Lãnh Chủ Tận Thế

Chương 11: Xưởng mộc

Doanh trại Lăng Vân.

Lều vải san sát nhau, đống lửa chập chờn, mùi hương thức ăn tràn ngập trong không khí.

Tốp năm người, ba người tập hợp lại một chỗ, một là vùi đầu ăn như hổ đói, hai là trả giá anh bán tôi mua, không thì cũng trao đổi tin tức hoặc đánh bài với nhau,…

Nhìn cảnh tượng trong doanh trại thay đổi, Vân Lăng chợt thấy hoang mang, suýt chút nữa đã tưởng mình đi nhầm chỗ.

“Về rồi hả?” Nhìn thấy Vân Lăng từ xa, Vệ Khanh sang chào hỏi: “Hôm nay thu hoạch rất tốt, không cần phải phiền đến cô đổi lương thực nữa.”

Trước khi vào trong siêu thị Vân Lăng đã nhìn thấy Vệ Khanh, nghe anh ta nói vậy thì cười cười: “Được.”

Vệ Khanh nhỏ giọng nói: “Nếu có thừa vật liệu bằng gỗ, tơ sợi hay vải bố thì nhanh đến Đại Sảnh Nhiệm Vụ đi. Sáng nay doanh trại vừa phát nhiệm vụ thu thập, những thứ đó có thể đổi được tiền!”

Người chơi đã bắt đầu làm nhiệm vụ rồi sao?

Trong lòng Vân Lăng khẽ động, cô mỉm cười đồng ý: “Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi đi trước.”

**

Đại Sảnh Nhiệm Vụ hiện giờ vắng tanh không có ai.

Nhiệm vụ “Thu mua vải bố” đã hoàn thành 14 lần.

Nhiệm vụ “Thu mua gỗ” đã hoàn thành 19 lần.

Nhiệm vụ “Thu mua tơ sợi” đã hoàn thành 17 lần.

Bảo sao Vệ Khanh thấy cô thì thúc giục như thế. Chắc là sợ cô đến muộn, nhiệm vụ sẽ bị người ta hoàn thành trước mất.

Nhặt tài nguyên, hoàn thành đủ hai mươi lần tất cả nhiệm vụ được thiết lập, Vân Lăng mở giao diện thông báo ra, xác nhận thuê NPC “George”, sau đó cô đặt tên là “Mộc Tượng Giáp”, cài đặt thông tin NPC ở trạng thái công khai.

Tiếp theo cô mở khóa và xây dựng xưởng mộc.

Mới vừa thao tác xong, 100 đồng liền bị trừ. Ngay lúc đó người chơi bên ngoài Đại Sảnh Nhiệm Vụ hô lên: “Có chuyện gì xảy ra vậy?!!”

Chỉ mới ba giây xưởng mộc đã được xây dựng xong.

Tất cả người chơi đều ngạc nhiên, nhao nhao lại gần nhìn xưởng mộc.

George, bây giờ tên là Mộc Tượng Giáp, cúi người nói: “Nguyện vì ngài cống hiến sức lực.”

Vân Lăng hạ lệnh: “Từ nay về sau, cậu cứ ở xưởng mộc. Mỗi ngày chế tạo ba Gậy Gỗ, ba Khiên Gỗ, ba Quyền Trượng Gỗ và một Bó Đuốc, nếu vật liệu không đủ thì vào nhà kho lấy.”

Một mặt, thợ mộc chế tạo trang bị cần vật liệu gỗ.

Mặt khác khi sử dụng kỹ năng sinh hoạt cũng hao phí tinh lực.

Mộc Tượng Giáp cấp 0, thuộc tính là thợ mộc sơ cấp, số lượng trang bị có thể tạo ra mỗi ngày không nhiều. Vân Lăng tính toán kỹ càng rồi mới đưa ra chỉ tiêu.

“Tuân lệnh.” Mộc Tượng Giáp quay người bước về phía xưởng mộc. Dáng vẻ như muốn bắt đầu làm việc ngay.

Sau khi ra lệnh xong, Vân Lăng quan sát thông tin thuộc tính của doanh trại.

