Tô Uyển Uyển bất đắc dĩ, hướng một bên sô pha, lùi lại nói: “Tùy cô!”
Tống Văn Huyên liền cười khanh khách xách đồ vật đi vào phòng bếp bận rộn, Tô Uyển Uyển tò mò ghé vào lưng sô pha lộ ra một đôi mắt, lặng lẽ đánh giá Tống Văn Huyên.
Lớn lên đẹp như vậy, công tác tốt như vậy, còn hiền huệ như vậy, có đàn ông nào lại không yêu loại phụ nữ như này!
Trái lại cô, diện mạo nhiều nhất là điềm mỹ đáng yêu, công tác..... Ai, có thể chuyển chính thức hay không còn không biết.
Hiền huệ hai chữ cùng cô càng không liên quan, cô ở nhà cái gì cũng đều sẽ không làm!
Cố Phong không ngốc mà nói, giữa Tống Văn Huyên và cô, khẳng định chọn Tống Văn Huyên.
Hắn khẳng định thích Tống Văn Huyên! Bằng không lấy hắn tính tình lãnh đạm như vậy, như thế nào sẽ nói cho Tống Văn Huyên địa chỉ nhà hắn!!
Di?! Không đúng!
Tô Uyển Uyển phục hồi lại tinh thần, chính mình đều giật mình!
Cô vì cái gì sẽ đem chính mình cùng Tống Văn Huyên đặt ở cùng nhau, suy xét Cố Phong sẽ chọn ai?!!
Chẳng lẽ chính mình thích Cố Phong!!
Không có khả năng!!! Cô mới sẽ không thích một khối băng lớn, nhất định là sau khi trao đổi thân thể, đối với ý thức sinh ra một ít ảnh hưởng!
Chính là như vậy! Tô Uyển Uyển gật đầu an ủi chính mình.
Tống Văn Huyên vội xong từ phòng bếp ra tới, cố ý tới gần ‘ Cố Phong ’ ngồi xuống.
Ngọt thanh nói: “Trái dừa gà đã nấu xong, hầm một hồi là có thể ăn.”
Tô Uyển Uyển vội xê dịch vị trí, cùng Tống Văn Huyên kéo ra khoảng cách, không nóng không lạnh nói: “Vậy cô về nhà đi, tôi chính mình nhìn lửa là được, nguyên liệu nấu ăn bao nhiêu tiền tôi chuyển cho cô.”
Tống Văn Huyên nghe vậy, một đôi mắt mang nước mang theo ai oán nhìn về phía ‘ Cố Phong ’.
“Em muốn ở lại bồi anh không được sao?”
Tô Uyển Uyển nghe xong một thân da gà nổi lên.
Bọn họ hai người bình thường buồn nôn như vậy sao!!
Hai người bọn họ rốt cuộc đi đến bước nào rồi? Là sắp đâm thủng giấy cửa sổ ở bên nhau sao?
Ai? Tô Uyển Uyển trong đầu đột nhiên hiện lên tà ác ý niệm.
Nếu cô chia rẽ Cố Phong cùng Tống Văn Huyên cặp đôi sắp yêu nhau này, có tính là ngược Cố Phong không?
Nếu tính nói, thân mình hai người bọn họ có phải có thể đổi về hay không?
Ôm cái ý niệm này, Tô Uyển Uyển thanh thanh giọng nói, đúng lý hợp tình trả lời: “Không cần! Cô có phiền hay không! Cô không biết là tôi thích một người thanh tịnh sao? Ở công ty cô liền mỗi ngày quấn lấy tôi! Hiện tại tôi xin nghỉ ở nhà, cô cũng lại đến đây! Cô sao lại da mặt dày như thế!!”
Sau khi nói xong, nhìn đến Tống Văn Huyên bộ dáng vẻ mặt bị thương lã chã chực khóc, Tô Uyển Uyển lại có chút hối hận, cô có phải nói quá mức hay không, muốn trở về bù một chút hay không?
“Anh một hai phải nói khó nghe như vậy sao? Anh biết em thích anh, liền có thể không kiêng nể gì thương tổn em như vậy sao?” Tống Văn Huyên hai mắt rưng rưng run giọng nói.
Ai nha nha ~ người đẹp này khóc lên cũng đẹp như vậy, nếu là Cố Phong nhìn thấy không nhịn được đau lòng chết!!
Tô Uyển Uyển không đành lòng nói: "Cô...... Cô nếu là muốn ở lại......”
Nói còn chưa dứt lời, Tống Văn Huyên liền che mặt lệ ròng rời đi, Tô Uyển Uyển duỗi tay muốn giữ lại, nhưng tư dục quấy phá vẫn là nhịn xuống.
Buổi chiều khi Tô Uyển Uyển ăn trái dừa gà thơm ngào ngạt, trong lòng lại một trận cảm khái, cô khả năng là làm quá mức, chờ Cố Phong trở về, cô nên giải thích như thế nào đây.
Chính là vạn nhất Cố Phong biết, cô làm tổn thương hắn tiểu mỹ nhân như vậy, có thể hay không dưới sự giận dữ, đem cô đuổi ra khỏi nhà.
Cô hiện tại không có tiền, không thể lưu lạc đầu đường a.......
Một buổi trưa, Tô Uyển Uyển đều ở trong hoảng loạn vượt qua, mãi đến khi nghe được tiếng khoá cửa, Tô Uyển Uyển dịch bước ghé vào cửa phòng ngủ, muốn trước quan sát sắc mặt Cố Phong, lại quyết định có nói với hắn hay không.
Nhìn đến sắc mặt hắn trắng bệch, đôi tay che lại bụng, mới vừa vào cửa liền nằm liệt trên sô pha.
Không tốt! Tính tính ngày, hôm nay vừa vặn là cô tới dì cả!
Cô đau bụng kinh, mỗi lần ngày đầu tiên tới dì cả, đều suýt nữa muốn mạng nhỏ, lần này cư nhiên là Cố Phong thay thế cô bị.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~