Nhân Đạo Độc Tôn Xuyên Không Đi Bán Nón Xanh

Chương 9: Từ Mẫn Quân (3)

“Ca ca… ta không biết.. chỉ là ta thấy nếu đưa vào trong sẽ rất thoải mái a…” – Cái mũi xinh xinh nàng cố gắng đưa tới cơ thể nam nhân, cố gắng hít lấy hít để, cảm nhận từng vị ngọt mồ hôi trên cơ thể Sâm Ly

“Ồ, hoá ra.. con đĩ này vẫn là bộ dạng ngây thơ sao? Vẫn không biết mình đang làm gì? Nhưng? Tại sao nàng lại cảm thấy ghê tởm với vị sư huynh ruột của mình?” – Sâm Ly thầm nghĩ trong lòng một hồi lâu, lại nhìn vào đôi mắt Từ Mẫn Quân, ánh da đỏ mật hồng hào vẫn còn đang hồn nhiên chã hiểu mình đang làm gì?

“Không lẽ thật sự là do Mê Tình Dược?”

“Aa.. hừ hừ… ca ca… mau nhấp, ta sướиɠ…” – Nàng thở hổn hển cắn cắn vành tai hắn, hai bàn tay quàng sau cổ vẻ mặt dâʍ đãиɠ vô cùng

“Cái bồn chứa tinh này thật hư a” – Bất chợt hắn đột nhiên vùng dậy, ẳm nàng lên trên cao. Thân thể lực lưỡng lấy hai bàn tay bế nàng lên, tông mạnh ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố vào trong cái lỗ l*и bé xíu của nàng

“Phạch Phạch… cái l*и của ngươi muốn gϊếŧ ta sao? Mẹ ơi sướиɠ…”

“Ahh… Ca ca… tét l*и muội… muội chết mất… sướиɠ chết mất thôi… hừ…” Thân thể nhỏ nhắn 1m6 coi vậy mà bị tên điên này nhấc bổng lên, dùng sức của một người đàn ông dập ầm ầm vào cửa l*и, chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả

Khiến nàng một mực muốn điên lên, xém tí xíu là ngất đi vì sướиɠ.

Từ Lãm vẫn đứng im đó, há hốc mồm nuốt nước bọt xuống dưới.

“Ahhh… muội muội… ta cũng sướиɠ.. a…” – Hắn sốc nhanh dần từ đôi bàn tay nhầy nhụa của mình

Cô nàng nhoẻn miệng cười với hắn cùng với ánh nhìn dâʍ đãиɠ vô cùng khiến hắn sôi máu cực độ, lại hướng mắt về Sâm Ly đón nhận từng cú dập ầm ầm như trời giáng

“Ca ca muốn gϊếŧ muội sao?... “

“PHẬP” –

“Áa….” – Nàng trợn hai mắt nhìn lên trời, lên đĩnh suốt 4 5 lần kiểu này đã khiến tâm trí nàng mơ hồ cũng biết gì cả.

Từng dòng tinh khí xuất tinh ồ ạt vào l*и Từ Mẫn Quân, lần này đã là lần thứ 5 từ khi bước ra Tuế Hương Lâu , nói là lần thứ 5 vậy nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn gần như vô hạn, xuất ra 3 4 đợt sâu trong l*и nàng.

Từ Mẫn Quân vẻ mặt như người điên, khuôn mặt bấy giờ dính đầy nhếch nhác mồ hôi khắp người. Chiếc lưỡi tinh nghịch yêu kiều liếʍ lấy mang tai Sâm Ly, gây lên từng trận âm động khắp sân vườn, nàng té ào xuống đất, ngay cạnh hai mép l*и tuông ra tϊиɧ ŧяùиɠ như thác nước

“Cho ngươi bắn lên mặt nàng đấy” – Vẻ mặt khinh thường của Sâm Ly hướng tới vị sư huynh

“Đa tạ… đa tạ.. công tử…” Hắn cảm kích vô cùng, thuần phục quỳ xuống bái lạy Sâm Ly

Đi từng bước tới vị muội muội ruột, thân thể nàng nhầy nhụa mồ hôi từ Sâm Ly

“Ứ… ta ra đây…” – Hắn sốc nhẹ ©ôи ŧɧịt̠ 7cm của mình, xuất từng dòng khí nóng lên mặt muội muội ruột của nàng

Sâm Ly thấy tình cảnh này cũng cười trừ, thật sự mà nói. Hắn cũng không có tình cảm gì với Từ Mẫn Quân, nô ɭệ của hắn mà thôi, một thứ đồ chơi không hơn không kém. Thoã mản du͙© vọиɠ thì được, chứ nếu là nữ nhân của hắn, sợ rằng tên Từ Lãm này có chết hàng vạn lần cũng không hết tội.