[ Tên lãnh địa: Lăng Vân ]

[ Cấp bậc: Doanh trại. (Tổng cộng có 4 cấp, theo thứ tự từ thấp đến cao là doanh trại, thôn làng, trấn nhỏ, thành thị.) ]

[ Thu nhập từ thuế: 5%. (Lãnh chủ có quyền tự điều chỉnh trong khoảng 0-100%) ]

[ Cư dân có thể cư trú: 200 ]

[ Cư dân hiện có: 47 (cư dân tạm trú: 44) ]

[ Kiến trúc có thể mở khóa: 4 ]

[ Kiến trúc hiện có: 1 ]

[ Chi tiết tình hình kiến trúc hiện có:

Nhà kho (cấp 1): Diện tích 200 mét vuông, có thể lưu trữ các nguồn tài nguyên khác nhau và kéo dài thời gian bảo quản thực phẩm. (Lưu ý: Lãnh chủ có thể đặt một danh sách truy cập để cho phép các nhóm người cụ thể sử dụng nó.)

Đại Sảnh Nhiệm Vụ (cấp 1): Có thể giao nhiệm vụ, thu hút, chiêu mộ NPC mới. (Chú ý: ở cấp độ hiện tại, 2 NPC được làm mới mỗi ngày, thời gian làm mới là mười hai tiếng.)

Xưởng mộc (cấp 1): Có thể chế tạo vũ khí đơn giản, cung cấp vật dụng sinh hoạt được chế tác bằng gỗ. (Chú ý: Sản phẩm có thể chế tạo được phụ thuộc vào năng lực của NPC.) ]

Vân Lăng đã từng tham gia bản thử nghiệm công khai, cho nên chỉ cần đọc lướt qua cô đã nắm được bảng thông tin.

Ví dụ như số người hiện tại là 47, số cư dân tạm trú là 44, đó là vì cô là chủ nhân, cũng tính vào trong đó, NPC được thuê cũng sẽ nằm trong danh sách số người đó.

Ví dụ như “Kiến trúc có thể mở khóa: 4”, có nghĩa là với cấp độ doanh trại, bên trong chỉ có thể xây dựng tối đa bốn loại kiến trúc khác nhau. Muốn mở khóa nhiều hơn thì phải tăng cấp.

Ví dụ như “Sản phẩm có thể chế tạo được phụ thuộc vào năng lực của NPC”. Lấy Mộc Tượng Giáp làm ví dụ, cậu ta có kỹ năng nghề mộc sơ cấp, có thể chế tạo Gậy Gỗ, Khiên Gỗ, Quyền Trượng Gỗ và Bó Đuốc.

Còn nếu là con người có được kỹ năng nghề mộc sơ cấp thì có thể chế tác được Cung Gỗ, Giáo Gỗ, Giường Gỗ, Tủ Gỗ.

“Thiếu nguyên vật liệu, thiếu người có kỹ năng sinh hoạt, thiếu kiến trúc cần thiết.” Vân Lăng thở dài, trong đầu hiện lên bốn chữ - “trăm công nghìn việc”.

**

Lúc xưởng mộc được xây dựng tạo ra tiếng động vô cùng lớn, gần như đột ngột mọc lên từ dưới đất, xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

Người chơi ùa vào cửa hàng như ong vỡ tổ, ai cũng muốn nhìn xem kiến trúc này rốt cuộc dùng để làm gì, có phải là sẽ mua được một vài vũ khí thuận tay hay không.

Thế nhưng lúc bước vào trong, mọi thứ đều trống rỗng, không có gì cả, mọi người cực kỳ thất vọng.

Ở góc bên trong có một cánh cửa nhỏ.

Có người đến đẩy cửa, lại nhận được sự nhắc nhở của hệ thống: [ Bạn không đủ điều kiện vào trong, không được đi vào. ]

“Tại sao lại phải có tư cách mới được vào?!” Một người phàn nàn.

“Đây là một căn phòng trống, chả có tác dụng gì cả.” Một người khác chán nản nói.

Đúng lúc này, Mộc Tượng Giáp bước vào.

“NPC!!” Có người vô tình lướt mắt nhìn sang Mộc Tượng Giáp, phát hiện có thể nhìn thấy tên của cậu ta thì lập tức hô lên.

“Các vị, cửa hàng vừa mới mở, tạm thời không có hàng tồn.” Mộc Tượng Giáp nhã nhặn nói: “Nếu muốn mua trang bị, mời mọi người đến đây vào ngày mai.”

“Ngày mai? Ngày mai là lúc nào?”

“Bên trong là cái gì? Tại sao lại không được vào?”

“Xưởng mộc có những vật phẩm gì?”

Người chơi lao nhao đặt câu hỏi.

