Đầu ngón tay cắm chặt vào thịt lòng bàn tay, nhưng Tiêu Thuần lại không hề thấy đau, cô ấy mở miệng, định nói gì lại thôi, cứ như vậy, rồi cuối cùng cô ấy chỉ cười ảm đạm.
Cô ấy cúi đầu xuống, tránh né ánh mắt của Hứa Tịnh Nhi, hít sâu một hơi, rồi mới nén giọng nói: “Tịnh Nhi, mình muốn nói là… sau này cậu nhất định phải sống tốt, với anh Khiết Thần… cũng phải tốt nhé”.
“Mình đã tận mắt thấy cậu chạy theo sau lưng anh Khiết Thần bao nhiêu năm rồi, giờ đây, cuối cùng anh Khiết Thần cũng nhìn thấy điểm tốt của cậu, mình… mình thật lòng vui cho cậu”.
Hứa Tịnh Nhi không kìm được mà cười: “Mình biết, cậu luôn là bà mai đứng giữa mình và Cố Khiết Thần. Nếu như đến cuối cùng… mình và Cố Khiết Thần có thể thực sự đến với nhau, thì nhất định sẽ tặng cậu một bao lì xì thật lớn!”.
Nói rồi, cô gắp món mà Tiêu Thuần thích, đặt vào bát của cô ấy: “Ăn cơm đi, đồ sắp nguội rồi, ăn nhiều vào!”.
“Cậu cũng vậy, ăn nhiều vào”.
Ăn cơm xong, hai người cũng không vội đi ngay, vừa hay lâu rồi không cùng nhau dạo phố, thế là Hứa Tịnh Nhi và Tiêu Thuần nhất trí cả hai sẽ nắm tay nhau đi mua sắm.
Mới đi đến quảng trường trung tâm thương mại, đã nhìn thấy trên màn hình LED đang chiếu buổi phỏng vấn một người phụ nữ, vừa nói vừa liên tục chiếu ảnh của cô ta, tác phẩm tiêu biểu và lịch sử thành danh của cô ta.
Hứa Tịnh Nhi liếc qua, cảm thấy hứng thú liền dừng lại tiếp tục xem.
Người phụ nữ này cô biết, thân là một phòng viên bắt buộc lúc nào cũng phải nắm bắt được tin tức mới nhất trong và ngoài nước, cô đương nhiên là quan tâm đến người phụ nữ có tên “Vân Nhu” này.
Bởi vì, Vân Nhu vừa giành được giải thưởng dương cầm quốc tế lớn, hơn nữa còn là giải cao nhất, trong một đêm, cô ta trở thành nghệ sĩ dương cầm hot nhất, mà lại còn là người Hoa!
Là một người Hoa, đứng trên sân khấu quốc tế giành vinh quang cho Tổ quốc, trở thành anh hùng dân tộc, cho nên gần đây, cô ta là chủ đề bàn luận nóng nhất, đứng đầu danh sách hotsearch ba ngày liên tiếp.
Người dẫn chương trình đã bắt đầu hỏi đến đời sống tình cảm của cô ta.
MC: “Cô Vân Nhu, mọi người đều biết, ba năm trước cô đã kết hôn, vậy chồng của cô có phải là động lực lớn nhất trên con đường thành công của cô không?”.
Vân Nhu là một người phụ nữ cực kỳ ưu nhã và quyến rũ, có thể là do nhiều năm đắm chìm trong nghệ thuật, từng nụ cười từng ánh mắt, từng động tác cử chỉ, đều khiến người ta mê đắm, thu hút toàn bộ sự chú ý.
Cô ta cười bình thản, nụ cười ấm áp, cô ta không hề trả lời câu hỏi đó ngay, mà nói: “Nhân buổi phỏng vấn này, tôi muốn tuyên bố hai việc”.
“Thứ nhất, tôi và chồng cũ đã ly hôn trong hòa bình, chúng tôi sẽ chuyển sang mối quan hệ bạn bè. Thứ hai, tôi muốn tổ chức buổi lưu diễn toàn cầu, điểm đầu tiên chính là quốc gia quê hương tôi”.
“Chẳng phải cô muốn hỏi, động lực lớn nhất trên con đường thành công của tôi sao? Không phải là chồng cũ của tôi, mà là…”.
Vân Nhu dừng một lúc, đôi mắt đẹp yểu điệu nhìn vào camera, giống như đang nói với một ai đó, từng câu từng chữ được thốt ra từ đôi môi xinh đẹp: “Đến giờ tôi vẫn thương nhớ một người đàn ông”.
“Ở tại đây, tôi muốn nói với anh ấy rằng, cuối cùng tôi cũng có thể quay trở về bên anh ấy bằng phiên bản hoàn mỹ nhất của mình rồi”.
“Điểm đầu tiên trong chuyến lưu diễn toàn cầu của tôi, chính là vì anh ấy mà trở về”.
“Xem ra đây là một câu chuyện tình cảm buồn miên man rồi. Vậy chúng ta hãy cùng chờ đón chuyến lưu diễn của cô nhé, cũng chúc cô tìm thấy tình yêu thuộc về mình!”.
Phỏng vấn kết thúc, Hứa Tịnh Nhi quay sang mới phát hiện, sắc mặt của Tiêu Thuần đứng bên cạnh đã trắng bệch từ bao giờ, cắt không còn một giọt máu…