Dường như nắm bắt được một thứ tϊиɧ ɖϊ©h͙ kì lạ khác lên mặt, nàng mở mắt ra nhìn chầm chầm về phía Sư huynh ruột của mình vẻ mặt tràn đầy sự khinh bỉ

Lại đưa mắt về phía Sâm Ly ôn nhu cười dâʍ đãиɠ, len lén thi triển từng lực lượng linh khí xoá đi vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ này.

“Hừ, từ ngay làm thuộc hạ của ta” – Phất đôi bàn tay vỗ vỗ lên vai Từ Lãm

“Rời đi trước, tìm hiểu cho ta về những môn phái chỉ toàn là nữ đặc biệt là các nàng đã có ý trung nhân, hoặc là mỹ phụ có chồng, ta muốn hãʍ Ꮒϊếp hết tất cả”

“Vâng thưa công tử!” – Từ Lãm làm một cái động tác khum xuống, hai tay chắp bái hướng về Sâm Ly cung kính, từng đạo ánh vân từ đôi bàn chân ẩn hiện lên một thanh kiếm. Gọi là Ngự Kiếm Tinh Nhai – Bạch Phẩm, vi không mà đi xa

“Muội muội.. còn một ít sữa trên đây”

Dường như nắm được suy nghĩ của Sâm Ly, nàng gật đầu nghe lời răm rắp lại ngồi dậy ngoắc họng hôn lên ©ôи ŧɧịt̠ hắn, mυ'ŧ từng giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ trong ống tiểu ra ngoài.

Bản thân hắn xuyên không qua đây thật ra cũng chỉ muốn thoả mản du͙© vọиɠ mà thôi, việc kêu Từ Lãm đi thăm dò tin tức về những thứ nêu trên cũng chỉ là việc phụ

Quan trọng nhất là hắn muốn nắm rõ về thế giới này hơn, biết địch biết ta. Trăm trận trăm thắng là vậy, giao hoan xong xuôi. Khẽ bàn tay lên xoa đầu nữ nhi, tiểu nữ này thật sự làm cho hắn quá thoã mãn, vốn nghĩ lần này phải biến nàng thành nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© cho hắn, nhưng sau khi nghe nàng kể lể về sự tình của mình, tâm tình hắn đột nhiên cũng chột dạ nặng nề

Sinh ra trong một gia tộc giàu sang phú quý, muốn gì được đó. Theo cách nghĩ trước khi gặp của hắn là vậy, bởi vì nhìn diện mạo trước mắt Từ Mẫn Quân, rõ ràng là một tiểu thư của gia tộc quyền quý nào đó.

Ai ngờ sau lời kể ấy mới biết, bản thân nàng từ khi sinh ra đã chịu nhiều thiệt thòi, là một người con cùng mẹ khác cha. Sinh ra trong sự kỳ thị từ phía huynh đệ, gia tộc Từ Tuyết Lâm chủ tu tu luyện công pháp hệ Phong, mà bản thân nữ nhi này căn cơ chưa đủ. Đúng hơn là một dạng phế vật đội lốt tiểu thư

Mặc dù bị kỳ thị là vậy, cũng may nhờ có sư huynh ruột Từ Lãm che chở nên cũng mặc nhiên an toàn không ít.

Sâm Ly thở dài một hơi “Được rồi, bất quá sau này ta sẽ coi nàng như một con người. Không phải đồ chơi tìиɧ ɖu͙© vậy”

Hắn có hãʍ Ꮒϊếp thì cũng không đành lòng hãʍ Ꮒϊếp con gái nhà lành lương thiện, càng khó có thể hãʍ Ꮒϊếp những người đang yêu thương nhau. Như vậy thật sự quá cẩu huyết a

Sâm Ly gật gù trong lòng vài cái “Nếu gia tộc nàng không tha thiết giữ nàng lại bên mình, trong thời điểm này. Nàng nên đoạn tuyệt với họ và theo ta” Ẵm Từ Mẫn Quân vào lòng âu yếm, cảm giác mạnh tay coi nàng như đồ chơi đã tiêu tán không ít, trước ánh mắt này. Từ Mẫn Quân cũng thẹn thùng ghì đầu sát vào vai hắn “Ta cảm giác bên ngươi thật yên bình”