Mộc Tượng Giáp vừa làm vừa trả lời, “Cửa hàng tạm thời bán Gậy Gỗ, Khiên Gỗ, Quyền Trượng Gỗ và Bó Đuốc.”

“Sáng ngày mai sẽ có vật phẩm được bán ra.”

“Bên trong là nơi làm việc, người ngoài không được đi vào.”

“Nếu có trang bị mới, chúng tôi sẽ đặt ở ngoài để bán.”

Nghe thấy vậy, tất cả người chơi đều im lặng.

Một người chơi nữ hỏi nhỏ: “…Ý của anh là, trang bị mà xưởng mộc bán ra đều là trang bị cần phải chế tác thủ công? Nếu như bán hết hàng tồn, mà chưa làm được hàng mới, thì có tiền cũng không mua được trang bị sao?”

“Đúng là như vậy.” Mộc Tượng Giáp gật đầu.

Người chơi nữ lại hỏi: “Vậy nếu như nguyên vật liệu không đủ thì sao?”

Mộc Tượng Giáp mỉm cười trả lời, “Cửa hàng không hoạt động. Cho đến khi nguyên vật liệu được cung cấp một lần nữa, nhân viên sẽ chế tạo ra trang bị mới, cửa hàng mới có thể tiếp tục kinh doanh.”

Cả phòng yên tĩnh.

Một hồi lâu sau, có người nhỏ giọng nói: “Bảo sao sáng nay doanh trại thông báo nhiệm vụ thu thập nguyên vật liệu, hóa ra là vì để chuẩn bị mở cửa hàng.”

**

Nước nóng, một gói yến mạch, trộn với nhau là thành một bữa tối ngon miệng. Đã ngon lại còn tiện.

Vân Lăng pha một chén yến mạch, sau đó lấy hai bình nước khoáng, hai gói bánh bích quy đưa cho Hộ Vệ Giáp. Trong đó có một phần để anh ta ăn, phần còn lại là của Mộc Tượng Giáp.

Hộ Vệ Giáp nhận lệnh rời đi.

Vân Lăng lấy vải bố, tơ sợi ra, bắt đầu làm việc.

[ Tên: Băng Gạc Đơn Sơ ]

Phẩm chất: Phổ thông

Nguyên liệu cần thiết: 5 vải bố, 1 tơ sợi.

Hiệu ứng đạo cụ: Mỗi 5 giây hồi phục 20 điểm HP.

Nếu như là kỹ năng may vá sơ cấp, khả năng chế tạo thất bại là 20%, khả năng chế tạo thành công là 75%, khả năng chế tạo ra Băng Gạc Chất Lượng Cao là 5%.

Nếu thất bại, nguyên liệu tự động biến mất.

Nhưng mà cô có kỹ năng may vá cao cấp, 80% khả năng chế tạo thành công, 20% khả năng chế tạo ra Băng Gạc Chất Lượng Cao.

Vì vậy Vân Lăng cầm vải bố lên, bình tĩnh xe chỉ luồn kim.

Sau một hồi lâu, số vải bố có được nhờ thu mua và gϊếŧ quái đã sử dụng hết.

Ba miếng Băng Gạc Đơn Sơ tỏa ra ánh sáng trắng lấp lánh nằm yên trên mặt đất.

Cách đó không xa có một cuộn băng gạc lập lòe ánh sáng lam, trông không giống bình thường.

[ Tên: Băng Gạc Chất Lượng Cao ]

Phẩm chất: Hoàn mỹ

Nguyên liệu cần thiết: 5 vải bố, 1 tơ sợi.

Tác dụng: Mỗi 5 giây phục hồi 50 điểm HP.

Có được đạo cụ phục hồi, trong lòng Vân Lăng vui vẻ không nói nên lời: “Sau này ra ngoài cũng an toàn hơn rồi.”

Còn chưa dứt lời, hệ thống đã nhảy ra thông báo: [ Chúc mừng người chơi là người đầu tiên chế tạo đạo cụ phục hồi có phẩm chất “Hoàn mỹ”, thưởng 100 điểm kinh nghiệm và 200 đồng xu. ]

Nhận thấy chỉ còn một chút nữa là có thể thăng cấp, Vân Lăng tùy ý tắt khung thông báo.

**

Sau ngày đầu tiên hoảng loạn, nhóm người chơi đều đã rút kinh nghiệm. Trời còn chưa tối đã chủ động nộp phí, mua tư cách trở thành cư dân tạm trú.

