếch, khẽ há miệng: “Thái…”

“Suỵt”, Nam Mẫn ngăn cậu ta: “Gọi là chị”.

Tư Triết mím môi, lập tức thay đổi: “Chị!”

Sư phụ đã từng nói với cậu ta, phải giữ bí mật thân phận truyền nhân Đinh thị của Nam Mẫn, không được để người ngoài biết, ở bên ngoài cũng không được tùy tiện gọi thái sư thúc.

Gọi tiếng “chị” xong, cậu thiếu niên mới hoàn hồn, cậu ta lắc đầu, nhe hàm răng trắng, hơi xấu hổ nói: “Vừa nãy em không nhận ra chị, còn tưởng là cô bé nào cơ”.

“Ha ha ha…”

Một tràng cười như chuông bạc từ trong đám yêu tinh vang lên, nữ thiết kế hơn ba mươi tuổi nói: “Cậu em, năm nay tổng giám đốc Nam của chúng ta mới sắp hai mươi năm tuổi, đương nhiên là cô bé rồi”.

Sau đó lại ghé đến hỏi: “Cậu bao nhiêu tuổi, chắc không phải chưa đầy mười tám tuổi chứ?”

Lại một tràng cười vang.

Tư Triết bị đám nữ yêu tinh trêu chọc đến mức mặt đỏ tía tai, ngước mắt nhìn Nam Mẫn, khẽ nói: “Tôi đã hai mươi tuổi rồi!”

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

“Mới hai mươi thôi à, nhỏ quá, chẳng trách khuôn mặt búng ra sữa…”

Đám nữ yêu tinh nói, ngón tay sơn móng đỏ sắp lướt trên khuôn mặt của Tư Triết, bị Nam Mẫn vỗ đập một cái: “Tối nay cậu ta là đầu bếp chính, dạ dày của các cô đều nằm trong tay của cậu ta đấy, phải kính trọng đầu bếp”.

Mọi người nghe vậy mới dừng lại, dù sao đắc tội với ai thì cũng không được đắc tội với người nhà bếp, lỡ như cậu ta bỏ thuốc độc, nhổ nước bọt vào trong thức ăn thì sao?”

Nam Mẫn kéo tay của Tư Triết vào phòng bếp: “Đi, để tôi xem tối nay cậu muốn làm món gì”.https://truyenapp.online/

Tư Triết nhìn cổ tay của mình, hơi ngẩn ngơ chốc lát, dường như có dòng khí nóng trực tiếp từ bụng lan lên mặt, cháy đến tận mang tai, vừa nãy mặt đỏ vì cáu giận, bây giờ là vì xấu hổ thực sự.

Nam Mẫn không phát hiện ra chỗ nào không đúng, vừa vào phòng bếp đã tự động buông tay cậu ta, trò chuyện vài câu với Đinh Danh Dương đang nấu ăn, xem xem đồ ăn tối nay.

“Tiểu Triết, ngây ra đó làm gì? Vừa hay thái sư thúc của cậu đến, còn không mau bắt tay vào làm đi, để cô ấy xem?”

Đinh sư phụ thực sự hận sắt không thành thép, bình thường tên nhóc này rất nhanh nhẹn, sao vừa gặp thái sư thúc, vẻ nhanh nhẹn hoạt bát liền vứt hết đi đâu rồi?

“Vâng vâng, được”.

||||| Truyện đề cử: Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu) |||||

Lúc này Tư Triết mới hoàn hồn, chân tay luống cuống nhận lấy cái muôi xào từ tay sư phụ, đảo hai cái, kết quả suýt đảo rau ra ngoài, hoang mang bất an.

Hỏng hết rồi!

Đinh Danh Dương đúng là không nhịn được nhìn tiếp, chỉ muốn đạp một cái, ở bên cạnh dạy bảo cậu ta vài câu.

Nam Mẫn nói vào đúng lúc: “Được rồi, đừng mắng nữa, e là Tiểu Triết bị đám rắn độc mãnh thú vừa nãy dọa sợ rồi”.

Rồi lại cười nói với Tư Triết: “Bên ngoài có rất nhiều nữ yêu tinh, con trai khi ra ngoài, tuyệt đối phải học cách bảo vệ bản thân, đừng để mặc cho người ta dụ dỗ, biết chưa?”

“Tư Triết ngoan ngoãn gật đầu, trả lời chắc như đinh đóng cột: “Biết rồi! Em sẽ không thế đâu!”

Đúng là cậu bé ngoan.

Nam mẫn dịu dàng cười, chỉ dạy cho cậu ta vài câu, trong sự hướng dẫn nhẹ nhàng, Tư Triết nhanh chóng tìm lại được nhịp độ của mình, làm một cách thuần thục.

Đinh Danh Dương ở bên cạnh nhìn, vốn còn toát mồ hôi thay học trò, sau đó lại thấy thú vị.

Sư thúc dạy Tiểu Triết kiên nhẫn hơn nhiều so với thời dạy ông ấy năm đó, nói chuyện cũng dịu dàng tỉ mỉ, chẳng lẽ cách thế hệ thì thân thiết hơn?



Trong bếp náo nhiệt, bên ngoài còn náo nhiệt hơn.

Đa số các nữ thiết kế đều là quý tộc độc thân, khi điên lên thì đúng là điên thật, rượu Tây, rượu vang, bia thì phải cạn cả chai, vừa ăn vừa uống, khoác vai nhau hát hò.

“Hãy để mình là một nửa của nhau, sống thật vui vẻ hạnh phúc, trên chiếc xe ngựa cùng nhau đi khắp nhân thế, đối tửu cầm ca, hát lên niềm vui trong tim, sống thật ý nghĩa, trân trọng từng khoảnh khắc tuổi thanh xuân…”

Nam Mẫn ngồi trên vị trí chủ nhà, cắn hạt dưa, yên lặng nhìn bọn họ điên cuồng, lắc nhẹ đầu theo lời ca của họ.

Một lúc sau, có một bóng hình đi vào, Phó Vực vừa bước vào cửa, thì đã nhướn đôi mắt hoa đào: “Ôi, náo nhiệt thật đấy”.

Ái Mã, nhà thiết kế đang đứng trên ghế hát rất nhiệt tình quay đầu, vừa nhìn thấy soái ca, suýt nữa ngã từ trên ghế xuống, cô ta uống say, trong đầu toàn là “Hoàn Châu Cách Cách”, vừa nhìn thấy Phó Vực, lập tức đưa tay Nhĩ Khang ra: “Tử Vy, đừng đi”.

Phó Vực giật khóe miệng: “…”

“Phụt”, mọi người bị cảnh hài hước này khiến suýt nữa cười phụt cả nước.