Vừa qua sáu giờ tối, bầu trời bên ngoài đã tối mịt, chỉ có ánh lửa trong doanh trại soi sáng một vùng lớn.

Sắc mặt Sử Quảng Phi nghiêm túc, trầm giọng nói: “Các vị đang ngồi đây đều có người thân thất lạc không rõ tin tức, bắt đầu từ ngày mai, đội chúng ta sẽ ra ngoài tìm người.”

“Vì để tránh cho bản thân gặp phải nguy hiểm, hãy lấy doanh trại làm trung tâm, dần dần di chuyển ra phía ngoài.”

“Đầu tiên là đi xem xét những nơi gần đây trước, sau đó là một số cửa hàng xa hơn một chút. Chúng ta cũng sẽ đi trung tâm thành phố, nhưng mà phải đợi mấy ngày sau đã.”

“Nếu còn ai có ý kiến khác thì có thể phát biểu.”

Những người khác im lặng không nói, một lúc lâu cũng không ai lên tiếng.

Tông Nghiệp Minh giật giật khóe môi, muốn mở miệng nhưng cuối cùng vẫn quyết định không nói ra.

Đề nghị của đối phương không sai.

Hiện tại sức lực của bọn họ không đủ để tiến vào trung tâm thành phố, đấy không phải đi cứu người mà là đi chịu chết.

Vừa tìm người, vừa gϊếŧ quái, vừa tìm thẻ tăng thực lực lên. Đợi đến lúc bọn họ đầy đủ, thành viên cũng tích lũy đủ kinh nghiệm rồi đến trung tâm thành phố, hệ số an toàn cũng tăng lên rất nhiều.

Hơn nữa… Tông Nghiệp Minh lướt mắt qua bốn người bên cạnh, thầm nghĩ lựa chọn tốt nhất bây giờ là hoạt động cùng những người này.

“Tôi không có ý kiến.” Im lặng một lúc, một người rầu rĩ nói.

“Tôi cũng không ý kiến.” Tông Nghiệp Minh cũng lên tiếng.

“Vậy thì tốt, thế cứ quyết định như vậy đi.” Thấy không có ai phản đối, Sử Quảng Phi vỗ tay kết luận. Anh ta nhìn thời gian rồi dặn dò đồng đội: “Hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát sớm.”

**

Cùng lúc đó, doanh trại Lạc Nhật.

Một tấm bảng bằng gỗ dựng thẳng lên, trên đó có ghi: “Thu mua gỗ, vải bố, thịt ma thú, gỗ 1 đồng một miếng, vải bố 1 đồng một mảnh, thịt ma thú mỗi miếng từ 3 đến 5 đồng, chi tiết gặp mặt thương lượng.”

Tiếng bàn tán vô cùng xôn xao. Người chơi thì thầm với nhau, nhỏ giọng thảo luận.

Lục Xuyên không để ý lắm, đi thẳng đến đống lửa nướng thịt.

Chỉ một lát sau, hai miếng thịt nướng ra lò.

[ Tên: Xương Sườn Nướng ]

Phẩm chất: Phổ thông

Nguyên liệu cần thiết: 1 xương sườn tươi

Hiệu quả đạo cụ: Mỗi 5 giây phục hồi 10 điểm HP, 1 điểm thể lực tạm thời (kéo dài 1 giờ)

[ Tên: Đùi Gà Nướng Thơm Phức ]

Phẩm chất: Hoàn mỹ

Nguyên liệu cần thiết: 1 xương sườn tươi

Tác dụng: Mỗi 5 giây phục hồi 20 điểm HP, 3 điểm sức mạnh tạm thời (kéo dài 1 giờ)

Thịt nướng không chỉ phục hồi máu mà còn có thể tăng cường sức mạnh tạm thời!

Ở giai đoạn đầu của trò chơi, làm gì có mấy ai gặp được đồ tốt như thế này? Lục Xuyên vừa để lộ thuộc tính thịt nướng, người chơi lập tức cùng nhau lao lên, tranh nhau mua.

“Chỉ đổi, không bán.” Lục Xuyên gõ gõ bảng gỗ, thái độ kiên quyết.

Đa số người chơi lặng lẽ lùi lại.

Có một đội người chơi có thực lực mạnh, gϊếŧ vô số quái, nhặt được rất nhiều vật phẩm rơi xuống, nghe thấy vậy thì hai mắt sáng lên.